----- An Bang, Đại Việt -----
Trong một nhà hàng, lúc này cuộc hợp lớp vẫn đang diễn ra, mọi người cười nói rôm rả.
Như mọi khi, Lâm Tùng vẫn là nhân vật trung tâm được mọi người chú ý nhiều nhất.
Đơn giản vì hắn giàu.
Không ngừng có người đưa lên bia hướng về hắn cụng ly.
Ở một bên Hà Phong thì ngồi lặng lặng ăn, thi thoảng quay sang Long Chinh Phát nói chuyện một hai câu về cuộc sống.
" Ây da Hà Phong, đừng ngồi một chỗ im lặng ăn vậy chứ.
Hôm nay tụ họp, vui lên.
Nào đến đây chúng ta uống một ly " Tiếng nói Lâm Tùng vang lên.
Đang cười nói vui vẻ, đột nhiên nghe tiếng Lâm Tùng, mọi người có chút kinh ngạc.
" Đây là Tùng thiếu muốn gây sự sao " Mọi người cùng suy nghĩ trong đầu, sau đó ánh mắt nhìn về hướng Hà Phong.
Như Nguyệt chia tay Hà Phong đến với Lâm Tùng.
Tất cả mọi người ở đây đều nghĩ rằng hẳn Hà Phong phải hận Lâm Tùng lắm.
Trong tình cảnh này hắn sẽ ứng đối sao ?
Trực tiếp vạch mặt Lâm Tùng ? Gây lên một trận náo loạn hay chịu cúi đầu mà nâng lên ly.
Dù Hà Phong chọn cách nào, thì hắn cũng ở thế yếu
" Cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng " một câu nói rất đúng trong tình cảnh này.
Long Chính Phát ngồi bên cạnh ánh mắt lo lắng nhìn về phía Hà Phong.
Quan hệ 2 người tuy không đến mức xưng huynh gọi đệ nhưng dù gì một thời gian sướng khổ có nhau, hắn không muốn Hà Phong gặp rắc rối.
Long Chính Phát quyết định giải vây cho Hà Phong.
Nghĩ nghĩ hắn liền muốn đứng dậy.
Đột nhiên một bàn tay nắm lấy cánh tay hắn kéo hắn ngồi trở lại vị trí cũ.
Là Hà Phong đã kéo hắn.
Long Chính Phát nghi hoặc nhìn sang phía Hà Phong.
Trái với suy nghĩ mọi người Hà Phong khuôn mặt bình tĩnh, ánh mắt đạm mạc, giống như mọi chuyện với hắn không là gì.
Kéo lại Long Chính Phát sau chỉ thấy hắn cầm lên ly bia hướng về Lâm Tùng.
" Được, ta với ngươi cùng uống " nói rồi không đợi Lâm Tùng kịp phản ứng, Hà Phong đã đưa lên ly mà uống cạn.
Hành động của Hà Phong lúc này cũng rất rõ ràng.
Ta nâng lên ly theo lời ngươi nói là cho ngươi mặt mũi.
Ta không cần đợi ngươi uống mà đã uống đây là ta không sợ ngươi.
Thường trong bàn tiệc 2 người uống với nhau thường người được tôn lọn sẽ uống trước sau mới đến người kia.
Bàn tiệc lúc này không ít người trợn mắt, cũng không ít người thầm gật đầu tán thưởng vì hành động này.
Lâm Tùng cũng có chút bất ngờ về thái độ của Hà Phong.
Nhưng Hà Phong cũng đã cho hắn mặt mũi trước mặt mọi người, hắn cũng không thể nói thêm gì cũng chỉ cười ha hả rồi uống cạn ly của mình.
Như Nguyệt thì khác.
Tuy xưa giờ nàng không yêu hắn thật lòng nhưng thấy vẻ mặt bình tĩnh đó, nàng rất khó chịu.
Suy nghĩ nàng chỉ có thể cho rằng do cô gái lần trước gặp ở siêu thị đã vực dậy Hà Phong.
Tuy vậy đã Lâm Tùng không nói gì, nàng cũng không tiện nói.
Mọi người mỗi người mang một suy nghĩ khác nhau.
Nhưng vụ việc đã xong cũng chỉ thu hồi tâm tình tiếp tục quay về cuộc liên hoan.
" Ê mọi người, có ai chơi [ Thần Ma ] không " Một người đồng học lên tiếng, thay đổi chủ đề.
" Ngươi hỏi thừa, [ Thần Ma ] ai mà không chơi " Một đồng học khác lên tiếng.
" Đúng, đúng, thế tên nhân vật các ngươi là gì ? "
...........
Buổi tụ họp nhanh chóng được xoáy vào câu chuyện game [ Thần Ma ].
Tuy ra mắt đã được nửa năm nhưng số lượng người chơi vẫn không ngừng ngày một tăng.
Theo thống kê sơ bộ thì bên bán máy chơi thì đã có tổng cộng 3 tỉ máy chơi đã được bán ra.
Điều này nói lên đã có 3 tỉ người trên khắp thế giới tham gia vào game.
Dự đoán số lượng vẫn không ngừng tăng cao.
Mọi người không ngừng hào hứng khoe khoang về nhân vật bản thân.
Có người vui, có người buồn vì thua kém.
Cũng có người kể kể về quá trình hành tàu của bản thân......
" Hà Phong ngươi cũng tham gia [ Thần Ma ] chứ ? "
Ngồi bên cạnh Long Chính Phát huých huých khửu tay qua Hà Phong hỏi.
" Có " Hà Phong gật đầu.
" Ta cũng chơi, hồi nào về thêm bạn nhé.
Tên ta là Long Thiên Hạ.
Thiên hạ sau này họ Long sẽ nổi danh " Long Chính Phát tràn đầy tự tin, ưỡn ngực tự hào nói về mục tiêu của mình.
Nhưng Hà Phong nghe đến Long Chính Phát nói sau hắn đột nhiên giật mình vô thức kêu lên
" Hải Vương Long Thiên Hạ ? "
Long chính phát con mắt ngạc nhiên " Ủa sao ngươi biết chức nghiệp của ta là Hải Vương ? "
Hải Vương là một chức nghiệp ẩn trong [ Thần Ma ] mỗi chức nghiệp ẩn chỉ có một người trên toàn thế giới đạt được.
Cho nên không giống phổ thông chức nghiệp mà có thể có 2 người là Hải Vương.
" Bà mịa, Hải Vương Long Thiên Hạ lại là tên này " Hà Phong không để ý đến câu hỏi của Long Chính Phát mà lẩm bẩm
Từng có một câu nói truyền lưu trong [ Thần Ma ] thế này ' Nhất Phụng Thiên, nhì Long Thiên Hạ ' ý muốn nói đến độ giàu của 2 người chơi này.
Nếu Phụng Thiên nổi tiếng là thiên tài thương nghiệp thì Long Thiên Hạ lại nổi danh là ông vua biển cả.
Hắn mở hạm đội buôn bán trên biển, chuyên cung cấp nhu yếu phẩm hay vật dụng cần thiết cho các tàu thuyền.
Ngươi đi lênh đênh trên biển không thế ăn cá suốt ngày a, cũng không thể không ốm bệnh a.
Đừng lo, chỉ cần ngươi gọi dù bất cứ đâu trên biển cả, hạm đội của Long Thiên Hạ sẽ có mặt ngay lập tức.
Ngay cả Phụng Thiên cũng không ít lần nhắc tới kẻ này.
Ngoài ra hạm đội của hắn cũng có nhiệm vụ bảo tiêu cho các tàu hàng của thương nhân khi đi trên biển, tránh bị đánh cướp.
Không ai biết hạm đội của hắn mạnh cỡ nào.
Chỉ biết rằng các tàu thuyền treo cờ biểu tượng của hắn khi đi trên vùng biển, hoàn toàn yên tâm.
Không lo có chuyện gì ngoài ý muốn.
Từng có tin đồn bậy nói Phụng Thiên có ý định muốn xâm chiếm cướp đi thị trường biển cả, nhưng cuối cùng cũng chỉ có thể thất bại mà quay về.
Tuy nhiên [ Thần Ma ] đất liền vẫn rộng lớn hơn biển cả cho nên tài sải của Long Thiên Hạ không bì kịp chỉ có thể đứng thứ 2 sau Phụng Thiên.
" Ê ê Hà Phong ngươi ổn chứ " Thấy Hà Phong đang nói chuyện với hắn chợt ngẩn người ra, Long Chính Phát lắc lắc hắn.
" À ta không sao, đợi hồi nào về nhà đăng nhập game ta sẽ kết bạn "
Tỉnh táo lại Hà Phong có chút vui mừng mà nói.
Phụng Thiên cùng Long Thiên Hạ.
Kiếp này hắn có được cả hai.
Lo gì công hội không phát triển, lo gì không báo được thù.
" Lâm Tùng ngươi có chơi [ Thần Ma ] không ? Tên nhân vật ngươi là gì "
Đột nhiên có người lên tiến hương về Lâm Tùng hỏi.
Nghe đến hắn chỉ cười lắc đầu.
" Công việc bận rộn quá, chưa có thời gian tham gia nữa, haizz buồn thật " Lâm Tùng mang theo vẻ mặt tiếc hận mà trả lời.
Mấy đồng học không khỏi thất vọng.
Ở bọn hắn suy nghĩ đại thiếu gia như Lâm Tùng nếu tham gia thì cũng là một phương thế lực à, chắc cũng lên được cỡ nhị lưu công hội đi.
Chỉ cần bọn hắn đi theo Lâm Tùng lo gì không giàu.
Tiếc rằng Lâm Tùng không tham gia.
" Ầy, vậy khi nào tham gia báo chúng ta nha " Mấy người khách sáo nói một câu
" Được "
Lâm Tùng sảng khoái đáp ứng.
Ngay sau đó hắn tiếp tục nói.
" Đợt trước [ Thần Ma ] ra mắt ta có mua được một bộ Chí Tôn máy chơi.
Nhưng do công việc bận rộn không có thời gian chơi.
Hiện giờ vẫn còn đang phủ bui.
Khá đáng tiếc.
Hay là Chúng ta cùng tham gia một trò chơi.
Người thắng cuộc ta sẽ tặng lại.
Mọi người thấy thế nào ? "
Đám đồng học nghe Lâm Tung đề nghị sau không khỏi giật mình.
Chí Tôn máy chơi, không phải có tiền mà mua được.
Lâm Tùng lại sẵn sàng tặng lại cho mọi người ? Thiếu gia không hồ là thiếu gia.
Giải thường cũng quá là xa hoa.
Ngay cả Hà Phong cũng có chút ngoài ý muốn khi nghe Lâm Tùng nói.
Trương Sơn cũng là đại thiếu gia của Trương thị, hắn còn rất có thể là người trọng sinh, không thể nào không hiểu được tầm quan trọng của máy chơi.
Nhưng hắn cũng chỉ mua được Cao Cấp máy chơi.
Tên Lâm Tùng này lại có Chí Tôn máy chơi ? Hắn lại dám tặng cho mọi người ? Ông già hắn nghe được chắc hắn cũng nát đít.
Không đợi Hà Phong suy nghĩ, phía dưới lúc này đã nhao nhao
" Tùng thiếu nói thật ? "
" Trò chơi gì vậy Tùng thiếu ? "
" Nghe hấp dẫn à nha "
" Ta tham gia "
.........
Mọi người mang theo ánh mắt tò mò cùng thèm khát về Lâm Tùng.
Cũng không để mọi người chờ đợi.
Lâm Tùng vô vỗ tay, lập tức từ cửa 2 thanh niên to khỏe không biết từ đâu đang bê một hòm gỗ tiến vào đặt cạnh hắn.
Lâm Tùng tiến lên mở ra hòm gỗ, mọi người cũng chú ý.
Trong hòm là một bộ quan bằng thủy tinh, dưới có 1 chân đỡ cho quan đứng nằm tùy ý.
Trên đầu quan một màn hình loại nhỏ dùng để hiển thị nhịp tim, lượng oxy, nhiệt độ......!Trong quan là một bộ gối nằm, nệm, phía dưới nệm là vô số các linh kiện điện tử.
" Đây chính là Chí Tôn máy chơi game " Lâm Tùng giới thiệu.
Hà Phong cũng gật đầu công nhận điều đó.
Kiếp trước hắn về sau cũng dùng Chí Tôn máy chơi nên về cái này hắn hết sức quen thuộc.
Lâm Tùng lại tiếp tục nói
" Về phần trò chơi.
Ta thấy hôm nay họp lớp chúng ta cùng đấu tửu đi ha.
Mọi người thấy sao "
" Được, cái này dễ " Một nam đồng học nhanh tiếng lên tiếng đồng ý
" Không công bằng a, chúng ta là nữ đâu có đấu lại mấy người " Nhưng rất nhanh một nữ đồng học lên tiếng phản đối.
Mọi người cũng gật gù.
Đúng là bình thường nữ không đấy lại tửu lượng so với nam nhân, không tính các trường hợp đặc biệt thì trong trường hợp này nam tử có lợi hơn rồi.
Lâm Tùng nghĩ nghĩ, đột nhiên hắn nảy ra chủ ý liền đề nghị.
" Chi bằng nữ uống 1 ly nam tử uống 3 ly.
Như vậy thế nào ? "
" Cái này được " Mọi người cùng đồng tình.
Đã 3 chấp 1 rồi các ngươi còn lấy lý do không công bằng.
Thôi về đắp chăn ngủ một giấc đi, cần đi phải mơ ước đến máy chơi game Chí Tôn.
" Được, mọi người đã đồng ý, chúng ta bắt đầu đi " Lâm Tùng mặt tươi cười
Ngay sau đó một ngươi dơ lên ly bia hô to " Đã lâu chúng ta không gặp mặt, ly đầu tiên chúc mừng "
" Chúc mừng " Mọi người cầm lên ly đồng thanh hô, rồi tu ừng ực.
" Ủa Hà Phong, ngươi không tham gia sao " Đặt xuống ly bia vừa uống hết.
Long Chính Phát liếc nhìn ly của Hà Phong còn nguyên nên hắn thắc mắc hỏi.
" Ngươi biết ta, tửu lượng không được " Hà Phong lắc lắc đầu.
" À quên mất " Long Chính Phát gãi gãi đầu tỏ vẻ áy náy.
Sau đó cũng không nói gì.
Chí Tôn máy chơi game Hà Phong cũng muốn nhưng khổ nỗi xưa giờ hắn nhậu nhẹt không uống được quá 3 lon.
So với đồng học còn lại chỉ đứng hàng cóc ké.
Cho nên hắn cũng đành từ bỏ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...