Ta Là Vua Giác Đấu


-Trước cơn bão lớn, mặt biển vô cùng tĩnh lặng!
Mọi người trên khán đài đã đợi ngày ngày từ lâu, một tuần cứ thế đã gần hết, mặt trời chiếu rọi, nhưng tia nắng đầu tiên báo hiệu cho đại chiến
Trong khắp các ngõ ngách của chiến trường! Từng cỗ khí tức mạnh mẽ dâng lên, phóng thẳng lên trời cao
Các trận thế của Tứ Đại Môn Phái các khu vực khí thế ngút trời
Phong Vân Sơn, gió dục mây vần, Tử Đỉnh Sơn lôi điện cuồng nộ, Thiên Địa Vực mặt đất chấn động, Bình Nguyên Thiên Hương thì chói lóa dị thường
Phía Nguyên Yêu Thú, các Tứ Đại Chủng Tộc của các khu vực cũng ầm ầm buông ra khí tức
Vạn Lâm Sơn Mạch, mộc hệ không ngừng lan tràn, mang theo sự tươi tốt nhưng cũng đầy sát phạt, Lãnh Kim Hàn Băng Sơn bao quanh bởi bầu không khí lạnh giá, Đông Hải kim quang đại thịnh, không chút thua kém ai, khí tức sắc bén như muốn cắt đôi bất kỳ kẻ nào tiến vào.

Thảo Nguyên Xích Diệm thì hừng hực ý chí chiến đấu, hỏa diễm bốc lên khiến không khí cũng muốn bị vặn vẹo
- Ngày cuối của vòng 1: Sinh Tồn! Là ngày ác liệt nhất!
Không biết ai đang nói, cũng chẳng ai quan tâm
Bởi vì họ không rảnh để quan tâm, thứ họ chú ý lúc này là các Tứ Đại Môn Phái và Nhất Tông, Nhất Môn, Nhất Cung, Nhất Giáo cùng Tứ Linh Thần đang bắt đầu ra trận càn quét lần cuối cùng
Các thành viên Phong Vân Môn khí thế bừng bừng, gió lốc quanh người không cần vận lực cũng nhè nhẹ thổi, giống như việc điều khiển Phong Hệ đã là bản năng của họ
- Đêm qua mọi người có nghe thấy chưởng môn truyền âm không?
Một thanh niên vẻ ngoài uy vũ, lưng khoác áo choàng, trên bắp tay còn mang theo một dải lụa đỏ, dường như là thân phận đội trưởng
- Đội trưởng! Chúng ta có nghe!
- Vậy thì còn chờ gì nữa? Đi thôi!
- Rõ!
Quân toàn Phong Vân Môn nhanh chóng nghiêm chỉnh bước đi, thẳng tiến về khu vực của một cơn cuồng phong khác.

Tứ Đại Môn Phái Phong Vân Sơn
- Mấy con kiến hôi mà thôi! Lại để chúng hung hăng càn quấy như vậy! Ngày mai khi trời vừa sáng, quét sạch hết cho ta!

Nghĩ lại lời của Chưởng Môn tối hôm qua, chúng đệ tử Phong Vân Môn hưng phấn không thôi, họ mấy hôm nay chà đạp đám người vô danh tiểu tốt đã phát chán, mà tông môn đều có luật bất thành văn là ở vòng một bảo vệ mặt mũi cho các Tứ Đại Môn Phái và các khu vực khác nên sẽ không chiến cùng các thiên kiêu
Ngoại trừ những xung đột không cần thiết, các thành viên đều sẽ uyển chuyển né nhau, vậy nên đa phần ở vòng 1 chỉ có những người không xuất thân từ Tứ Đại Môn Phái, Nhất Tông, Nhất Môn, Nhất Cung, Nhất Giáo và Tứ Linh Thần sẽ bị loại
Nhưng giờ đây, đám người Phong Vân Môn trực tiếp nhận được mệnh lệnh, mạnh mẽ chấn áp Phong Lôi Môn, Thiên Thánh Môn, Vũ Đài Môn và Âm Phong Môn, chừa lại vài người yếu kém
Nguyên một đám dĩ nhiên không xem Tứ Đại Môn Phái này vào trong mắt, cũng chỉ là đám tôm tép được bay nhảy trong cái chậu nhỏ, tùy thời có thể diệt
- Xuất phát!
- Rõ!
Quân đoàn của Phong Vân Môn thẳng tiến về nơi đang tràn ngập phong thuộc tính vây quanh kia, khu vực mà Tứ Đại Môn Phái Phong Vân Sơn và Tứ Đại Môn Phái của Bình Nguyên Thiên Hương đang cùng trấn thủ
Phong Linh Nhi đang nhắm mắt dưỡng thần, chợt nàng mở đôi mắt đẹp, nhìn về một hướng
Mà sau đó vài hơi thở, Linh Nhi, Lưu Thiên Kim, Hồ Điệp Y, Trần Lệ cũng đồng loạt mở ra mắt phượng.

Sau đó là Đặng Tiến Hòn cùng Từ Thiên Nữ
- Có vài kẻ muốn tìm chết!
Lưu Thiên Kim nhếch môi nói, quanh người sinh ra tử khí nhàn nhạt
Phong Linh Nhi hứng thú ngồi nhìn, cũng không có lo lắng cho chúng nữ bao nhiêu, cả đám đều có thực lực Hữu Hồn Cảnh Ngũ Trọng, Trần Lệ còn là Hữu Hồn Cảnh Lục Trọng, ai chơi lại các nàng nữa?
- Phong Lôi Môn! Âm Phong Môn! Thiên Thánh Môn! Vũ Đài Môn! Cút ra đây nhận lấy thất bại!
Đi đầu đội hình là tên to con đeo khăn choàng sau lưng trông vô cùng uy phong, tay đeo một dải lụa đỏ, kẻ này tên là Phạm Bá Hữu! Tu vi Kết Hồn Cảnh Cửu Trọng, kẻ có thiên phú mạnh nhất trong Phong Vân Môn thế hệ này, được bồi dưỡng từ khi vừa mới 16 tuổi, luôn được cấp tài nguyên dồi dào cuồn cuộn, tu vi một đường như tên lửa mà phi lên
Phạm Bá Hữu dĩ nhiên không đặt mấy người trước mặt vào trong lòng, hắn vừa đến nơi đã hết sức mà hô to gọi nhỏ, khiến mấy người xung quanh tránh xa
Các khu vực khác thuộc Tứ Đại Môn Phái cũng như Tứ Linh Thần và Nhất Tông, Nhất Môn, Nhất Cung, Nhất Giáo thì tò mò quan sát
- Ủa! Ta nhớ không lầm thì Tứ Đại Môn Phái Phong Lôi Môn, Thiên Thánh Môn, Vũ Đài Môn và Âm Phong Môn là bốn thế lực phụ thuộc Phong Vân Môn mà? Sao họ lại đánh nhau vậy?
- Không phải đã có luật ngầm các đại thế lực không được đánh nhau ở vòng 1 sao? Phong Vân Môn năm nay muốn làm màu hả? Để vòng hai đánh cũng được mà?
Các đại môn phái cũng không vội rời đi, hứng thú ngồi lại quan sát.


Chúng nữ cùng các thành viên Phong Vân Sơn đứng dậy, ánh mắt không chút sợ hãi nhìn đám người Phong Vân Môn
- Ồ! Không ngờ mấy tiểu nha đầu các ngươi che giấu đủ sâu! Cứ tưởng năm đó bị thích khách ám sát mà chết! không ngờ hôm nay lại xuất hiện! Hảo che giấu a!
Phạm Bá Hữu không chút ngần ngại nào mà nói thẳng
Hồ Điệp Y xem như lớn tuổi nhất trong chúng nữ, nàng bước lên một bước nói
- Có chuyện gì xin nói thẳng, úp mở tốn thời gian quá các đạo hữu Phong Vân Môn a
Phạm Bá Hữu cũng sảng khoái nói
- Được! Vậy thì nói thẳng! Giao ra ngọc giản thân phận! Hoặc chết!

Trên đài cao, khu vực Nhất Tông, Nhất Môn, Nhất Cung, Nhất Giáo và Tứ Linh Thần tọa lạc, các nhất phương chi chủ đang không ngừng nghi hoặc nhìn Bách Lý Lạc Vân
- Bách Lý Chưởng Môn! Phong Vân Môn năm nay làm vậy có hơi quá a
- Đằng nào cũng thắng! Cứ giữ mặt mũi cho bọn họ tới vòng hai, cớ gì phải đuổi tận giết tuyệt như vậy?
Bách Lý Lạc Vân chống cằm nói
- Một chút chuyện riêng của khu vực chúng ta mà thôi, chư vị cũn g không cần quá bận tâm làm gì!
Thấy Bách Lý Lạc Vân không muốn nói, mấy người bọn họ cũng không hỏi nhiều, chỉ là điều này khiến họ hơi nghi hoặc, vì sao Phong Vân Môn lại trở mặt với thuộc hạ của mình từ vòng đầu chứ?

Hồ Điệp Y mỉm cười, ôm quyền nói
- Người sảng khoái như vậy, chúng ta cũng không dài dòng
Ngay sau đó, nàng nghiêm nét mặt, hô lớn
- Đệ tử Nghịch Phong Minh nghe lệnh! Lui lại cho ta!
Các thiên kiêu Nghịch Phong Minh cũng hiểu, luận thực lực, mình không thể đánh lại mấy người siêu biến thái của Phong Vân Môn, nhưng họ lại càng hiểu rõ lũ này không có cửa đánh thắng mấy vị phu nhân của minh chủ này
Bọn họ liền lùi lại, đối mặt với Phong Vân Môn lúc này chỉ còn sáu người

Linh Nhi, Lưu Thiên Kim, Hồ Điệp Y, Trần Lệ, Đặng Tiến Hòn và Từ Thiên Nữ, đứng phân biệt thành một hàng ngang
Sáu cỗ khí tức đồng loạt bùng phát!
- Gì….

.

! Gì thế này….

!
- Cái….

Cái này! Cái này quá dọa người!
- Trời ơi!
Chúng cường giả khắp các khu vực, kể cả Tứ Linh Thần và Nhất Tông, Nhất Môn, Nhất Cung, Nhất Giáo đồng loạt đứng bật dậy
Khán giả chết lặng
Mấy người thiên kiêu Phong Vân Môn sắc mặt đại biến
- K…Kết! Kết Hồn Cảnh Cửu Trọng Đỉnh Phong!
- Hai Kết Hồn Cảnh Cửu Trọng Đỉnh Phong!
- Không! Là ba!
- Toàn bộ đều là Kết Hồn Cảnh Cửu Trọng Đỉnh Phong!
- Sáu Kết Hồn Cảnh Cửu Trọng Đỉnh Phong!
Khán giả không còn từ gì để nói nữa, miệng họ đã há đến mức cứng ngắc
Một đám con nít mà họ nói, đều là đại cường giả Kết Hồn Cảnh Cửu Trọng Đỉnh Phong
Trong Bình Nguyên Thiên Hương, chúng nữ cũng vô cùng kinh ngạc, tim đập loạn nhịp, chỉ có Phong Linh Nhi vẫn mỉm cười
- Vẫn biết che giấu thực lực! Tốt lắm!
Đối với việc chúng nữ không kiêu ngạo bộc phát ra tu vi Hữu Hồn Cảnh, Phong Linh Nhi rất hài lòng, làm người cần phải có phần giữ lại đề phòng lúc nguy cấp, không thể cái gì cũng phô diễn ra hết được

- Các ngươi! Sao có thể! Sao có thể mạnh như vậy? Một đám nhóc con các ngươi sao có thể?
Phạm Bá Hữu lắp bắp nói, hắn mới chỉ đột phá Kết Hồn Cảnh Cửu Trọng cách đây vài tuần, còn cách Kết Hồn Cảnh Cửu Trọng Đỉnh Phong quá xa, xa đến mức phải mấy chục năm sau mới có thể chạm tới
Vậy mà giờ đây, một đám con nít, đứa nào cũng chưa tới 21 tuổi đã đồng loạt sở hữu tu vi khủng bố như vậy! Nhất là Linh Nhi, 16 tuổi Kết Hồn Cảnh Cửu Trọng Đỉnh Phong! Việc này nếu không thấy tận mắt, đánh chết bọn hắn cũng không tin
- Nào….

.

Giờ thì sẵn sàng đánh nhau chưa?
Linh Nhi bẻ tay răng rắc, khi thế mạnh mẽ bạo phát! Hàn băng dần bao phủ một vùng
Lưu Thiên Kim chỉnh lại y phục! Tử khí đã bắt đầu nồng đậm bay quanh người nàng
Hồ Điệp Y vươn vai mệt mỏi, trăm ngàn dây leo theo từng động tác của nàng mà sinh ra cộng hưởng, sát khí mạnh mẽ dâng tràn, sinh mệnh âm thầm gia trì cho mọi người
Trần Lệ mỉm cười, áo đỏ tung bay, tóc đen buông xõa, huyết quang trong mắt theo từng cơn cuồng phong càng khiến nàng thêm yêu mị
Đặng Tiến Hòn cởi mắt kính, nụ cười như tử thần dần dần treo trên khuôn mặt
Từ Thiên Nữ kết ấn, thánh phong hộ thể kích hoạt, thánh phong ban phúc phục hồi bao phủ cả một phạm vi cho chúng nữ cùng Đặng Tiến Hòn
Trước sáu cỗ khí thế, một đám hơn hai mươi người của Phong Vân Môn khẽ nuốt nước bọt run rẩy
- Nào! Chuẩn bị đón nhận sự trừng phạt của Nghịch Phong Minh đi! Phong Vân Môn!
Đối với chúng nữ, Phong Vân Môn là kẻ thủ cả đời, là động lực để họ tu luyện
Giờ đây! Kẻ thù trước mắt!
- Giết! Hạ được kẻ nào! Cứ thẳng tay mà hạ thủ! Ta sẽ lo liệu!
Đúng lúc này! Thanh âm của Vũ Lôi Phong truyền vào tai của chúng nữ cùng Đặng Tiến Hòn và Từ Thiên Nữ
Chúng nữ nghe vậy, khí tức trong lúc vô tình càng thêm bạo loạn
- Đó là giọng của hắn! Của Vũ Lôi Phong!
Linh Nhi xung phong đi đầu! Một khối băng to tổ chảng bay thẳng về đội hình Phong Vân Môn
- Ha ha ha! Đi chết đi đám hèn nhát Phong Vân Môn!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận