Editor: Trâm RừngVí dụ: "Điểm là gì và công dụng của chúng là gì?""Trò chơi này là cái quái gì vậy, và nó sẽ kết thúc vào một ngày nào đó sao?"Cũng có người chửi người viết bài này, họ nói anh ta xen vào việc của người khác, chỉ cần anh ta biết những chuyện này là được, tại sao phải nói cho bọn họ biết, việc trao đổi kinh nghiệm sẽ tạo nên lợi thế mà người chơi cũ tích lũy được biến mất.Phù An An nhìn thấy bài viết bị dán cảnh báo, khó trách kế tiếp đều không đổi mới.
Những người đọc những bài đăng này không sẵn sàng chia sẻ kinh nghiệm quý báu của họ.
Con người ai cũng ích kỷ.Phó An Nam xem giờ, đã bốn giờ sáng rồi, tắt điện thoại đi ngủ đi!Hiếm khi cô rảnh rỗi ngủ đến mười giờ, sau đó cô xin nghỉ việc ở siêu thị, lấy số tiền dành dụm được ra, gửi một nửa về quê nhà.Chiều hôm đó, tôi nhận được điện thoại từ gia đình, ông bà nội lo lắng hỏi bằng giọng quê hương: "An An, cháu làm gì vậy? Ông nội nói hôm nay cháu gửi 30 vạn về nhà.
Tại sao đột nhiên lại gửi nhiều tiền như vậy, xảy ra chuyện gì sao?""Không có chuyện gì, con chỉ là.
.
.
con kiếm được tiền nên con gửi một ít về cho bà cùng ông nội, hai người ở quê muốn ăn gì thì ăn, đừng bạc đãi chính mình.” Phù An An nói bằng giọng điệu thoải mái.“Con đưa hết tiền cho chúng ta, còn con bên đó làm sao bây giờ ?” Giọng nói không đồng tình của bà nội vang lên."Hơn nữa, ông của con hiện tại mở một cái cửa hàng xem bói, mọi người đều thích hắn, chúng ta không thiếu tiền! Ngươi cầm tiền về ăn nhiều một chút, đừng để mình đói tới gầy!”"Con ăn thật ngon mà!" Phù An An cười nói: "Bà biết hôm nay con ăn cái gì sao? Thịt nướng đó!"Phù An An vừa nói xong, ông nội cô gọi video tới, hiển nhiên không tin mà phải gọi đến kiểm tra.Một ông già nhỏ bé với khuôn mặt tròn và mái tóc dài ngang lưng xuất hiện trên điện thoại, tóc ông bạc trắng, trông rất khỏe mạnh, khuôn mặt đỏ bừng, ông cũng có thể thực hiện cuộc gọi WeChat còn rất thời thượng.“Ông nhìn này, con không lừa ông đâu.” Phù An An di chuyển máy ảnh đến gần nồi, cho ông thấy bụng lợn nóng hổi bên trong.Ông lão xem xét món thịt nướng trong video với con mắt rất phê phán, "Thịt nướng quá bình thường, không có chất dinh dưỡng gì.
Khi nào con về nhà, ông nội sẽ nấu canh gà cho con."“Đợi mấy ngày nữa đi.” Phù An An nhìn hai ông bà trong video cười nói: “Mấy ngày nữa cháu sẽ về.”"An An, bên ngoài đừng làm việc quá vất vả, tiền bạc không quan trọng, chúng ta không thể làm chuyện vi phạm pháp luật." Ông lão trong màn hình bị đẩy ra thay vào hình ảnh một bà lão với khuôn mặt chân thành “ Nếu ở bên ngoài không thể sống nổi nữa thì về quê với ông bà nội, bà nuôi heo bán lấy tiền nuôi con.”“Hiểu rồi, hiểu rồi.” Phù An An nghe thấy bà nội đang kiêu ngạo, hốc mắt không khỏi cay cay, “Ông bà nội, không sao, cháu cúp máy trước, cháu còn đang ăn cơm.”Tắt điện thoại, Phù An an hít một hơi thật sâu.Từ nhỏ cô đã được ông bà nội nuôi nấng, người duy nhất cô không thể buôn bỏ chính là họ, biết mình gặp nguy hiểm, phản ứng đầu tiên của Phó An An là đi mua bảo hiểm.Cô tiết kiệm nhiều năm như vậy cũng chỉ có hơn bảy vạn một chút, nếu thật sự không thể cung cấp lương hưu cho bọn họ, vậy thì mua bảo hiểm tai nạn, để lại một khoản tiền cho bọn họ là điều duy nhất cô có thể làm.Công ty bảo hiểmNgười bán hàng sửng sốt khi nghe nói Phù An An muốn bảo hiểm tai nạn hàng chục nghìn nhân dân tệ, "Tiểu thư, cô có chắc chắn muốn mua không?""Chắc chắn rồi." Đơn hàng lớn từ trên trời rơi xuống khiến chàng nhân viên bán bảo hiểm trẻ tuổi choáng váng."Thưa cô, chúng tôi cần có giấy khám bệnh mới có thể mua loại bảo hiểm tai nạn này, nếu mắc các bệnh như ung thư thì sẽ không được bồi thường."“Tôi có báo cáo kiểm tra sức khỏe.” Phó An An lấy báo cáo mới được nhận ra đưa cho anh nhân viên, “Mau làm hồ sơ đi, tôi đang vội.”Nhân viên bảo hiểm càng căng thẳng, "Thưa cô, lừa đảo tiền bảo hiểm cũng là phạm pháp."Phù An An: "...!Anh thật là suy nghĩ nhiều rồi."Ai rảnh rổi lại đi dùng mệnh của mình đi lừa gạt tiền bảo hiểm làm gì?.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...