Ta là Văn Mị Nhi
Đi trên đường lớn sầm uất, tôi có cảm giác mình đang nằm mơ, nhìn người đi đường lui tới tới lui, bên tai toàn là tiếng rao hàng của tiểu thương mời chào khách hàng, khiến tôi có chút bối rối đồng thời còn cảm thấy rất mới lạ. Lúc ở hiện đại tôi hoàn toàn không đi dạo phố, lúc đi học thì chỉ đi qua đi lại tuyến đường từ nhà tới trường và từ trường về nhà, ngày nghỉ thì sẽ không xuống lầu, ở trong nhà không đọc sách thì là lên mạng xem phim. Xuyên tới cổ đại, tôi lại có hứng thú đi dạo phố.
“Nương… tiểu thư, chúng ta không trở về cung sao?” Thanh Nhi đi theo phía sau tôi hỏi. Bởi vì không ở trong cung, tôi bảo các nàng gọi tôi là tiểu thư, Thanh Nhi vẫn có hơi không quen. Nghe thấy câu hỏi của Thanh Nhi, Lục nhi ở bên cạnh cũng nhanh chóng gật đầu.
“Không về, hiếm khi được ra ngoài một chuyến, không đi dạo chơi một chuyến thì rất có lỗi với bản thân rồi, cho nên Lục Nhi Thanh Nhi à, muốn mua gì thì mua đi, hôm nay bản tiểu thư trả cho hai em!” Vì giải quyết được hôn sự của Văn Tường và Tư Đồ Kiếm Nam nên tâm trạng của tôi rất thoải mái, vung bàn tay nhỏ lên, hào phóng đồng ý.
“Nhưng, phía sau chúng ta còn có người của Hoàng thượng đi theo…” Thanh Nhi cực kì do dự. Rất muốn dạo phố nha ~~~ nhưng người của Hoàng thượng vẫn đang đi theo đó, xoắn xuýt quá ~~~ (>_
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...