Trong phòng tắm, hơi nước mù mịt mang theo mùi thuốc sát
trùng trong lành.
Tôi bước từng bước đến đứng trước mặt Thịnh hồ ly, cúi
đầu.
Dòng nước vùn vụt nhắm đến thẳng trên người tôi mà đổ
xuống.
Toàn thân của tôi trong nháy mắt ướt nhẹp, quần áo gắt
gao bám vào da thịt, phác họa nên toàn bộ đường cong cơ thể.
Mà đôi mắt của tôi thì lại đang dán chặt vào cái tên
tiểu hồ ly.
Tiểu hồ ly kia được tắm rất sạch sẽ.
Sau đó, miệng tôi nuốt nước miếng một cái.
"Ừng ực" một tiếng, động tĩnh cũng không
phải là lớn như bình thường.
Cơ thể của tôi bắt đầu có xung động rồi.
Đầu óc nhanh chóng xoay tròn, vì được ăn tiểu hồ ly,
tôi nhất định phải nhỏ giọng mềm mại để lấy lòng cái tên Thịnh hồ ly kia.
Cho nên, hai tay tôi khoanh ở một chỗ làm thành hình
dạng một cái bánh quai chèo, ra vẻ một thế giới nội tâm rối rắm.
Sau đó, tôi thấp giọng nói: "Thịnh Du Kiệt...
Ngươi có đói bụng hay không? Ta... Phía dưới cho ngươi ăn."
Sau khi nói xong tôi cảm thấy được có chút hàm ý khác,
vì thế liền tiếp tục giải thích: "Đừng hiểu lầm, ý của ta là, thật sự là
dẫn ngươi xuống phía dưới ăn, không phải nói cho ngươi ăn phía dưới của ta...
Ai nha, đầu óc của ngươi rất dơ bẩn, làm sao lại nghĩ đến chuyện hạ lưu như thế
chứ... Bất quá nếu ngươi thật sự muốn ăn, hãy chờ ta tắm rửa xong đã rồi hãy
ăn, bằng không rất không vệ sinh."
Sau đó, tôi ngẩng đầu lên xuyên qua cả một căn phòng
hơi nước mờ mịt nhìn Thịnh hồ ly, nói: "A? Ngươi muốn ăn a? Muốn ăn thì
nói đi, ngươi muốn ăn a? Muốn ăn thì nói đi, ngươi muốn ăn ta đương nhiên để
cho ngươi ăn, ngươi không muốn ăn ta cũng sẽ đương nhiên không bắt buộc ngươi
ăn. Không có khả năng ngươi muốn ăn mà ta không cho ngươi ăn, ngươi không muốn
ăn ta lại càng muốn cho ngươi ăn. Mọi người đều nói đạo lý thôi! Rốt cuộc biểu
tình hiện tại của ngươi giải thích rõ muốn ăn hay là không đây?”
Hơi nước quanh quẩn trong không gian, lông mi Thịnh hồ
ly lại giống như tiểu nòng nọc cứ liên tục lay động.
Tôi là chỉ con nòng nọc thật sự, chứ không phải hắn
phóng thích cái loại tiểu nòng nọc này.
Nếu là nghĩ lệch đi, thì xin mời trực tiếp đi đến góc
tường ngồi chồm hổm vẻ vòng tròn.
"Thịnh hồ ly," tôi nhìn hắn, bỗng nhiên đem
y phục của mình vén lên, đắc ý nói: "Nhìn này, ngươi mỗi ngày đều không
ngừng đem bộ ngực của ta coi thành bánh bao mà xoa bóp, bộ ngực cup B của ta
bây giờ đã vinh quang lên tới cup C. Công lao là một nửa của ta và một nửa của
ngươi, thật sự cái này giống Trung Quốc gia nhập WTO, là chuyện đôi bên cùng có
lợi ——ngươi sảng khoái rồi, ta cũng kiếm được lọi, rất đáng giá, có đúng
không?"
"Hàn Thực Sắc." Thịnh Du Kiệt điềm tĩnh mà
nhìn tôi, trong thanh âm có chút bất đắc dĩ: "Một ngày nào đó, ta sẽ bị
ngươi chỉnh chết”
"Sai." Tôi vươn tay ra sờ trên lồng ngực của
hắn.
Ngón tay ngăn dòng nước đang chảy xuống, trên lồng
ngực bằng phẳng của hắn hình thành một dòng nước nho nhỏ.
Dòng nước mềm mại, yếu ớt.
Da thịt hắn trắng nõn giống như đồ gốm sứ, bịt kín
dòng nước trong suốt, cả một mảng cứ như vậy hiện ra trước mắt của tôi.
Tay của tôi như là lửa đốt nóng, nhất định cần có nước
để giảm nhiệt độ.
Ngón tay của tôi tiếp tục ở trên ngực hắn du ngoạn,
đem dòng nước cắt đứt, giống như mây trắng nhàn nhạt, dập dồn nhấp nhô.
Thanh âm của tôi cũng quyến rũ giống như muốn nổi trên
mặt nước, tôi nói: "Ta tuyệt đối không nỡ chỉnh chết ngươi, bởi vì ta
muốn... áp chết ngươi."
Thịnh Du Kiệt bỗng nhiên đem tôi ôm lấy, gắt gao ôm
chặt thắt lưng của tôi.
Sức lực rất lớn giống như muốn dùng cánh tay của mình
đem eo tôi bẻ làm đôi.
Thịnh Hồ Ly nhìn tôi, trong đôi con ngươi kia đúng là
mang màu sắc mờ mịt trêu chọc: "Hàn Thực Sắc, ai sẽ bị áp chết chúng ta cứ
thử chờ xem."
Trong mắt tôi hiện lên một trận thất vọng: "Lúc
này, ngươi không phải nên hung hăng nhìn ta mà nói 'Chết tiệt, ta nên bắt ngươi
làm sao bây giờ' sao? Phim truyền hình người ta đều diễn như vậy”
"Bởi vì ta đương nhiên biết bây giờ nên bắt ngươi
phải làm gì." Con ngươi Thịnh hồ ly tối sầm lại, sau đó, hắn cúi đầu hôn
tôi.
Thịnh hồ ly trước đó đã bị một hồi quấy nhiễu của tôi
làm tiêu tan hết tức giận, bởi vậy nụ hôn này cũng không phải là dùng để trừng
phạt tôi.
Nụ hôn này, cắn mút nhẹ nhàng, hời hợt mà nhấp nháp.
Đôi môi của chúng tôi từ từ tìm hiểu lẫn nhau.
Đầu lưỡi của Thịnh hồ ly miêu tả đôi môi của tôi, ma
sát nhè nhẹ, mang theo sự ngưa ngứa nhẹ nhàng.
Tiếp theo đầu lưỡi của hắn trở nên công kích liên hồi,
mang theo sự tự tin quyết đoán, tiến vào trong khoang miệng của tôi, giống như
người chủ kiêu ngạo khảo sát đất đai lãnh thổ của mình.
Đầu lưỡi của hắn không ngừng truy đuổi cái lưỡi tôi
như là một loại trò chơi.
Nhưng ở trong loại trò chơi này, hắn lại vô cùng chăm
chỉ, cơ hồ là biết được, bản thân mình cần rốt cuộc là cái gì.
Lưỡi của hắn truy đuổi ngăn cản tôi, làm cho tôi không
có đường trốn, trêu chọc, khiêu khích, giở mọi mánh khóe.
Toàn thân của tôi như mang theo dòng điện, xao động.
Tôi không biết Thịnh Du Kiệt là làm như thế nào, nhưng
là khi tôi phục hồi tinh thần lại, quần áo của tôi toàn bộ hình như đều nằm
trên mặt đất.
Tôi cùng hắn, đều đang trần trụi.
Đúng vậy, dòng nước kia, dòng nước không ngừng cuồn
cuộn kia, cứ như vậy mà bao trùm ở trên người cả hai chúng tôi, từ gáy chảy
xuống, lướt qua hầu kết của hắn, lướt qua cái rất tròn của tôi, trải ra sóng
nước, trải ra ra triền miên.
Chúng tôi ở dưới dòng nước chảy hôn môi, trên mặt tất
cả đều là dấu vết của nước, cái cảm nhận trong suốt này, lại biến thành tình
dục yêu dã.
Thịnh Du Kiệt bỗng nhiên dùng hai tay của mình nâng
cái mông của tôi lên, cảm giác kinh hoàng sau khi rời khỏi mặt đất, làm cho hai
chân của tôi thuận thế kẹp lấy vòng eo của hắn.
Đó chính là tư thế hấp dẫn nhất, động tác nguyên thủy
nhất.
Trong cái không gian hơi nước mờ mịt này, chúng tôi
cởi ra cái vỏ bọc văn minh, chỉ còn lại có bản năng thú tính, hưởng thụ một
loại khoái cảm đầm đìa.
Thịnh Du Kiệt cúi thân mình xuống, hôn lên bộ ngực mềm
mại của tôi, hai luồng bóng loáng yêu kiều, pha trộn dòng nước óng ánh, hình
thành nên sự vật hấp dẫn nhất.
Hắn tinh tế mà nhấm nháp, hắn dùng răng nanh nhẹ nhàng
cắn nụ hoa của tôi, dùng đầu lưỡi vẽ vòng tròn hấp dẫn.
Tay hắn ở trên thân thể của tôi lưu luyến, chặn dòng
nước.
Trong bầu không khí phòng tắm này, mang theo nhiệt độ
oi bức.
Cái đụng chạm nhẹ nhàng Thịnh Du Kiệt làm cho tôi trở
nên run rẩy.
Tôi ngước mặt cao lên bắt đầu thở dốc, trong mắt là
bởi vì nén đi dục vọng kích thích mà mờ mịt.
Tôi giống như một con rắn, quấn quanh thân thể hắn.
Mà hắn thì lại chậm rãi đem cái nóng rực chính mình
đưa vào trong con đường nhỏ của tôi..
Nhất thời, cái vật cứng rắn nóng rực kia làm cho tôi
có cảm giác an toàn sâu sắc.
Tôi gắt gao mà tựa đầu chôn ở cổ của hắn, thở hào hển,
rên rỉ, thanh âm kia mang theo thống khổ mà sung sướng, mang theo hưng phấn mà
khàn khàn, ngay cả bản thân tôi cũng kinh ngạc đến nỗi xương cốt sắp mòn.
Hai tay của Thịnh Du Kiệt nâng cái mông lên khống chế
thân thể của tôi.
Hắn chậm rãi làm cho tôi tách ra, tiếp theo lại làm
cho tôi đến gần, cùng lúc đó tiểu hồ ly ở bên trong cơ thể của tôi có tiết tấu
ra vào, mang đến khoái cảm vô tận, nhóm lên hết thảy kích tình.
Chỗ bí ẩn của chúng tôi cứ gắt gao mà gắn kết, ôn nhu
của tôi bao vây lấy cái cứng rắn của hắn.
Ở trong màn nước chảy này, hắn ôm tôi cùng nhau rong
ruổi, cùng nhau tiến đến đỉnh cao dục vọng.
Trong phòng tắm kiều diễm phong tình mù mịt bao lấy
toàn thân chúng tôi.
Tôi nhận thức được chỗ kỳ diệu của chiêu này của
mình—— sau khi sử dụng thân thể cho Thịnh hồ ly hạ hỏa, hắn rốt cuộc sẽ không
còn nổi giận nữa.
Đương nhiên, mặc dù sáng sớm ngày hôm sau, hắn vẫn
dùng khối băng uy hiếp tôi rời giường, sau đó còn kéo theo tôi đang trong cơn
buồn ngủ chạy bộ, tiếp theo đem tôi nắm ở trên giường mệt bán sống bán chết tới
cho tiểu hồ ly nhà hắn làm bữa sáng.
Nhưng là, lúc này mọi thứ sau khi làm xong, Thịnh hồ
ly sẽ rất chu đáo mà cho tôi một tô mì thịt bò, là một tô rất lớn a.
Tôi bỗng nhiên cảm nhận được, yêu cầu của tôi đối với
bạn trai như vậy rất là thấp, chỉ cần hắn nấu cho tôi ăn, tôi cứ mặc cho hắn
đánh, tùy ý hắn mắng, tùy ý hắn áp.
Nhưng sau khi ngẫm lại, điều kiện của bản thân mình
lại không cao như vậy, mọi người đành chấp nhận đi.
Mặc dù nhìn sơ qua thấy vấn đề đã được giải quyết,
nhưng trong lòng tôi vẫn là có bóng ma.
Tôi biết không phải làm một lần “yêu”, là có thể đánh
tan sự nghi ngờ của Thịnh hồ ly được.
Vì vậy, phải ráng mà “yêu” rất nhiều rất nhiều lần mới
được.
Vậy mới nói Hàn Thực Sắc a, ngươi vẫn phải học tập,
chăm chỉ mà học tập a.
Quy định đầu tiên của bệnh viện ghi rõ, trong giờ làm
việc không được chơi máy tính, không được nói chuyện phiếm, không được tùy ý
rời bỏ cương vị công tác.
Nhưng là, những quy định đó đối với chúng tôi mà nói
giống như gió thoảng qua tai.
Hơn nữa, nó cũng không cấm xem phim XXX.
Vì vậy trong khoảng thời gian này tôi thường hay lén
chạy đến phòng “Lấy tinh” trong bệnh viện của chúng tôi, coi trộm phim Nhật
Bản.
Tôi cảm thấy sở dĩ bệnh viện chúng tôi có những thầy
thuốc bại hoại như tôi mà năm nào cũng kiếm được nhiều tiền như vậy là có nhiều
nguyên nhân, tất nhiên là bởi vì phương tiện phần cứng tốt.
Khác với phòng “Lấy tinh” của những bệnh viện khác,
bên trong nhìn vào rất xấu hổ, nhiều nhất cho ngươi nhìn áp-phích gợi cảm được
trưng bày là tốt lắm rồi.
Nhưng bên trong phòng lấy tinh của bệnh viện chúng tôi
thì khác, quả thực chính là thiên đường của nam nhân a, áp-phích, tạp chí bay
đầy trời.
Điều quan trọng nhất đối với chúng tôi là, có vô số
phim xxx.
Những bộ phim xxx này, tất cả đều là viện trưởng lão
nhân gia ông ta mở một cái QQ dùng một cái máy tính cũ chạy ì ạch nửa ngày trời
bất kể ngày đêm mà download xuống.
Tất cả đều là mới nhất, kích thích nhất, không thuần
khiết nhất.
Hơn nữa tôi còn phát hiện ở nơi này còn có nguyên bộ
Võ Đằng Lan[1] tỷ tỷ.
Hóa ra lão viện trưởng là fan của
nàng ta a.
Không phải thánh nhân có nói sao?
Làm người mà không xem được Võ Đằng Lan, dù xem hết
những bộ phim xxx của uổng công.
Cho nên nói, lão viện trưởng chúng tôi vẫn là rất biết
cách thưởng thức a.
Tôi còn nghe nói, lão viện trưởng sau khi xem mỗi bộ
phim, hắn đều rất cẩn thận mà quan sát, tranh thủ chính mình cống hiến cho mỗi
một bộ, đều có thể thiết nhập vào dây thần kinh của nam nhân a.
Nghĩ thôi cũng biết, xem rồi đương nhiên là muốn thủ
dâm.
Cho nên nói, vì xem nhiều bộ phim như vậy, lão viện
trưởng ít nhất thủ dâm không dưới ngàn lần.
Tưởng tượng một chút, ở trong một đêm tối đen như mực,
màu xanh biếc âm u của màn hình máy tính, ánh vào gương mặt xanh xao, ở trong
những âm thanh “yamete”[2] của Võ
Đằng Lan tỷ tỷ, lão viện trưởng thở hào hển ép ra một giọt tinh anh cuối cùng
của mình.
Người già cũng sắp 60 tuổi rồi, vẫn còn có thể không
quan tâm đến thân thể suy yếu của mình như vậy, cả ngày lẫn đêm chiến đấu ở
tuyến đầu của phim xxx.
Đây là cái loại tinh thần gì.
Đây là tinh thần tạo phúc cho thiên hạ dâm dân!
Vừa rồi tôi dùng là câu hỏi ở dạng bút pháp tu từ, là
vì muốn khiến cho mọi người chú ý, dẫn dắt mọi người tự suy nghĩ..
Ngàn vạn lần đừng tưởng rằng download những loại phim
này là chuyện rất dễ dàng.
Dưới sự công tác vất cả của những chú cảnh sát mạng
của chúng tôi, những trang web bất lương này thời thời khắc khắc đều là bị
đóng, cho nên lão viện trưởng nhất định phải càng không ngừng nghỉ tìm kiếm
những trang web mới.
Mà trong một số trang web, virus cũng không ít.
Cho nên cái máy tính có tuổi tác không khác biệt lắm
với lão viện trưởng thường xuyên bị nhiễm virus, mỗi ngày chúng tôi đều có thể
nghe thấy Kaspersky kêu mới có thể vui vẻ a.
Nhiễm virus là yếu tố phụ, quan trọng nhất là lòng
người.
Nói như vậy, dâm dân Trung Quốc đều là đoàn kết, bù
đắp nhau, cái này cứ nhìn theo sự kiện khiêu dâm của Trần Quán Hy là có thể
nhận thấy được.
Nhưng là trong tình hình đoàn kết tốt đẹp này, cũng
không thiếu một ít tiểu nhân, dùng chính nội tâm bỉ ổi của chính mình là luôn
luôn muốn phá hoại một ít.
Tựa như hồi cuối tuần trước, lão viện trưởng dùng thời
gian một ngày, download một bộ phim.
Tuyên truyền nói là: "Bảy tên cầm thú lăng nhục
một nử tử vô tội ăn mặc hở hang”.
Lão viện trưởng giữ lại nước dãi, thật vất vả mới nghe
thấy Tấn Lôi[3] "Đinh"
một tiếng, lập tức mở Bạo Phong Ảnh Âm[4] ra xem.
Nhưng lúc mới cảnh đầu tiên trên màn ảnh, lão viện
trưởng liền hoa lệ lệ mà hộc máu.
Không phải bởi vì đào hát rất gợi cảm mà phun máu mũi,
là thật hộc máu, là loại khí giận công tâm.
Bởi vì bộ phim này, là bộ phim hoạt hình mà khi còn bé
chúng ta đều rất thích《 hồ lô
oa [5].
Tức giận nhất là, thiếu nữ vô tội ăn mặc hở hang kia——
bộ ngực của xà tinh còn bị làm mờ đi.
Từ đó về sau, lão viện trưởng thấy những loại tiêu đề
kiểu xuyên tạc như thế này đều lựa đường vòng mà đi.
Nhưng vận rủi vẫn là lần thứ hai rớt xuống ở tại trên
người của hắn.
Hôm đó, lão viện trưởng lại tìm được một bộ phim,
thông báo đặc biệt dứt khoát: ngoài trời, trói, đồng phục, trẻ vị thành niên,
nhân thú, cổ trang, đồng chí, 5P, Châu Á chưa bị kiểm tra.
Chỉ liếc mắt một cái, andrenalin của lão viện trưởng
ngay tức khắc tăng nhanh chóng, lập tức nhanh chóng mở Tấn Lôi download.
Máy tính răng rắc vất vả 24 giờ, mạng già thiếu đều
chút nữa ra đi, rốt cục Tấn Lôi lại "Đinh" một tiếng.
Nhưng khi nhìn vào cái màn hình trước mặt, lão viện
trưởng lần thứ hai hộc máu.
Bộ phim là trong《 Tây du
ký 》, thầy
trò Đường Tăng đang vây quanh Hồng Hà Nhi đang bị mắc trên cây.
Ngoài trời —— trên núi, có hoa có lá có cây.
Trói ——Hồng Hà Nhi quả thật bị trói trên cây rất thực
là rắn chắc.
Đồng phục —— Đường Tăng ca ca đang mặc áo cà sa.
Vị thành niên —— Hồng Hài Nhi chắc đủ nhỏ đi.
Nhân thú —— khỉ, còn có heo.
Cổ trang —— cái này không cần phải nói.
Đồng chí —— tất cả đều là nam.
5P—— Tôn Ngộ Không, Đường Tăng, Sa hòa thượng, Trư Bát
Giới, Hồng hài nhi, một bàn tay vừa vặn có thể đếm đủ.
Châu Á chưa có kiểm tra —— Hồng Hà Nhi chỉ mặc một cái
yếm nhỏ, Đài phát thanh truyền hình luôn luôn đối với nhi đồng vô cảm, buông
tha.
Vì thế, lão viện trưởng gần như bệnh tim bộc phát, nằm
viện một thời gian.
Đó cũng là nguyên nhân khiến tôi hôm nay dám táo bạo
rãnh rỗi mà chạy đến nơi đây.
Nhưng lão viện trưởng vất vả, là đáng giá.
Những bệnh nhân nam, chỉ cần vào cái chỗ này, từ nay
về sau sẽ không muốn đi ra ngoài, hận không thể chết ở trong bệnh viện chúng
tôi.
Nhớ rõ có một lần, một nam bệnh nhân khóc lóc bị 2 bảo
vệ lôi ra ngoài, nói là lão bà của hắn trước giờ không cho phép hắn xem những
đồ vật bất lương này nọ.
Mà lúc nhìn thấy, quả thực giống như là người đói bụng
đã ba đời mà nhìn thấy vịt nướng.
Cái loại kích động này, hận không thể đem bệnh viện
chúng tôi trở thành phụ mẫu tái sinh.
Mà cái chỗ này, dựa trên góc độ y học mà nói, cũng là
rất có công hiệu.
Có một vài bệnh nhân vốn đến đây để chữa trị bệnh
thiếu tinh, tiến vào địa phương này xong, những con nòng nọc nhỏ tuôn ra, lại
có thể đựng đầy 2 bình nhựa.
Nói tóm lại đây là nơi mà lão viện trưởng dùng cả tánh
mạng đổi lấy a.
Hiện tại tôi đang đứng ở trong này, một bên nhìn lên
TV có đôi nam nữ đang chuyển động với nhau, một bên ghi chép lại.
Tôi dám thề, khi học cấp ba tôi cũng không có chăm chỉ
như thế này đâu.
[1]
Võ Đằng Lan (Ran Asakawa) sinh năm 1980 qua đời năm 2006, là nữ diễn viên giữ
kỷ lục về đóng phim AV của Nhật Bản. Từ lúc vào nghề năm 2001, chỉ trong năm
2002 đã đóng được 212 bộ phim AV.
[2] やめて(ya
me te): tiếng Nhật, có nghĩa là không được, thường thấy trong mấy phim AV.
[3]
Tấn Lôi: chương trình download thông dụng ở TQ.
[4]
Bạo Phong Ảnh Âm: chương trình nghe nhạc xem phim của TQ, giống như Window
Media.
[5]
Hồ lô oa: phim Bảy anh em hồ lô.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...