Bảy ngày cứ như thế lặng lẽ trôi.
Những ngày này, Thúy Hằng Thánh Địa vô cùng nhộn nhịp.
Mặt trời vừa lên, báo hiệu ngày thi đâu cuối cùng của đại hội Thập Đại Cường Giả toàn đại lục.
Không khí trở nên sôi trào vô cùng, tiếng hò hét cỗ vũ vang vọng khắp nơi trên khán đài
Khi ánh nắng chiếu đến phạm vi sân đấu, mười người trong chiến trường đồng loạt mở mắt thoát khỏi trạng thái tu luyện
Hắc Y trưởng lão phụ trách việc dẫn chương trình đã chờ sẵn, ngay khi thời gian vừa đến, phong thuộc tính ngưng tụ thành phi kiếm Phong hệ dưới chân, Ý Hồn xuất, hắc y tung bay, tên này tiêu sái vô cùng ngự phi kiếm bay lên trung tâm chiến trường
- Chư vị bằng hữu khắp nơi, hẳn mọi người đã đợi lâu lắm rồi đúng không?
Chỉ với một câu này, các cổ động viên đã ầm ầm như sấm hò reo vang trời.
Dĩ nhiên là ngoại trừ Thiên Địa Vực, Tử Đỉnh Sơn và Lãnh Kim Hàn Băng Sơn chúng thú
Phong Vân Sơn có thể nói là hò reo kinh khủng nhất, Thập Đại Cường Giả của Phong Vân Sơn chiếm tới năm người
- Ha Ha! Đúng vậy! Ta cũng như quý vị, đã chờ thời khắc này rất lâu rồi! Thời khắc mà Thập Đại Cường Giả chiến với nhau một trận để phân ra ai là đệ nhất!
Hắc y trưởng lão Phong Vân Sơn nói không ngừng, từng câu từng chữ đều kích phát sự hưng phấn không thôi, có lẽ tổ tông nhà hắn có truyền thống dẫn chương trình
- Các thí sinh! Các ngươi đã sẵn sàng bước lên đỉnh vinh quang chưa?
Hắn lại nhìn mười người dưới sân đấu, hô lớn!
- Chúng ta sẵn sàng!
Mười người đứng thẳng, nhìn về tên dẫn chương trình kia, khí thế nhàn nhạt khẽ động, chiến ý trào dâng không ngừng
- Vậy! Hãy để ta nói qua về luật một chút….
Vòng ba: Bài Danh!
Các thí sinh khiêu chiến cá nhân, sẽ có bốc thăm chọn ra một người lên đài đầu tiên
Người lên đài đầu tiên sẽ được quyền khiêu chiến bất kỳ ai trong chín người còn lại
Sau khi giao đấu, người thắng ở lại, người thua xuống đài
Người thắng sẽ được khiêu chiến tiếp một người nữa, hoặc lựa chọn xuống đài nghỉ ngơi
Mỗi người chỉ được giao thủ với người khác một lần, dù là người khiêu chiến hay tiếp nhận khiêu chiến cũng không được.
Ví dụ: Thí sinh Phong Linh Nhi chỉ có thể cùng thí sinh Bách Lý Tuyệt Phong đúng một lần, dù cho kết quả là thắng hay bại thì lần sau, cả Phong Linh Nhi và Bách Lý Tuyệt Phong vẫn không được khiêu chiến nhau
Thí sinh vừa chiến bại hoặc xuống đài nghỉ ngơi có quyền từ chối hai trận đấu tiếp theo
Cứ như vậy, mỗi thí sinh nhiều nhất sẽ được thi đấu chín lần, tính toán số trận thắng và số trận thua để chọn ra thứ tự danh hào của mỗi người
Và dĩ nhiên, ai thắng được cả chín trận sẽ trực tiếp trở thành đệ nhất!
Về phần luật lệ khi giao thủ vẫn như cũ.
Rơi đài, mất khả năng chiến đấu, chủ động đầu hàng! Nghiêm cấm giết đối thủ khi đối thủ đã đầu hàng!
Hắc y trưởng lão nói xong, hắn liền hỏi
- Các ngươi có thắc mắc gì không?
Không ai có ý kiến gì, họ đã sớm nghe những người trong môn phái nói đến trước khi đi thi
- Ta có chút thắc mắc!
Một thanh âm truyền ra, là Bách Lý Tuyệt Phong
- Ồ! Mời Bách Lý Tuyệt Phong công tử nói!
Hắc Y trưởng lão hỏi
- Nếu đối thủ thời gian nói đầu hàng cũng không có! Vậy ta có được phép trực tiếp giết chết người đó không?
Bách Lý Tuyệt Phong âm trầm hỏi
- Dĩ nhiên là được!
Hắc Y trưởng lão cũng khẽ nháy mắt với Bách Lý Tuyệt Phong, nộ ra chút sát khí
- Nếu không còn ai thắc mắc gì nữa! Vòng ba: Bài Danh xin được phép! Bắt đầu!
Ống tay áo hắn vừa phất, một tia Phong Nguyên Lực bắn thẳng về trung tâm chiến trường, như được kích phát một cơ quan nào đó, mặt đất lần nữa rung chuyển
Một võ đài hình vuông cực lớn trồi lên, diện tích so với võ đài ở vòng hai cũng không chênh lệch lắm
Cách võ đài không xa, mười cái ghế lớn đột ngột xuất hiện, mỗi cái ghế đều vô cùng lộng lẫy uy nghiêm, vô cùng xứng đáng cho địa vị Thập Đại Cường Giả
- Mời các thi sinh về vị trí nghỉ ngơi của mình
Mười người về ghế, chúng nữ dĩ nhiên bê ghế lại gần nhau ngồi, Phượng Yên Đan coi như cũng có chút quen biết nên cũng bê ghế vào ngồi chung.
Long Thiên Linh thì ngồi ngoài bìa với chúng nữ, Long Ngạo Thiên ngồi kế bên nàng.
Lân Kiêu Hùng và Bách Lý Tuyệt Phong ngồi riêng một chỗ
Linh Nhi, Lưu Thiên Kim, Hồ Điệp Y và Trần Lệ ngồi hai bên, ép Phong Linh Nhi vào giữa, các nàng cùng thì thầm to nhỏ
- Lát nữa, ai muốn giết con cẩu Bách Lý Tuyệt Phong kia?
Linh Nhi liền giơ tay xung phong!
- Để muội! Băng của muội sẽ xuyên thẳng từ đũng quần lên miệng con chó đó!
Lưu Thiên Kim cũng hăng hái
- Để muội đi! Dấu Ấn Tử Thần sẽ khiến hắn muốn đầu hàng cũng không được
Hồ Điệp Y cũng muốn được giết, nàng nói
- Để tỷ! Tỷ sẽ dùng dây leo rọ mõm hắn lại, tổ tông nhà hắn cũng không nói tiếng đầu hàng được, thế là thích giết lúc nào thì giết!
Trần Lệ cũng hứng thú tham gia
- Để ta cho! Nghe nói Phong Lôi hợp nhất sẽ có tốc độ rất nhanh, ta hợp nhất thành công mà chưa được thử nghiệm lần nào, nếu kết hợp với Bán Bạo Huyết có lẽ trong tích tắc sẽ cắt rơi đầu hắn đấy!
Nhìn tứ nữ giành nhau quyền được giết, Phong Linh Nhi ngồi một bên không khỏi lắc đầu
- Cái nóc nhà nào cũng cục súc! Vũ Lôi Phong ta tương lai sẽ đi về đâu đây!
Tranh cãi một lúc, Lưu Thiên Kim nói
- Thôi bây giờ muội tính như thế này, nếu tên Bách Lý Tuyệt Phong đó chọn chúng ta, thì ai bị hắn chọn sẽ được giết hắn, giết không được thì đợi tới lượt người khác! Được chưa? Còn nếu chúng ta được lên đài thì điều đầu tiên là khiêu chiến hắn!
- Được! Quyết định vậy đi!
Phong Linh Nhi cảm thấy hết nói nổi với chúng nữ rồi, mấy nàng đang bàn chuyện giết người đó a, mà nghe cứ như là bạn việc chia nhau cái bánh cái kẹo vậy
Nghĩ ngợi, cười khổ một chút, Phong Linh Nhi nhìn chúng nữ nghiêm túc hỏi
- Này! Các nàng đối với những người khác thì không nói làm gì, nhưng chắc chắn sẽ chạm trán nhau, nhớ đừng hăng máu quá mà kiệt sức đấy nhé
Hồ Điệp Y cười cười
- Ngươi nghĩ nhiều rồi, chúng ta đã bàn bạc thống nhất với nhau, nếu trong chúng ta chạm mặt nhau sẽ chỉ dùng tu vi Hữu Hồn Cảnh Nhất Trọng mà thôi, nếu như vậy khi kiệt sức, chúng ta khôi phục tu vi là sẽ lập tức trở lại trạng thái đỉnh phong ngay, cũng không dùng sát chiêu nên ngươi cứ yên tâm
Phong Linh Nhi cười cười, lòng bàn tay xoa xoa vào nhau
- Được! Vậy ta cũng sẽ áp chế bằng các nàng!
Trần Lệ kiêu hãnh nói
- Đừng tự cao, thực lực của chúng ta so với trước không có dễ xơi như vậy đâu!
Ba người Linh Nhi, Lưu Thiên Kim và Hồ Điệp Y cũng tràn ngập mong chờ, tất cả bọn họ đều có mục đích lớn nhất khi đến đây.
Đánh bại Vũ Lôi Phong, quẩy cho đã, đánh cho sướng tay và cuối cùng là một tên Phong Vân Môn cũng không bỏ sót
- Hừm! Ở Thiên Âm Cung, ta cũng học được nhiều thứ lắm đấy! Các nàng liệu mà cẩn thận!
Linh Nhi trừng mắt
- Á À! Đã im im không nói đến việc đó rồi mà ngươi vẫn có gan nhắc lại, sau khi trở về đừng có hòng mà vào phòng ta!
Ba nữ còn lại cũng liếc mắt hung dữ nhìn Phong Linh Nhi
- Đúng! Về Thiên Âm Cung mà chơi đi cho vui, ở đó nhiều gái lắm, chúng ta có bốn người vẫn không đủ xài mà!
Phong Linh Nhi ngồi im nghe bốn cái nóc nhà chửi, nàng chỉ có thể cười khổ nói
- Ta có nỗi khổ a, đến một thời điểm nào đó, ta sẽ nói ra hết thảy cho các nàng, hiện tại nói ra sẽ chỉ thêm phiền phức thôi!
Chúng nữ vẫn luôn biết Vũ Lôi Phong luôn mang trong mình một bí mật to lớn mà chỉ có hắn mới biết, và cũng không có ý định nói ra, bọn họ yêu hắn, nên bọn họ cũng tôn trọng quyết định của hắn
- Ừ! Chúng ta hiểu được!
Chúng nữ gật đầu, sau đó cũng không làm khó Phong Linh Nhi nữa, chỉ là trong đầu bốn người vẫn luôn tồn tại một dấu chấm hỏi cực lớn
- Chẳng lẽ thứ đó thật sự có thể tháo ra cất đi sao?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...