Ta Là Vua Giác Đấu


- Cướp số ngọc giản thân phận nhiều nhất mà các ngươi có thể! Không chống lại được phải thức thời bỏ ngọc giản ra để được trận pháp đưa ra ngoài an toàn! Nếu không sinh tử tự chịu! Các ngươi rõ chưa?
Thanh âm hắc y trưởng lão vang vọng khắp sân đấu
- Rõ!
Mọi người đồng thanh đáp, một chữ rõ này, chấn động toàn trường
- Hiện tại vị trí của các ngươi sẽ được xáo trộn ngẫu nhiên! Có thể giết người tùy ý, không từ thủ đoạn để cướp đoạt ngọc giản thân phận! Chúc các ngươi may mắn
- Hiện tại! Vòng 1 đại hội Thập Đại Cường Giả chính thức! BẮT ĐẦU!
Thanh âm vừa ra, xung quanh chiến trường, hàng chục cường giả của Nhất Tông, Nhất Môn, Nhất Cung, Nhất Giáo và Tứ Linh Thần đứng thành một trật tự nào đó, ấn quyết không ngừng tuôn ra như mưa với vận tốc cực nhanh
Trong chiến trường, cảnh vật trước mắt mọi người bỗng trở nên mờ nhạt, sau đó hoàn toàn không thấy gì! Tầm nhìn bằng không!
Không gian chấn động, Phong Linh Nhi cảm thấy mình đang bị truyền tống đi một nơi nào đó, nàng nếu muốn có thể vùng vẫy để thoát khỏi lực lượng truyền tống này.

Vì đây là lực lượng Ý Hồn Cảnh.

Mà trong Ý Hồn Cảnh Phong Linh Nhi không ngán bố con thằng nào
Nhưng đây là quy củ, đồng thời bảo toàn thực lực để trang bức vào phút chót nên Phong Linh Nhi không muốn bạo lộ quá sớm, mình thể hiện một thân tu vi như vậy là điều không sáng suốt
Khi tầm nhìn trở lại, cũng là lúc Phong Linh Nhi nhận ra mình đã không còn ở chỗ cũ, toàn bộ mọi người cũng tương tự mà bị hoán đổi vị trí.
Vốn đám người Linh Nhi, Lưu Thiên Kim, Hồ Điệp Y , Trần Lệ, Đặng Tiến Hòn và Từ Thiên Nữ cùng chúng thiên kiêu Phong Vân Sơn Tứ Đại Môn Phái đi chung một chỗ, hiện tại lại mỗi người một nơi, tự sinh tự diệt
- Lôi Phong! Chàng có ở đây không?

Hồ Điệp Y nhìn quanh, với thực lực của nàng mấy kẻ xung quanh chẳng đáng để Hồ Điệp Y quan tâm, nàng liền dùng Huyết Băng Phách Lôi Liên câu thông với Vũ Lôi Phong
- Ta báo danh rồi! Đang trong chiến trường đây! Nàng yên tâm, đến lúc phù hợp ta sẽ lộ diện
Phong Linh Nhi truyền âm cho Hồ Điệp Y, thực lực các nàng hẳn là cao nhất ở chỗ này nên cũng không lo lắng lắm
- Các nàng cứ tụ tập cùng nhau lại một chỗ, thấy ai đáng đánh thì đánh, có lẽ ở vòng ba chúng ta mới có thể gặp lại
- Ừm! Thiếp biết rồi!
Hồ Điệp Y cũng biết Vũ Lôi Phong lo lắng điều gì, vì vậy cũng không có hỏi nhiều, nàng liền ngắt kết nối
- Chàng bảo trọng!

- Này cô bé Phong Lôi Môn! Cô nương có muốn ta bảo kê không? Chỉ cần sau lần thi đấu này cùng ta đi ăn kem là được
Tại một góc chiến trường, Linh Nhi đang nhìn ngang nhìn dọc tìm kiếm đồng môn, áo xanh khẽ động, nàng định đi về trung tâm chiến trường thì có một tên béo ú cản trước mặt nàng
- Tránh ra!
Linh Nhi cũng lười đánh nhau với hạng người này, nàng âm trầm nói một tiếng
- Không tránh đấy! Nàng chắc chắn phải cùng ta đi ăn kem rồi!
Tên béo này không đến từ đại thế lực nào cả, Linh Nhi cùng chúng nữ đã tỷ mỉ quan sát mấy người Nhất Tông, Nhất Môn, Nhất Cung, Nhất Giáo và Tứ Linh Thần, chũng như các Tứ Đại Môn Phái của các khu vực
Vũ Lôi Vân từng dặn, ở vòng một không nên loại bỏ những thiên kiêu của các đại môn phái khác, tránh làm họ ghi hận không cần thiết, sẽ thiệt cho những thiên kiêu phe mình
Vậy nên đối với tên béo này, Linh Nhi không cần cố kị, nàng nhẹ nhàng giơ tay, Linh Hồn Lực tụ tập tại nắm tay mạnh mẽ đấm ra một quyền
Bốp!
Một đấm vừa ra, thanh niên béo bị đấm gãy vài cái răng, thân ảnh văng ra xa cả chục mét.


Đám người gần đó còn đang thăm dò tình huống xung quanh, thấy một cảnh này liền chú ý
- Ta sẽ cho ngươi ăn, nhưng không phải ăn kem!
Theo hướng tên béo bay đi, Linh Nhi đã đứng đợi sẵn từ bao giờ
Bốp!
Thêm một đá, tên mập lúc này như cái bao cát để Linh Nhi luyện võ, nàng còn phải tiết chế lực lại cho nó yếu đi một chút, nếu không sợ rằng một đấm vừa rồi làm tên này tan xác mà chết
- Đưa ngọc giản đây!
Linh Nhi đứng trước mặt tên này, tay chìa ra vẫy vẫy ý bảo không đưa thì chết
Tên béo hoảng hốt, cảm nhận cơn đau đang lan truyền toàn thân, hắn thở dài sau đó ném ngọc giản thân phận cho Linh Nhi
Tên béo rõ ràng một điều, Linh Nhi này vô cùng mạnh, mạnh đến mức tùy ý có thể đồ sát hắn.

Vậy nên chỉ có thể ủy khuất ném ra ngọc giản
Mà khi tên này vừa ném lại chỗ Linh Nhi, nàng lập tức bắt lấy ngọc giản cho vào túi trữ vật.

Quanh người tên béo lập tức sinh ra lực bài xích cực mạnh, khiến cho không ai có thể chạm vào hắn, sau đó bị cỗ lực lượng này truyền tống ra ngoài
Mà đám người đứng xem không khỏi e ngại nhìn Linh Nhi, tên béo kia không phải dễ trêu, tu vi cũng là Xuất Hồn Cảnh cấp cao nha
- Nhìn gì mà nhìn? Mau nộp hết ngọc giản đây cho ta!


Tại một góc khác, Lưu Thiên Kim lặng lẽ xuất hiện phía sau một tên Xuất Hồn Cảnh của các thế lực bên ngoài
- Không muốn chết thì đưa ra ngọc giản!
Kẻ này run lên, hắn vậy mà không thể cảm nhận được nữ nhân này đứng sau lưng mình lúc nào, ý niệm khẽ động, hắn liền nhảy ra phía xa, thủ thế lớn tiếng nói
- Cô nương đã bỏ lỡ cơ hội đánh lén ta rồi! Nếu nàng không nói sợ rằng ta sẽ thật sự bị nàng đánh, nhưng hiện tại đã muộn!
Tên thanh niên kia cười nói, nhìn độ tuổi của Lưu Thiên Kim hắn không cho rằng nàng sẽ thắng được mình, chẳng qua nàng có thân pháp cao minh nên tiếp cận hắn dễ một chút mà thôi
- Thật vậy sao?
Lưu Thiên Kim ánh mắt chớp động, thanh âm lạnh lẽo như từ vùng đất chết nhẹ nhàng vang lên bên tai của người này
Tiếng kêu này, như tử thần đoạt mệnh, làm cho tên kia lạnh cả sống lưng, mà Lưu Thiên Kim đã đứng sau lưng hắn từ bao giờ
- Ta cho ngươi một cơ hội nữa! Đầu hàng hoặc chết!
Cánh tay Lưu Thiên Kim đã như một lưỡi dao kề sát cổ thanh niên này, trên tay lan tràn ra Phong thuộc tính sắc bén cứa nhẹ vào cổ hắn
- Ta đầu hàng!
Thanh niên thở dài, ném ngọc giản cho Lưu Thiên Kim

Trên một góc khác, Hồ Điệp Y trói chặt một đám mười người bằng dây leo từ mộc Nguyên Lực, mười người này thấy nàng còn trẻ nên âm mưu cướp đoạt, không ngờ lại đụng phải dân chơi thứ thiệt, một lần hành động chấp mười
Theo ý niệm của Hồ Điệp Y, các dây leo dần dần siết chặt, khiến đám người càng lúc càng đau đớn
- Ta giao! Ta giao! Tha cho ta!
- Ta đầu hàng!
Dây leo nới lỏng, vài cái ngọc giản bay về phía Hồ Điệp Y, nàng nhanh chóng bắt lấy! Một vài tên bỏ chạy, nhân cơ hội Hồ Điệp Y không chú ý mà đào thoát
- Chết!
Phập!

Không gian lặng ngắt như tờ!
- Các ngươi! Đều giao ngọc giản ra đây!
Hồ Điệp Y lạnh lùng nói, ngữ khí không có chút nào là đang nói giỡn
Đám người xung quanh chân như muốn nhũn ra khi nhìn thảm kịch của mấy kẻ đào tẩu
- Không lẽ cảm đám chúng ta lại sợ nàng? Toàn bộ tấn công đi!
Một tên liền hét lớn, đám người thấy có tiên phong cũng hùa theo, hàng chục thân ảnh đồng loạt công kích về Hồ Điệp Y
- Đã cho các ngươi mặt mũi! Lại không biết sống chết! Vậy thì….
Hồ Điệp Y thủ ấn bay múa, ngàn vạn nhánh cây từ dưới đất nơi chân của đám người đâm thẳng lên
- Chết đi!

Khu vực khác, một bóng hình màu đỏ không ngừng đi trấn lột ngọc giản, những nơi nàng đi qua, không thứ gì cản nổi
Trần Lệ không dài dòng, không ầm ĩ, gặp tên nào đến từ bên ngoài và không thuộc Nhất Tông, Nhất Môn, Nhất Cung, Nhất Giáo, Tứ Linh Thần và Tứ Đại Môn Phái là nàng sẽ lập tức động thủ, đối phương không giao thì đánh đến khi giao, nếu còn tiếp tục không giao thì trực tiếp lấy mạng
- Trung tâm chiến trường! Thẳng tiến!
Chúng nữ bây giờ chỉ có đúng một ý nghĩ, các nàng cùng Từ Thiên Nữ và Đặng Tiến Hòn đã bàn trước, một khi tiến vào lập tức đánh đến trung tâm tụ họp.

Kể cả các thiên kiêu của Tứ Đại Môn Phái
Mà Phong Linh Nhi cũng biết được thông tin này, nàng cũng đang tiến về trung tâm vòng chiến
- Cô nương! Có muốn đồng hành cùng ta không! Phong Vân Môn chúng ta hứa sẽ bảo vệ nàng tới tận vòng cuối!
- Chỉ cần…hè hè…làm thiếp của bổn đại gia là được!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui