Editor: Trâm RừngTrò chơi ngày thứ ba mươi mốt, Bàng ĐồngNơi từng là một ốc đảo thịnh vượng giờ không còn dấu hiệu của sự sống.
Nhưng cùng với quỹ đạo của cơn bão cát, nó đi qua một nơi đầy những bức tường đổ nát còn sót lại sau khi cháy.Mặt đất đầy xương người và động vật cháy thành than.
Tất cả các loại thực vật đều biến thành tro bụi.Mặt đất khô nứt không còn chút hình dáng nào của đầm nước trước đây.
Đột nhiên, từ dưới đất phát ra một tiếng "bụp".
Từ mặt đất đầy vết nứt, một dòng nước trong vắt chảy ra, từ từ thẩm thấu rồi dần dần hình thành một chỗ trũng nhỏ.Ngay tại lúc đóMột tiếng bước chân vội vã từ dưới đất truyền đến.
Người đầu tiên chạy ra khỏi mặt đất.Tiếp theo là thứ hai, thứ ba, thứ tư...Không chỉ là một chỗ này, rất nhiều người đã tìm ra những chỗ tị nạn khác.
Bọn họ giống như chuột đồng thò đầu ra ngoài, theo giỏi thế giới bên ngoài.
Sức tàn lực kiệt vẫn cố gắng tồn tại nhưng bây giờ chắc chắn sẽ không khó chịu như trước."Mau lên, nước phía dưới sắp dâng lên!" Mãi cho đến khi có người ở dưới lớn tiếng chửi bới, những người phía trên mới chui ra khỏi hố.Không lâu sau, trên mặt đất xuất hiện rất nhiều người còn có các đủ loại động vật.
Các loài động vật hoang dã vốn sống ở sa mạc vừa ra khỏi hang đều bỏ chạy tán loạn, ngoại trừ một số rất ít động vật không chạy nhanh hơn những người dân tị nạn thì những loài động vật khác trong nháy mắt đã biến mất không còn bóng dáng, chỉ có những con lạc đà có người chân nuôi đứng cách đó không xa, chậm rãi nhai thức ăn từ dạ dày đổ ra.Ốc đảo Bàng Đồng, sau khi mọi thứ bị phá hủy bởi một trận hỏa hoạn, mọi thứ bắt đầu lại từ đầu.
Không còn lại gì cả nhưng dường như lại có một chút hy vọng.Những người sống sót với ánh mắt vô cùng mờ mịt nhìn vũng nước cách đó không xa.
Có người vừa nhìn vừa khóc, có người bắt đầu nhặt xương trên mặt đất, càng có nhiều người lo lắng cho tương lai.Có nước thì thế nào? Họ không còn nguồn vật tư nào khác, cuộc sống sau này sẽ vô cùng khó khăn.
Ngay khi họ đang cảm thấy tuyệt vọng về tương lai, đột nhiên sau lưng họ có người cầm cà rốt, củ sắn, nho khô, thịt khô...!Đủ loại thứ ăn chạy đến, nhiều người ôm đầy ắp, lúc đi trở về trên môi nở nụ cười như nhặt được tiền.Đây là có chuyện gì? Nhiều người nhìn về phía họ, ánh mắt trừng trừng vào đồ ăn trong ngực đám người này.“Đừng động tâm tư nữa.” Những người nhặt được đồ lập tức tụ tập lại một chỗ, hung hăng nhìn chằm chằm những người chơi khác, sau đó chỉ cho bọn họ một đường đi, "Ở dưới đó rất nhiều, đều đang trôi nổi ở trong nước, tự mình đi xuống nhặt lên!”Đúng vậy.
Những người chạy cuối cùng đã bị nhấn chìm trong nước một lúc.
Mới đầu cũng khổ, nhưng khi đang vùng vẫy trong nước, có người đụng phải củ sắn, người đụng thịt khô, người đụng khúc củi khô.
Sau đó, mọi người tìm thấy...!Có rất nhiều thứ trong nước! Chậm trễ lâu như vậy không đi ra là bởi vì đi vớt đồ vật.Nghe vậy, mọi người lần lượt chạy vào bên trong, mò mẫm tìm thức ăn bên trong đường hầm đầy nước, tới tới lui lui mò mẫm bên trong không biết bao nhiêu lần.Họ đã thu được một lượng thực phẩm đáng kinh ngạc từ trong đó, không chỉ là thực phẩm, hạt giống cây trồng cũng có! Những thứ này đã mang lại một vụ thu hoạch lớn cho những người đã bị phá hủy tất cả nguồn vật tư.
Cho dù tương lai phía trước vẫn sẽ rất khó khăn nhưng mấy thứ này giúp bọn họ có cơ hội thở dốc một chút.Ánh mắt dần dần kéo dài.
Từ mặt đất mãi cho đến không trung, cho đến khi nhảy ra khỏi hành tinh, đến không gian vũ trụ.Trong vũ trụ bao la, có một hành tinh màu vàng đất hình bầu dục .Hành tinh hình bầu dục lúc này đang xoay tròn cùng với một hành tinh to lớn khác, quỹ đạo đặc thù khiến chúng nó cứ sau vài trăm năm lại đột ngột đến gần.
Mà lúc này bọn chúng đang ở trong quỹ đạo cách nhau xa nhất, nhưng rất lâu về sau bọn chúng sẽ giống như Ngưu Lan Chức Nữ gặp lại nhau một lần nữa..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...