Ta Là Vua Giác Đấu

Hồi Trí sau khi đánh ngã Hồ Điệp Y thì đứng ngây ra, hắn rối rít xin lỗi.Hồ Điệp Y cũng nằm im đó nhìn Hồi Trí ngơ ngác, cơn đau cùng với sự bất ngờ khi Hồi Trí tung ra đòn hiểm như vậy làm nàng không cách nào hiểu nổi.- Hồi Trí! Tiểu tử ngươi làm cái gì vậy hả?Đúng lúc này, từ ngoài cổng bước vào một trung niên. Người này vừa đến thì thấy cảnh Hồi Trí đang đứng đó nói liên hồi, Hồ Điệp Y thì nằm một đống ngơ ngác nhìn hắn, người này tưởng Hồi Trí đang ăn hiếp Hồ Điệp Y nên quát lớn.- A! Trương Bá Bá.Hồi Trí đang định đỡ Hồ Điệp Y dậy thì nhìn ra cổng, thấy Trương Bá Bá đang hùng hùng hổ hổ xông tới- Dám cả gan ức hiếp Điệp Y, tiểu tử ngươi muốn ăn đập hả?Trương Bá Bá đang định vả cho Hồi Trí mấy phát, tên này sợ đến run người đứng che đầu lại. Hồ Điệp Y lúc này mới đứng dậy chắn trước mặt Hồi Trí.- Trương Bá Bá, người hiểu lầm rồi!…- Ha Ha Ha. Thì ra là như vậy, Trương ta hồ đồ quáTrương Bá Bá đang ngồi để Hồ Điệp Y châm mấy mũi kim lên vai, sau khi nghe nàng kể lại sự tình mới vỗ trán cười to.- Điệp Y, con quên rằng Hồi Trí có thể lực phi thường à? Cái cối đá 500 cân mà nó vác đi như vác bao gạo ấy, nó đấm cho một cái thì tối tăm mặt mũi là đúngHồ Điệp Y lúc này mới chợt nhớ ra, từ lần đầu gặp mặt, Hồi Trí đã làm nàng vô cùng kinh ngạc vì thể lực của hắn. Kẻ này toàn thân kinh mạch bế tắc thế nhưng thể lực lại vô cùng biến thái.- Dạo này cột sống của ta cứ bị đau suốt, tu luyện đến Lục Tú cũng không thể chống lại sức mạnh của thời gian, có lẽ ta đã già rồi…- Trương Bá Bá, người mới chỉ có 40 tuổi mà thôi. Ở tuổi 40 đạt đến Lục Tú trong thôn chúng ta là kỳ tích rồi, trưởng thôn còn đang dừng chân ở Ngũ Tú Cửu Trọng Đỉnh Phong, người đã 60 tuổi rồi đấyHồi Trí ngồi một bên không nhịn được mà nói chen vào- Hồi Trí, đối với việc tu luyện đệ còn chưa có quá hiểuHồ Điệp Y liền nhìn Hồi Trí nói- Ngoài các cấp sao như Nhất Tú, Nhị Tú, Tam Tú ra, các Đấu Sĩ còn phân chia với nhau về thiên phúTrương Bá Bá cũng nói tiếp lời- Về cơ bản thì đúng là như vậy. Các Đấu Sĩ có thực sự trở nên mạnh mẽ hay không? Quan trọng nhất chính là thiên phú- Thiên phú chia làm năm loại: N – R – SR – SSR – UR. Tương ứng với năm loại màu sắc thể hiện cho thiên phú tương ứng: Trắng – Lam – Tím – Vàng – Đỏ.Lưu Thiên Kim lại nói tiếp- Thiên phú, hay còn gọi là tư chất. Quyết định một Đấu Sĩ sẽ tiến xa đến mức nào trên con đường tu luyện. Tư chất N, tư chất chiếm đại đa số trong Đại Lục Thúy Hằng, tư chất càng cao càng hiếm, đồn đại rằng chỉ có những cường giả đỉnh phong đứng đầu thiên hạ, đứng đầu các tông môn mới mang tư chất SSR.Hồi Trí liền thắc mắc- Vậy còn tư chất UR?Hồ Điệp Y liền nói- Từ xưa đến nay chưa hề có Đấu Sĩ UR xuất hiện, chỉ có trong truyền thuyết mà thôiTrương Bá Bá liền nói- Điệp Y nói không sai, nhưng cũng không quá đúngHồ Điệp Y và Hồi Trí liền tò mò nhìn về hướng Trương Bá Bá. - Hôm qua ta nhập lô gạo mới, các thương nhân đi ngang qua có nói, một năm trước, tại phía Đông Bắc của Đại Lục Thúy Hằng, ở Phong Vân Sơn xuất hiện một người mang tư chất UR.Hồ Điệp Y kinh ngạc- Thật sao? Trương Bá BáTrương Bá Bá gật đầu- Thật, ta cũng chỉ nghe được có nhiêu đó thôiHồi Trí lại hỏi tiếp- Vậy các tư chất sinh ra để làm gì, có gì khác nhau sao?Hồ Điệp Y liền giảng giải- Tư chất N, tư chất yếu kém nhất, và thông dụng nhất.- Quan trọng nhất là…người tư chất N, cả đời chỉ có thể dừng chân tại Ngũ Tú Cửu Trọng Đỉnh Phong, không cách nào đột phá lên Lục TúHồi Trí liền suy tư, chợt ánh mắt hắn lóe lên- Chẳng lẽ trưởng thôn…Hồ Điệp Y và Trương Bá Bá gật đầu- Vậy Trương Bá Bá đã là Lục Tú, hẳn là không phải tư chất N- Đúng vậy. Ta may mắn mang trên người tư chất R màu Lam, nhưng mà tốc độ tu luyện vô cùng chậm, năm nay 41 tuổi nhưng lại chỉ mới có Lục Tú Ngũ Trọng mà thôiTrương Bá Bá không có chút bận tâm nào, hắn vui vẻ kể- Điệp Y mới là người làm cả thôn ngạc nhiên, nó mang tư chất SR màu tím. Tốc độ tu luyện vì thế mà tăng lên như bay. Năm nay Điệp Y còn chưa đầy 18 tuổi nhưng đã là Nhị Tú Lục TrọngHồ Điệp Y lại cười- Trương Bá Bá, người nói sai rồi, tối hôm qua con đã là Nhị Tú Thất TrọngHồi Trí và Trương Bá Bá há hốc mồm, Trương Bá Bá vỗ vỗ trán- Ôi…đúng là tư chất SR, tốc độ tu luyện quá là nhanh…- Thiên Kim tỷ, tỷ nói xem. Hiện giờ Lôi Phong đang làm gì?Linh Nhi sau một năm ở trong không gian rương vô hạn của Hệ Thống KOF, nàng đã ăn ít lại, thói quen ăn uống dần dần bị thói quen tu luyện và luyện tập đè nénLưu Thiên Kim đưa Tử Vân Kiếm vào vỏ, nàng nhìn lên không gian hỗn độn thở dài- Huynh ấy chắc đang rất khổ cực, nhưng có lẽ còn chưa có gì bất trắc.Linh Nhi cũng không tập Băng Phách Kiếm Pháp nữa, nàng đứng cạnh Lưu Thiên Kim, ánh mắt u buồn- Trí nhớ không còn, tu vi mất sạch….Lôi Phong anh ấy chỉ còn có thể lực mà thôi, hi vọng Lôi Phong sớm ngày khôi phụcLưu Thiên Kim không nói gì khẽ ừ, ánh mắt nhớ nhung nhìn về viễn không vô định, váy tím khẽ động, nàng lấy ra một chiếc khăn tay, khẽ lau đi dòng lệ trên mắt Linh NhiHai người ôm nhau, ánh mắt trở nên kiên định- Linh Nhi, trước lúc rời đi Lôi Phong nói gì với chúng ta em còn nhớ chứ?Linh Nhi mắt hiện hàn quang- Chuyên tâm tu luyện. Lúc chúng ta đi ra chính là lúc báo thù……Phong Lôi Môn đại điện, một trung niên uy nghiêm đang ngồi trên chủ vị- Chưởng Môn, Thiên Thánh Môn, Vũ Đài Môn và Âm Phong Môn vừa gửi hồi âmMột trưởng lão Phong Lôi Môn từ ngoài bước vào, hắn trịnh trọng quỳ một gối với Vũ Lôi Vân- Mang lên cho ta…Âm Phong Môn, trong một căn phòng thơm ngát, trên tường treo một bức họa giống như thật, trên bức họa có bốn người. Ba nam một nữ.Nam áo đỏ đen, ánh mắt cương nghị, ba nữ một áo đỏ, một áo xanh, một áo tím đang đứng cùng nhau cườiĐó chính là tấm ảnh seo phì mà Vũ Lôi Phong cùng ba người Trần Lệ, Lưu Thiên Kim và Linh Nhi cùng nhau chụp sau khi vô địch Tứ Môn Tranh Tài. Vũ Lôi Phong tặng cho Trần Lệ một tấm làm kỷ niệmTrần Lệ nhìn nam nhân trong ảnh thật lâu, nàng khẽ cười- Đã một năm rồi, ngươi bây giờ sống như thế nào?- Người trong Âm Phong Môn hiện tại đã rất vui vẻ nói chuyện với ta, ta đã tìm được một vài tỷ muội tốt- Ta đã giữ lời hứa với ngươi…Bỗng nhiên, bờ vai Trần Lệ run run.- Vũ Lôi Phong, muội nhớ huynh…muội nhớ huynh!Không có ai thấy, thiên hạ đệ nhất mỹ nữ, thiên hạ đệ nhất thiên tài của Âm Phong Môn hiện tại đang yếu đuối đến như thế nào…BỐP!RẦM!Bên một vách núi, trước sân một ngôi nhà nhỏ, xuất hiện một cảnh khiến cho bất kỳ ai nhìn thấy cũng ngơ ngácNhìn Trương Bá Bá đang ngồi ôm đầu, ôm lưng nhăn nhó bên gốc cây gãy đổ, Hồi Trí và Hồ Điệp Y hoảng hồn chạy tới đỡ lão dậy- Trương Bá Bá, ta không cố ý đâu. Bá bá đã nói bá bá dùng phòng thủ của Đấu Sĩ Tứ Tú Nhất Trọng nên ta cứ dùng toàn lực.Trương Bá Bá ngồi dậy nhìn Hồi Trí như nhìn một con quái vật- Có ai ngờ một đấm toàn lực của ngươi lại khủng khiếp như vậy? Ngươi đã thấy một Phàm Nhân nào đấm bay một Đấu Sĩ Tứ Tú không hảHồ Điệp Y nhanh chóng dìu Trương Bá Bá vào nhà đắp thuốc lần hai, Hồi Trí thì lẽo đẽo đi theo xin lỗi không ngừng. Mãi đến khi Trương Bá Bá đuổi hắn đi nấu cơm, tối nay hắn sẽ ở lại dùng cơm hắn mới hí hửng đi nấu cơm.Đóng cửa thật chặt, Hồ Điệp Y mới ngưng trọng nhìn Trương Bá Bá- Thúc ban nãy truyền âm cho con, phải chăng có chuyện gì sao?Trương Bá Bá khẽ bóp bóp đôi vai nói- Ta có một phỏng đoánHồ Điệp Y vẫn chăm chú lắng nghe- Có phải một năm trước, Hồi Trí nằm ở sân nhà, thương tích đầy mình?Hồ Điệp Y gật đầu- Một Phàm Nhân như Hồi Trí không thể nào có sức mạnh thân thể lớn như vậy được, thực ra chiều nay, ngay trước khi cú đấm của nó chạm vào ta, ta đã cảm thấy không ổn- Vậy nên…Trương Bá Bá nuốt một ngụm nước bọt, sau đó hắn sợ hãi nói- Vậy nên ta đã ngay lập tức tăng phòng thủ lên Ngũ Tú Nhất TrọngHồ Điệp Y ánh mắt sửng sốt, nàng run run nói- Không thể nào…Trương Bá Bá tiếp tục nói- Theo ta suy đoán, Hồi Trí có thân phận không đơn giản- Điệp Y, con nghĩ lại tất cả mọi việc đi. Tại sao một phàm nhân lại bị đánh đến thương tích nặng như vậy, rõ ràng trên vết thương còn có rất nhiều vết bỏng hình tia lửa, còn có nhiều vết đứt sâu trong daHồ Điệp Y nhớ lại, sau đó nàng gật đầu- Nếu ta đoán không sai, đó chính là vết tích do Phong Nguyên Lực và Lôi Nguyên Lực gây ra- Bị công kích như vậy mà hắn lại không chết, lại còn có thể lực mạnh như vậy, ta đoán, Hồi Trí trước kia là một Đấu Sĩ, nhưng có lẽ bị vây công và bị phế đi kinh mạch, phế đi tu vi, tinh thần bị đánh đến mất trí, những gì còn lại là thể lực của một Đấu Sĩ còn sót lạiHồ Điệp Y lại nói- Nhưng mà thúc thúc, tuy còn thể lực của một Đấu Sĩ, nhưng không có Nguyên Lực thì cũng không quá mạnh, thúc nói thúc dùng phòng ngự của Ngũ Tú cũng không đỡ được mà bị đánh bay, vậy chẳng lẽ trước khi mất trí nhớ. Hồi Trí ít nhất là Đấu Sĩ Thất Tú sao?Trương Bá Bá lắc lắc đầu- 16 tuổi mang tu vi Thất Tú, đây là điều không thể xảy ra. Trừ khi…- Tư chất trong truyền thuyết….UR tu luyện nhanh đến cực hạnCả hai rùng mình, ngay sau đó lắc đầu trấn tĩnh bản thânThực ra Vũ Lôi Phong mới chỉ có tu vi Lục Tú Nhất Trọng thôi, nhưng từ khi hắn còn là phàm nhân, chỉ bằng thể lực và võ thuật đã có thể đánh bại Thiên Hưng tu vi Tam Tú, hiện tại trải qua khổ luyện địa ngục và đột phá Lục Tú, thể lực của Vũ Lôi Phong đã đạt đến một mức độ khủng khiếp mà đấu sĩ Ngũ Tú không cách nào chống lại.Trương Bá Bá và Hồ Điệp Y thở dài, cùng nhau nói một câu giống hệt- Vậy rốt cuộc hắn là ai?Cả hai đang phiền muộn thì âm thanh của Hồi Trí lại vang lên- Trương Bá Bá! Tỷ Tỷ! Cơm đã sẵn sàng rồi!Trương Bá Bá nhìn Hồ Điệp Y nói- Tạm thời cứ quan sát xem sao, đây là ngọc giản truyền tin, thể lực của Hồi Trí mạnh như vậy khiến ta rất lo cho con đó Điệp Y, nếu Hồi Trí có gì khác thưởng phải bóp nát nó ngay lập tức, ta sẽ đến giúp- Dạ!Hồ Điệp Y gật đầu, tiếp nhận ngọc giản của Trương Bá Bá cất vào rồi nói vọng ra- Ta biết rồi…( Truyện: Ta Là Vua Giác Đấu. Tác giả: Weekend Anh. Nguồn: & VietNovel Origin & NovelToon )Hết chương 79…


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui