Ta Là Vua Giác Đấu


Bốp!
Hai nắm đấm mạnh mẽ không nên có ở một nữ nhân đồng thời lao vào nhau, một đấm hoàn toàn là Nguyên Lực thuần túy, không hề mang theo chút thuộc tính nào, không hề sử dụng Vũ Kỹ, tất cả đều là lực lượng và phản xạ cùng kỹ năng chiến đấu của cả hai người Phong Linh Nhi và Trịnh Du Nhiên
- Du Nhiên sư tỷ, một đấm này so với hôm trước mạnh hơn không ít nha!
- Hừ! Tất nhiên rồi! Một quyền này của muội vẫn cứ vững chắc như vậy, thật làm cho người ta ghen tị!
Hai đấm va chạm, kình khí bắn ta tung tóe, hai thân ảnh mềm mại tách nhau ra, sau đó lại lao vào
Trịnh Du Nhiên một cước xoay tròn dưới mặt đất, nhằm thẳng bàn chân của Phong Linh Nhi mà đá vào
- Quét Diệt Thiên Quân!
Một đá vừa ra, khói bụi mịt mù, Phong Linh Nhi nhanh chóng lộn người né tránh
- Hoành Cước!
Phong Linh Nhi nhanh chóng mượn thế Trịnh Du Nhiên sau khi tung đòn mà chưa kịp thu lại sơ hở, một cước cực kì chính xác nện thẳng vào mông nàng
Và trong dự kiến của mọi người, hai nữ lại tái hiện một màn làm cho người ta bất đắc dĩ, không hề hoa mĩ, không hề có những Vũ Kỹ bất phàm, hoàn toàn là những đòn thế tay chân, lao vào đánh nhau như điên
Thế nhưng hôm nay Phong Linh Nhi đã biết kìm chế cảm xúc, không để bản thân ra tay quá ác nữa, mặt khác Trịnh Du Nhiên đã đột phá lên Lục Tú, uy lực mỗi đòn đánh và sức chịu đựng cũng tăng lên đang kể
Lần này, cả hai đánh đến long trời lở đất, trận đấu kéo dài tận một canh giờ
Trịnh Du Nhiên thở dốc, ánh mắt khó tin nhìn Phong Linh Nhi, nàng vẫn ung dung như vậy, dường như một canh giờ qua đấu với mình giống như đang đi chơi vậy
Mà cũng đúng như Trịnh Du Nhiên nghĩ, Phong Linh Nhi một giờ qua chỉ luyện võ thuật mà thôi, cũng không muốn hạ quá sớm mà tận dụng những đòn thế của Trịnh Du Nhiên để luyện võ
- Luận thể kỹ, có lẽ ta đã không cách nào sánh bằng muội!
Trịnh Du Nhiên nhìn Phong Linh Nhi, ánh mắt rất thỏa mãn vì được đánh đã đời.

Phong Linh Nhi cũng cười nhẹ, ánh mắt động viên và khích lệ

- Du Nhiên sư tỷ đã rất khá rồi, trước giờ người giỏi đấm đá như tỷ muội chỉ mới gặp một vài người
Phong Linh Nhi thật lòng nói, ngoại trừ các cô vợ nhỏ nhắn nhưng đánh nhau cực kỳ giỏi ở nhà ra, người nàng đánh gia cao nhất cũng chỉ có tên Lôi Chấn ở Tử Đỉnh Sơn, lúc đó hắn cùng mình trong thân phận Đồ Phong Vân đã có một trận đấu vô cùng thống khoái a
- Được rồi! Muội không cần phải động viên ta a, ta biết muội nhường mà!
Trịnh Du Nhiên cười cười nói tiếp
- Ngày mai tỷ đã lên Nội Môn, nên hôm nay, tỷ muốn triệt để phân ra cao thấp với muội! Nếu thể kỹ đã không được, vậy thì đành phải dùng vũ kỹ thôi!
Trịnh Du Nhiên nói xong, ánh sáng trắng ngập tràn bao phủ cả không gian
- Quang Minh Thập Ảnh Chỉ!
Mười chỉ từ hai đầu ngón tay của Trịnh Du Nhiên liên tục bắn ra, những chỉ ấn mang theo Quang Nguyên Lực cực kỳ hùng mạnh, có xu thế phá không mà đi
- Quang Hệ, nóng gần như lửa, nhanh hơn cả lôi, sắc bén như phong! Đúng là một thuộc tính toàn diện
Nhìn mười cái chỉ ấn đang lao về mình, Phong Linh Nhi thầm than một tiếng, Bình Nguyên Thiên Hương này được ưu ái thuộc tính thật tốt a
- Phong Tuyệt Đệ Nhị Kỹ - Tường Gió Cải Tiến!
Phong Linh Nhi ánh mắt lóe tinh quang, Phong Nguyên Lực nhẹ nhàng truyền vào mũi chân, động tác cực kỳ dứt khoát quét mạnh xuống nền đất
Ngay lập tức, một cái tường gió hiện ra trước mặt Phong Linh Nhi, chặn lại mười chỉ khủng khiếp của đối phương
Nói là khủng khiếp, nhưng cái “khủng khiếp” này là đối với đám nữ đệ tử ngoại môn thôi, trong mắt chúng đệ tử Nội Môn thì mười chỉ ấn này chẳng có chút uy hiếp nào
Càng không cần nói với Phong Linh Nhi, tu vi Lục Tú có đánh vào nàng cả ngày cũng được, một chút đau cũng không có
Nhưng nàng bắt buộc phải đỡ lấy để trận đấu thêm phần hấp dẫn, nếu cứ như vậy mà đứng im sợ rằng mình trang bức quá lố, và cái kết là Trịnh Du Nhiên sẽ bị mất hết ý chí và lòng tin vào bản thân, tu luyện sẽ thụt lùi, Phong Linh Nhi không muốn hủy đi một nhân tài như vậy
Poong Poong!
Mười tiếng va chạm tương ứng với mười cái chỉ ấn lao vào Tường Gió, Phong Linh Nhi vẫn hoàn hảo vô khuyết đứng sau bức tường, gió lốc tan đi tường gió biến mất
- Phi Dương Đoạt Mệnh Cước!

Trịnh Du Nhiên đã xuất hiện bên hông của Phong Linh Nhi từ bao giờ, một cước nồng đậm Quang Nguyên Lực nện thẳng vào hông Phong Linh Nhi
Ầm Ầm!
- Thật khủng khiếp! Một cước của Lục Tú Nhất Trọng đây sao?
- Tình hình này chắc Phong Linh Nhi thua rồi!
- Tứ Tú Nhất Trọng khác nếu trúng phải đòn này chỉ sợ là tan xương nát thịt, Phong Linh Nhi có lẽ sẽ khá hơn một chút!
Đám người thầm cảm thán, cú đá kia không ai trong số họ có thể đỡ nổi, nếu có đỡ được chắc nằm liệt giường cả tháng
Nhưng khi mọi người nhìn kỹ lại, quang cảnh trước mặt hình như không thích hợp lắm, nó không giống trong tưởng tượng của họ chút nào hết
Phong Linh Nhi vẫn vững như bàn thạch đứng đó, cánh tay giơ ra đỡ lấy một cước vừa rồi, Trịnh Du Nhiên ánh mắt không dám tin nhìn vào cẳng chân đang va chạm với cánh tay của Phong Linh Nhi, cảm giác tê dại và đau đớn truyền tới
Phong Linh Nhi không đợi Trịnh Du Nhiên kịp đáp xuống đất, một chưởng nhẹ nhàng vào bụng đánh thẳng tới, chiêu thức tạo nên thương hiệu của Phong Linh Nhi
- Nhất Chưởng!
Thanh âm nhẹ nhàng, chưởng lực hờ hững, nhưng đối với Trịnh Du Nhiên, một chưởng này mang theo lực đạo vô cùng khủng khiếp, nàng cảm thấy bụng mình đau nhói lên
Rồi một cảnh tượng mà trong mắt mọi người đều vô cùng quen thuộc diễn ra, Trịnh Du Nhiên bay thẳng về phía sau, đập mạnh vào bức tường nơi khán đài, bức tường xuất hiện chi chít các vết nứt như mạng nhện
Một đám đệ tử ngoại môn chuyên nhận trọng trách sửa tường oán hận nhìn Phong Linh Nhi, đây là lần thứ ba cô nàng Phong Hoa Tuyệt Đại này làm nứt tường rồi a, sáng mai lại phải sửa, mà không biết có lại nứt tiếp không?
Trịnh Du Nhiên rơi xuống đất, khóe môi có chút máu nhàn nhạn, gương mặt trắng bệch, nhưng lại lộ ý cười
- Quả nhiên! Mình vẫn không thể là đối thủ!
Toàn khán đài lúc này im lặng thẫn thờ nhìn quang cảnh trước mặt, Phong Linh Nhi đã thu tay lại đứng đó, Trịnh Du Nhiên vẫn đang nằm trên mặt đất
- Thật…Thật sao?
- Lục Tú cũng trong một chưởng bị đánh bay!

- Tứ Tú Nhất Trọng kiểu này! Ta cũng muốn làm Tứ Tú
- Phát hiện tình trạng cheat hack!
- Diễn sâu vãi nồi!
Từng thanh âm nhốn nháo vang lên, chúng nữ không thể nào chấp nhận nổi việc một Tứ Tú Nhất Trọng lại có thể mạnh đến vậy, nhưng sự thực thì rành rành ra đó, không thể nào chối bỏ được
Nhưng rồi một lúc sau, các nữ đệ tử đã dần dần chấp nhận sự thật trước mắt, sau đó một tiếng vỗ tay ở đâu đó vang lên
Sau đó là một vài tiếng vỗ tay lác đác
Một đám người vỗ tay
Và cuối cùng là toàn bộ khán đài vỗ tay khen ngợi, hoàn toàn bị chinh phục
- Phong Hoa Tuyệt Đại!
- Phong Hoa Tuyệt Đại!
- Phong Hoa Tuyệt Đại!
Thanh âm hoan hô ngập trời vang vọng, Phong Linh Nhi cảm thấy mình thật đẹp trai ngầu lòi…à khoan! Xinh gái tuyệt sắc mới đúng.

Tự sướng một lúc, Phong Linh Nhi tiến đến đỡ Trịnh Du Nhiên dậy
- Linh Nhi sư muội! Hẹn gặp lại muội ở khu nội môn!
Trịnh Du Nhiên mỉm cười nói, nàng có thể nói là thua tâm phục khẩu phục!
- Chắc chắn rồi!
….

Buổi tối, Phong Linh Nhi nhân lúc mọi người tu luyện, lặng lẽ nhảy lên ngọn cây
- Ngọc Trưởng Lão! Người sao cứ thích theo dõi ta vậy?
Phong Linh Nhi nhìn lên trời cao bất đắc dĩ nói

Lúc này, một thân ảnh từ từ hạ xuống
- Ài! Do ngươi quá nổi bật, lý lịch lại không rõ ràng nên phải luôn để mắt tới ngươi a!
Ngọc Trưởng Lão bất đắc dĩ nói, nàng không hiểu sao bản thân mình lại không thể ẩn nấp trước ánh mắt của Phong Linh Nhi này
- Ta có thể cho Ngọc Trưởng Lão sưu hồn!
Phong Linh Nhi nói, sau đó mạnh mẽ tiến đến, lấy tay nàng đặt lên trán mình
Ngọc Trưởng Lão nghe vậy giật mình, nói
- Ngươi có biết sưu hồn sẽ ảnh hưởng như thế nào đến con đường tu luyện không?
Phong Linh Nhi nghiêm túc trả lời
- Linh Hồn tổn thương! Nhẹ thì không cách nào đặt chân Nhập Hồn Cảnh, nặng thì ngây ngốc thành kẻ đần độn, nghiêm trọng hơn thì trực tiếp mất mạng
Ngọc Trưởng Lão nói
- Vậy vì sao ngươi còn muốn ta sưu hồn!
Phong Linh Nhi quyết liệt nói
- Vì đệ tử không muốn bị các vị trưởng lão nghi ngờ, không muốn bị cung chủ để ý đến, đệ tử chỉ một lòng muốn tham gia cuộc thi Thập Đại Cường giả mà thôi!
- Cảm giác lúc nào cũng có ánh mắt đang nhìn chằm chằm mình nó ức chế lắm, trưởng lão người có biết không?
Nghe Phong Linh Nhi nói vậy, Ngọc Trưởng Lão nhất thời không biết làm sao
- Được rồi! Để ta trở về nói cho Cung chủ yêu cầu của ngươi!
Ngọc Trưởng lão nói xong liền quay đầu rời đi, đang định bay lên thì chợt nhớ ra điều gì, liền hỏi
- À khoan đã! Hôm trước ngươi đấm ta một cú, đã dùng toàn lực chưa?
- Chưa đâu! Một đấm toàn lực của đệ tử còn không có yếu như vậy!
Nghe Phong Linh Nhi xác nhận, Ngọc Trưởng Lão khẽ nhíu mày, sau đó biến mất trong đêm
- Nổi bật quá cũng không tốt a, bất quá Tiểu Na bắt mình phải Trang Bức! Thế thì đành Trang Bức mạnh một chút!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận