Thấy Lý Thái Ung xuất hiện, Lý Trường Sinh cũng vui vẻ hô một tiếng: "Phụ thân!”
Lý Thái Ung cười lớn một tiếng, lập tức ra hiệu những thị nữ kia lui ra.
Lý Thái Ung ngồi ở bên giường, phức tạp và thống khổ nhìn qua Lý Trường Sinh, nhẹ giọng nói: “Con ta, đã khỏe hơn chưa?”
Lý Trường Sinh cười ha ha nói: "Phụ thân yên tâm, ta chỉ là giả vờ, tên Tống Tử Hoàn kia ngược lại là cấn thận, giữ lại mấy phần lực!
Bất quá bây giờ, ở trước mắt mọi người, hắn đều làm ta trọng thương!"
Lập tức Lý Trường Sinh lại hưng phấn nói: “Kể từ đó, Lý gia ta cũng có thể lọt vào mắt xanh của vị quý nhân kia...”
Nhìn qua bộ dạng hưng phấn và kích động kia của nhi tử, trong lòng Lý Thái Ung lại cảng thống khổ!
Mặc dù Lý Thái Ung lòng dạ độc ác, nhưng cũng là một phụ thân!
Đây là nhi tử mà hắn thương yêu nhất a.
Nghĩ tới đây, Lý Thái Ung cũng không nhịn được thương cảm đến cực điểm.
Thống khổ nhắm hai mắt lại
Mà Lý Trường Sinh cuối cùng cũng phát hiện dị thường của phụ thân, nghỉ ngờ nói: "Phụ thân, ngươi sao vậy?"
Lý Thái Ung thống khổ nhìn qua Lý Trường Sinh, khổ sở nói: “Vị quý nhân kia cho rằng chỉ có cái chết của ngươi, mới có thể nhấc lên sóng gió ở Trung Châu..."
Mà trên mặt Lý Trường Sinh cũng lập tức trắng bệch một mảnh!
Vẻ mặt của hắn không thể tin, lầm bẩm nói: "Làm sao có thể.. Ta vừa mới lập xuống đại công...”
Mà Lý Thái Ung cũng rơi lệ, thân thể run rẩy, cực kỳ thống khổ: "Con ta, vi phụ có lỗi với ngươi!
Mặc dù ta là phụ thân của ngươi, nhưng cũng là gia chủ của đế đô Lý gia!
Vì Lý gia ta..."
Mà Lý Trường Sinh cũng là thần sắc điên cuồng, la to, điên cuồng phát tiết cảm xúc!
Không biết qua bao lâu, Lý Trường Sinh vô lực nằm ở trên giường, bỗng nhiên điên cuồng cười to: “Thì ra từ ngay từ đầu, ta chính là một đứa con rơi!”
Mà Lý Thái Ung nhìn cảnh tượng này, trong lòng càng là thống khổ!
Hai mắt của Lý Trường Sinh bỗng nhiên đỏ bừng nhìn qua Lý Thái Ung, trầm giọng nói: "Phụ thân, đáp ứng với ta một việc!"
Lý Thái Ung vội vàng gật đầu: “Vi phụ nhất định sẽ làm!”
Lý Trường Sinh hít một hơi thật sâu, trầm giọng nói: “Phụ thân phải đáp ứng ta, tuyệt đối không nên hận vị quý nhân kia!"
Lý Thái Ung ngây ngẩn cả người, hẳn không nghĩ tới thỉnh cầu cuối cùng của Lý Trường Sinh vậy mà là cái này!
Lý Trường Sinh cười thảm: "Sau khi ta chết, đế đô Lý gia cũng có thể chân chính ôm vào cây đại thụ đó.
Nhưng nếu như bởi vì ta chết, phụ thân liền sinh lòng oán hận, Lý gia ta không những không thể hưng khởi, ngược lại là sẽ gặp phải đại họa!
Phụ thân.. Đừng để cho cái chết của ta... Không có chút ý nghĩa nào!"
Mà Lý Thái Ung cuối cùng cũng không nhịn được, cất tiếng khóc rống!
....
Ngày hôm sau, đế đô Lý gia liền truyền đến tin dữ.
Thiếu chủ Lý Trường Sinh, bị Tống Tử Hoàn gây thương thế, nội thương bộc phát, trọng thương mà chết!
Mà tin tức này, cũng lại khiến cho thế cục của đế đô vốn là không yên tĩnh, càng nhấc lên sóng to gió lớn!
Đế đô chấn động!
Kỳ thật sự việc xảy ra ở Cự Lộc thư viện, tất cả đại thế lực đều nghe thấy.
Nếu như Lý Trường Sinh chỉ là trọng thương, thế. thì cũng còn tốt.
Bây giờ chính là thời điểm thế gia môn phiệt bị chèn ép, huống hồ vẫn là Lý Trường Sinh khiêu khích trước, bị Tống Tử Hoàn đánh trọng thương cũng là gieo gió gặt bão.
Thế nhưng mà... Lý Trường Sinh vậy mà chết!
Lúc này, tính chất của vụ việc đã coi như hoàn toàn khác!
Lý Trường Sinh liền xem như lại ngang ngược càn rỡ, liền trừng trị một phen, tội không đáng chết.
Thế nhưng vậy mà bị Tống Tử Hoàn đánh chết!
Đây cũng là khiến cho tất cả đại thế gia môn phiệt đều phẫn nộ.
Người chết chính là một vị đệ tử thế gia, hơn nữa còn là thiếu chủ của một thế gia có uy quyền lâu năm!
Vẫn là bị một vị đệ tử của gia tộc nghèo giết chết!
Trước đó Đại hoàng tử hoàn toàn thắng lợi, thế gia chịu tốn thất không nhỏ, nhưng mà chuyện này cũng không là gì.
Suy cho cùng là tranh giành lợi ích, lần này bại liền bại, lần sau lại tìm về mặt mũi
Thế nhưng mà đệ tử của các gia tộc nghèo giết một vị đệ tử thế gia, đây chính là khiến cho thế gia không thể nào chấp nhận được!
Đây là các gia tộc nghèo đang khiêu khích địa vị và uy quyền của thế gia môn phiệt a!
Thế gia có thể từ bỏ một chút lợi ích, nhưng lại không thể từ bỏ địa vị!
Trong lúc nhất thời, quần chúng xúc động phẫn nộ!
Mà đế đô Lý gia cũng phái người tiến về đế đô phủ báo án, yêu cầu nghiêm trị Tống Tử Hoàn, giết người thì đền mạng!
Nhấc tới cũng là buồn cười, luật pháp của Đại Chu thần triều kỳ thật là vì hạn chế thế gia môn phiệt.
Qua nhiều năm như vậy, đều là đệ tử của những gia tộc nghèo báo án, yêu cầu nghiêm trị thế gia.
Mà bây giờ, lại là thế gia báo án, yêu cầu nghiêm trị một vị đệ tử của gia tộc nghèo!
Đế đồ Phú doãn cũng tiếp nhận bản án của đế đô Lý gia, phái người tiến về Cự Lộc thư viện truy nã Tống Tử Hoàn.
Nhưng lại là vồ hụt.
Thì ra Đại Lý Tự đã đi trước một bước, mang Tống Tử Hoàn đi trước!
Đại Lý Tự cai quản hình phạt của Trung Châu, nếu như cưỡng ép nhúng tay vào việc này, ngược lại có thể nói là chết.
Ngay cả đế đô Lý gia cũng không nói được gì.
Nhưng mà tất cả mọi người đều biết rõ, mặc dù nói là Đại Lý Tự đã bắt Tống Tử Hoàn.
Nhưng kỳ thật e rằng là muốn bảo hộ hắn.
Để tránh nằm dưới hắc thủ của đế đô Phủ doãn Hàn Ích, trực tiếp giết chết Tống Tử Hoàn...
Phải biết, Đại Lý Tự Chính khanh Lạc Bá Lai, chính là tâm phúc của Tả tướng.
Cũng là nhân vật đứng đầu của các gia tộc nghèo.
Tự nhiên là muốn bảo hộ Tống Tử Hoàn....
....
Đế đô, Đại Lý Tự.
Ở metruyen hot. vn là ra mới nhất và đầy đủ nhất, các bên khác lấy về chắc chắn thiếu nội dung. Truyện ra nhanh hơn cả mấy chục chương.
Các bạn vào google.com gõ me_truyen_hot và vào tìm kiếm truyện mình muốn nhé. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhéĐại Lý Tự phụ trách cai quản hình phạt của Trung Châu, cũng là cực kì hùng vĩ.
Cung điện lầu các, nhiều vô số kế, nhưng lại là tràn đầy sát khí.
Vẻ mặt của Đại Lý Tự Chính khanh Lạc Bá Lai nghiêm túc, đang nhìn hồ sơ của Tống Tử Hoàn, trầm giọng nói: "Thu xếp xong Tống Tử Hoàn chưa?”
Một vị nam tử trung niên cung kính nói: "Chính khanh đại nhân yên tâm, mặc dù nói là bắt giam đến thiên lao.
Nhưng lại không có thiệt thòi gì cho Tống công tử."
Vị nam tử trung niên này tên là Thôi Thiệu, chính là ngũ phẩm phán tự của Đại Lý Tự, cũng là đệ tử học sinh của Lạc Bá Lai.
Có thể nói là tâm phúc mà Lạc Bá Lai cực kì tín nhiệm.
Lạc Bá Lai chậm rãi gật đầu, thản nhiên nói: “Ngươi làm rất tốt, bằng không bị đế đô phủ mang đi, thì e rằng Tống Tử Hoàn liền phải chết”
Làm tâm phúc của Tả tướng, hẳn tự nhiên là ủng hộ Đại hoàng tử.
Mà Tống Tử Hoàn đối với Đại hoàng tử mà nói, cũng là tồn tại cực kỳ trọng yếu.
Không chỉ vì Tống Tử Hoàn là tâm phúc của Đại hoàng tử.
Mà còn bởi vì Tống Tử Hoàn là thủ tịch đệ tử của Cự Lộc thư viện, uy danh ở Cự Lộc thư viện cực cao.
Có thể nói là sợi dây liên hệ giữa Đại hoàng tử và Cự Lộc thư viện!
Nếu như Tống Tử Hoàn xảy ra biến cố gì, thì e rằng Đại hoàng tử cũng sẽ tạm thời mất đi sự ủng hộ của Cự Lộc thư viện...
Mà Thôi Thiệu lại thấp giọng nói: "Chính khanh đại nhân, nên phán Tống Tử Hoàn như thế nào?”
Hãn cười khổ một tiếng: "Những thế gia đó vẫn đang yêu cầu dựa theo luật pháp xử lý Tống Tử Hoàn, dù sao tên Lý gia thiếu chủ kia cũng đã chết rồi.
Nếu như dựa theo luật pháp, thì Tống Tử Hoàn đích thật là muốn đền mạng!"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...