Ta Làm Cẩm Lý Ở Trò Chơi Sinh Tồn


Editor: Trâm RừngKỷ nguyên mới, thủ đô hành pháp đại diện cho quyền lực tối cao.Trong phòng ánh sáng dịu nhẹ, mơ hồ có thể mơ hồ nhìn thấy chính giữa chiếc giường lớn hơi phình ra.

Hai đôi dép lê lớn nhỏ đặt ngay ngắn bên giường, một chiếc áo ngủ bằng lụa màu đen tuyền của đàn ông tùy ý vứt sang một bên, còn đè lên một chiếc quần lót màu hồng nhạt ở phía dưới.Đồng hồ trên tường đã chỉ 7 giờ, một âm hồi thanh the thé dồn dập vang lên.


Một bàn tay có khớp xương rõ ràng vươn ra từ dưới chăn, ấn vào chiếc điều khiển từ xa ở đầu giường, căn phòng trở lại yên tĩnh.Vài phút sau, một cái đầu lông nhung mềm mềm từ trong chăn thò ra, Phù An An chớp chớp mắt, cuống họng có chút khô khốc hỏi: “Mấy giờ rồi?”Bàn tay mảnh khảnh lại vươn ra, sờ sờ đầu của cô, đem người đè ở trên cần cổ của anh, "Vẫn còn sớm."Chỗ nào còn sớm, đã 7 giờ rồi! Nghĩ đến cuộc họp sớm nhất hôm nay bắt đầu lúc 8 giờ, Phù An An—người có tâm lập nghiệp siêu cường đứng dậy khỏi giường.

Cô nhặt bộ đồ ngủ trên mặt đất, che lại quanh eo, vội vàng rửa mặt.Người đàn ông trên giường cũng thức dậy, đứng sau lưng khi cô đánh răng.

Phù An An ngẩng đầu nhìn anh một cái từ trong gương, sau đó quay người, in một nụ hôn đầy kem đánh răng lên mặt Phó Ý Chi, "Ái phi đi một bên chơi, trẫm muốn vào triều."Phó Ý Chi cúi đầu nhìn những dấu vết tối qua để lại trên người cô, quay người lấy từ trong ngăn tủ ra một chiếc áo cổ lọ, "Hôm nay em chỉ có một cuộc họp, 8:40 sáng bắt đầu, chủ yếu là về việc tám đại tinh cầu tiếp nhận lưu dân và vấn đề tự trị của lưu dân, thời gian vẫn còn sớm."" Hehe." Nghe vậy Phù An An nở nụ cười, “Phó ca còn dễ sử dụng hơn bản ghi nhớ."Phó Ý Chi nâng người lên, không nhanh không chậm mặc quần áo.

Khi anh quay người lại, nhìn bộ quần áo rõ ràng là quá rộng trên người cô, theo động tác dần dần hé mở ra, ánh mắt anh hơi dừng lại."Phó ca, hôm nay em có nhiều thời gian, họp xong có muốn ra ngoài chơi không?" Nghĩ đến việc hôm nay không có nhiều công việc, Phù An An đã bắt đầu tính toán xem tối nay có nên đi ăn gì đó ngon ngon không, "Nghe nói các món ăn đặc sản của hành tinh Brulu Gulu rất ngon, dòng sông Bulu Valley vào ban đêm cũng rất đẹp ..."Trên người của Phù An An vẫn có dấu ấn mơ hồ của đêm qua, lúc này lại nhận thêm được vài cái mới.

Cả người đỏ bừng từ mặt đến mũi chân, cả tiếng đồng hồ sau đó đầu óc vẫn choáng váng.Tám giờ hai mươi.


Cô mới miễn cưỡng mặc quần áo vào, Phó Ý Chi đã cầm lấy một chiếc cà vạt cùng màu với anh, dùng ngón tay mảnh khảnh quấn quanh trước ngực của cô tạo thành một nút thắt đẹp mắt."Được, được rồi, em muốn đi họp." Phù An An cúi đầu nói.

Hormon nam tính của Phó ca quá mạnh, cô không thể chịu đựng nổi!“Ăn sáng xong rồi đi.”“Không còn thời gian đâu.” Phù An An xách cặp công văn lao ra ngoài, nhảy lên chiếc xe công vụ đã chờ sẵn từ lâu, lái về phía địa điểm của hội nghị.#################Cuộc họp kéo dài trong một giờ, giữa trận sẽ nghĩ ngơi.

Các nghị viên ngồi đã lâu chuẩn bị đứng dậy hít thở không khí, nhưng vừa mở cửa nhìn thấy người đứng bên ngoài, liền lập tức đứng thẳng dậy.“Phó, Phó đại nhân.” Nếu Phù An An là người có uy vọng cao nhất với tư cách là Quan chấp chính, thì Phó Ý Chi là người đáng sợ nhất trong toàn bộ tinh tế.


Nửa năm trước, anh xem như là người thứ hai nắm giữ chức vụ chính thức trong Liên Minh Siêu Quản, trở thành vị quan chế tài độc nhất vô nhị.Anh đang nắm giữ nhà tù đáng sợ nhất thế giới - trò chơi sinh tồn, những sinh vật thông minh hung ác nhất đều nằm dưới sự kiểm soát của anh.

Mặc dù bề ngoài của anh có vẻ hơi lạnh lùng, nhưng người trẻ tuổi có vẻ ngoài hàm dưỡng kia lại khiến cho mọi người cảm thấy e ngại.Hai vị nghị viên cùng bước ra tự động nhường đường, nhìn thấy anh gật đầu một cái rồi đi về phía văn phòng của Quan chấp chính với một hộp cơm nhỏ có in hình hoa nhỏ.“Phù An An, lại đây ăn sáng.”(Truyện đến đây là hoàn toàn bộ! Cảm ơn mọi người đã đọc truyện ~~~~).


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận