- Đảo loạn trật tự…
- Trả về hoàn mỹ?
- Ý là…ta phải đảo loạn khối lập phương này làm sao để trả nó về sáu mặt đồng nhất cùng một màu sao?
Linh Nhi nhìn khối vuông trong tay, nàng thử chạm tay vào một mặt và xoay thử.
Quả nhiên, rất dễ dàng Linh Nhi đã xoay được một mặt của khối vuông một góc chín mươi độ.
- Quả thật rất huyền ảo sâu sắc
Linh Nhi thử xoay loạn một hồi, đủ các mặt của khối lập phương đều bị nàng quay qua một lần.
Rốt cuộc Linh Nhi ánh mắt lộ ra vẻ nghiêm túc.
- Nếu ta xoay mặt này, vậy những mặt kia đều sẽ bị ảnh hưởng, chỉ có mảnh nằm ở trung tâm là luôn cố định, vậy hẳn là cần dựa theo màu sắc ở tâm làm khuôn mẫu!
Xoay qua xoay lại một hồi, rốt cuộc Linh Nhi đã tìm ra một chút quy luật, nàng đã có thể dễ dàng đưa những khối cùng màu về vị trí mình cần, thế nhưng ngay khi vừa làm quen với cơ chế của thứ này, Linh Nhi lại càng tỏ ra bất ngờ.
- Đã có thể đưa tất cả màu lục về mặt lục, nhưng mà…làm sao đây?
Linh Nhi còn chưa kịp mừng rỡ trước kiệt tác một mặt của mình, nàng lại phiền muộn không thôi.
- Nếu muốn di chuyển màu khác về đúng mặt của nó, vậy liền sẽ phá vỡ mặt lục ngay lập tức, phải có cách nào đó giữ nguyên mặt lục nhưng vẫn có thể đưa các khối khác về đúng vị trí của nó!
Linh Nhi ngồi nửa ngày mày mò khối lập phương, nàng không ngừng xoay xoay vặn vặn nhưng kết quả vẫn không khả quan cho lắm, cứ làm được một mặt thì khi làm mặt còn lại sẽ lập tức phá vỡ cấu trúc của mặt nàng vừa làm xong.
Ấm trà và đĩa bánh trên bàn sớm đã bị Linh Nhi ăn sạch, nàng còn tiện tay làm một ly đá rót Number One vào uống cho tỉnh táo mò cách giải câu đố này.
Mây trắng trời xanh dần trở thành bầu trời đầy sao, dòng thác vẫn ầm ầm đổ xuống dưới vực sâu.
Bên bờ vực, một thiếu nữ áo trắng như tuyết ngồi trên ngọn cây không ngừng cầm một khối lập phương đủ màu sắc xoay qua xoay lại.
- Lẽ nào là ta đã đi sai hướng? Không thể làm một mặt rồi tiếp tục làm mặt còn lại được, thế nào nó cũng sẽ hư!
Đối với Linh Nhi, xoay khối lập phương thành một mặt đồng nhất đã là chuyện dễ như ăn bánh, một ngày mày mò đã nắm được quy luật di chuyển của các khối vuông qua các lần quay.
Làm một mặt dễ vô cùng, nhưng làm mặt thứ hai lại trăm ngàn khó khăn!
- Mặt thứ hai đã khó như thế này, vậy khi ta làm mặt thứ ba, thứ tư, thứ năm sẽ còn khủng khiếp đến mức nào nữa?
Linh Nhi nhìn khối lập phương trong tay mình, có cảm giác đầu nàng sắp phình to như cái đấu, xoay suốt một ngày vẫn đâu vào đấy, một nửa mặt thứ hai còn chưa hình thành đã phá tung mất mặt thứ nhất, mà muốn giữ mặt thứ nhất thì không thể làm mặt thứ hai.
- Chắn chắn ta đã đi sai hướng, đã vậy thì làm từng tầng xem sao!
Linh Nhi quyết định không làm từng mặt nữa, sau một hồi phân tích thì nàng nhận ra muốn làm từng mặt như thế không khác gì tư đưa bản thân vào ngõ cụt.
Vốn đã không cách nào tìm ra lời giải, vậy làm từng tầng thử xem sao.
Rất nhanh, Linh Nhi đã xoay được chín khối cùng màu lục về một mặt, và mất chưa đến một phút cho việc này.
Việc quay một mặt đối với Linh Nhi đã là trò trẻ con.
Thao tác vô cùng điêu luyện, Linh Nhi nhanh chóng có thể đảo loạn thứ tự của các khối cùng màu lục với nhau, vốn chỉ là một mặt lục, hiện tại vẫn là một mặt lục nhưng đã có sự thay đổi.
Các màu sắc xung quanh mặt lục đã theo một trật tự nhất định, Linh Nhi đảo vị trí tất cả các màu đỏ, cam, trắng và vàng về cùng nhau, sau đó sắp xếp chúng theo màu của các khối trung tâm.
Việc đảo các khối trong một mặt mà không làm hỏng cấu trúc của mặt đó Linh Nhi đã làm rất nhiều lần.
Thế là không đầy một giờ, Linh Nhi đã thành công hoàn thành một mặt và một tầng.
Vì sao là một mặt và một tầng? Vì đối với bốn mặt còn lại thì mặt lục có ba khối mỗi mặt đó, tức là khi mặt lục xoay thì bốn mặt xung quanh đều sẽ bị di chuyển ba khối theo hàng dọc theo hướng xoay.
Hiện tại, một mặt lục của Linh Nhi lại có bốn màu xung quanh đồng nhất, tương đương với bốn khối tâm, nếu chia khối lập phương thành ba tầng vậy thì nó đã hoàn mỹ được một tầng đầu tiên.
- Tầng hai có vẻ dễ, bốn khối trung tâm không thể thay đổi, mình phải tìm cách đi chuyển bốn khối cạnh về đúng màu là được, và làm sao không phá vỡ cấu trúc của tầng một.
Thế nhưng một lần nữa khó khăn lại ập tới, bởi lí do Linh Nhi thất bại ở hướng đi trước là khi muốn di chuyển những khối khác, rất khó để giữ nguyên cấu trúc của những nơi đã về đúng ý mình, hiện tại cũng như vậy.
Các khối Linh Nhi muốn di chuyển lại phá hủy tầng một mà nàng vừa làm xong.
Rốt cuộc sau bao nhiêu lần làm lại tầng một, rồi lại phá hư mất nó, rồi lại làm lại, Linh Nhi rốt cuộc thành công.
Nàng thành công đưa một khối cạnh có hai màu ở tầng ba xuống tầng hai mà không làm mất cấu trúc tầng một.
Thực ra trong một lần phá mất tầng một, Linh Nhi lập tức trả lại vị trí cũ, nhưng vì mỗi lần xoay tầng một Linh Nhi lại xoay một kiểu nên vô tình lại đưa khối Linh Nhi đang nhắm đến vào đúng vị trí.
- Phá rồi lại lập! Thì ra là vậy! Tầng một vẫn phải phá, nhưng phá làm sao để khi lập lại tầng một có thể đưa khối mình muốn đến vị trí đó! Chính là như vậy!
Linh Nhi nhớ lại lần xoay ban nãy, nàng đã đưa được một khối cạnh hai màu ở tầng ba xuống tầng hai mà không làm mất tầng một và các khối khác ở tầng hai, tiếp tục áp dụng với những khối còn lại.
Vài lần xoay cơ bản, Linh Nhi rốt cuộc nhìn thấy hi vọng.
Trước mắt nàng, khối lập phương đã hoàn thành hai tầng.
- Được lắm! Tầng ba sẽ nhanh thôi ta sẽ tìm ra quy luật!
…
- Chào người quen cũ!
Trong một hẻm núi, một thanh niên thở dốc ôm lấy cánh tay đau đớn của mình, ánh mắt phức tạp nhìn người trước mắt.
Xung quanh, hơn mười tên áo đen nằm la liệt, toàn thân không ngừng co giật vì bị lôi điện oanh kích.
- Vũ Lôi Phong! Ngươi hiện tại đang là đối tượng bị truy nã số một lại Tử Đỉnh Sơn, sao lại mò đến tận đây làm gì vậy?
- Lôi Chấn! Ta mà không đến, ngươi có thể đã thành người chết đó! Ở đó mà chất vấn ta!
Lôi Chấn cười khổ, hắn ngồi bệt xuống thở dài:
- Cũng khó trách, ta đâu ngờ Hắc Lôi Tông lại tinh mắt như thế chứ! Đóa Huyết Hồn Tỏa Kim Liên này cho ngươi!
- Huynh đệ, ta không khách sáo đâu đấy, đúng lúc đang cần để luyện đan!
- Thoải mái đi, ta chỉ thấy nó trân quý nên muốn hái, chứ cũng không có mục đích gì rõ ràng.
- Ha Ha!
Vũ Lôi Phong muốn đến Tử Đỉnh Sơn là để tìm người này, Lôi Chấn.
Hắn là một trong những kẻ vây công Vũ Lôi Phong ngày ấy ở Thúy Hằng Đại Sâm Lâm.
Nhưng cách sống của hắn khiến Vũ Lôi Phong phải nể phục và thưởng thức.
Ngay khi Vũ Lôi Phong gọi hắn một tiếng huynh đệ, hắn cũng đã xem Vũ Lôi Phong như một người anh em chí cốt.
- Ngươi đến Tử Đỉnh Sơn không phải chỉ để tìm ta thôi đó chứ?
- Thật mà, ta tìm ngươi có chút việc!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...