TA LÀ NGƯỜI Ở RỂ

“Chị Huyên, sắp đến ngày lễ tình nhân rồi, nếu như nhận được một bộ Nha Thị Hoàng Quan thì sẽ hạnh phúc lắm nhỉ." Từ Khiết nói với Liễu Huyên.

“Em đấy, cứ nằm mơ đi.” Liễu Huyên cười nói.

Bây giờ bộ Nha Thị Hoàng Quan này có tiền cũng chưa chắc đã mua được, chỉ có 520 bộ, chắc đã tranh nhau mua hết rồi, đều là những người có tiền, có quan hệ. Hoàn cảnh bình thường như nhà họ Liễu, căn bản không mua được.

“Được rồi được rồi.” Liễu Huyên cười một tiếng: “Đi cùng chị mua hai bộ quần áo, sắp đến sinh nhật bà nội rồi. Đến lúc đó phải chuẩn bị lộng lẫy một chút."

Từ Khiết gật gật đầu, ôm cánh tay Liễu Huyên, bước vào một cửa hàng.

Ngày hôm sau, công ty Tử Ngọc.

Nhạc Phong đang nằm trên sofa ở phòng tổng giám đốc, từ từ bò dậy. Tối qua sau khi uống rượu xong, đã là hai rưỡi sáng, anh cũng lười về nhà, nên ngủ luôn ở công ty.

Điện thoại rung lên từng hồi, là mẹ vợ anh - Thẩm Mạn gửi tin nhắn đến.


“Nhạc Phong, giờ còn học được cả thói không về nhà rồi đúng không? Anh mà không muốn ngoan ngoãn ở nhà, thì tốt nhất đừng có về cái nhà này nữa.”

Sau khi gửi xong tin nhắn này, chưa được năm phút, Liễu Huyên lại gửi tin nhắn đến.

“Ngày kia là sinh nhật bà nội, anh đi mua quà đi. Đừng để tôi quá mất mặt.”

Đọc xong hai tin nhắn này, Nhạc Phong bỏ điện thoại xuống bàn. Kết quả, đột nhiên có tiếng gõ cửa.

Ngay sau đó, một cô gái xinh đẹp bước vào, là thư ký Hàn Nguyệt.

“Tổng giám đốc Nhạc, chúng ta vừa mới ký hợp đồng hợp tác với nhà họ Liễu, bọn họ đã cho người đến rồi.” Hàn Nguyệt nói: “Nhà họ Liễu nói, muốn lấy Lý Thấm của công ty chúng ta. Liễu Chí Viễn đang chờ bên ngoài của rồi."

“Nói với anh ta, cút càng nhanh càng tốt.” Nhạc Phong lắc tay, nói: “Nói với nhà họ Liễu, hợp đồng bị hủy bỏ.”

“Vâng.”

Hàn Nguyệt cười nhẹ, bước ra khỏi phòng.

Ngoài cửa phòng, Liễu Chí Viễn đang sốt ruột chờ đợi. Rõ ràng hợp đồng này là do Liễu Huyên giành được, nhưng hôm nay, bà nội lại trao công lao cho anh ta, để anh ta đến công ty Tử Ngọc nói chuyện! Ha ha!

Nghe nói công ty Tử Ngọc này, có nhân viên mới là Lý Thấm rất xinh đẹp, dáng người lại gợi cảm. Nếu như có thể thương lượng với công ty Tử Ngọc để Lý Thấm theo anh ta, vậy chắc chắn nhà họ Liễu sẽ kiếm được rất nhiều tiền, đến lúc đó, anh ta sẽ lập được công lớn!

“Ngài Liễu." Lúc này, Hàn Nguyệt bước tới.

Liễu Chí Viễn đánh giá cô từ đầu xuống chân, chẳng trách công ty Tử Ngọc là công ty hàng đầu. Không ngờ rằng, ngay cả trợ lý tổng giám đốc cũng xinh đẹp như thế này.

“Chị Hàn.” Liễu Chí Viên mặt đầy ý cười, bước đến: “Cho tôi hỏi ý tổng giám đốc thế nào? Lúc nào mới có thể đưa Lý Tầm đi?”


“Thật ngại quá, ngài Liễu.” Hàn Nguyệt cười nhẹ: “Tổng giám đốc của chúng tôi nói, ngài mau cút đi. Không những thế, hợp đồng hợp tác mà lúc trước chúng ta đã ký cũng bị hủy rồi.”

“Gì cơ?!” Liễu Chí Viễn nói thầm trong miệng, muốn chửi nhưng không dám!

Đây là công ty Tử Ngọc đó, anh ta hoàn toàn không đấu lại được! Lộ ra một nét cười, trông còn khó coi hơn cả khóc, nói: “Tại sao vậy?”

Hàn Nguyệt nhẹ giọng nói: “Tổng giám đốc cũng nói, lúc trước người đến nói chuyện hợp đồng là Liễu Huyên. Công ty Tử Ngọc chúng tôi, cũng nể mặt cô ấy mới hợp tác cùng các anh. Sau này rất cả những hợp đồng, những hạng mục, đều phải là Liễu Huyên đến giải quyết. Người khác thì không được.”

Lời vừa dứt, đã có vài người bảo

đến lội Liễu Chí Viễn ra ngo

Biệt thự nhà họ Liễu.

Bà nội đang ngồi trên ghế.

“Cháu, cháu nói cái gì...” Bà nhìn Liễu Chí Viễn hỏi.


“Bà nội à, công ty Tử Ngọc nói, không muốn hợp tác với chúng ta nữa..."

Liễu Chí Viễn nước mắt nước mũi đầm đìa: “Bọn họ lại còn đuổi cháu cút đi...”

“Bà nội, công ty Tử Ngọc này, sao lại vô lý như vậy chứ!” Một cô gái xinh đẹp ở nhà họ Liễu nói.

“Đúng vậy bà à, công ty Tử Ngọc này, rõ ràng đã đồng ý hợp tác với chúng ta rồi, lại còn ký hợp đồng rồi, giờ đột nhiên lại muốn hủy, không phải là đã vi phạm điều lệ hợp đồng rồi sao? Chúng ta có thể kiện bọn họ ra tòa!”

“Đúng, bà nội! Hợp đồng ghi rõ ràng như vậy, bên nào vi phạm, bên đó sẽ phải bồi thường hai nghìn vạn! Chúng ta phải kiện bọn họ!”

Vẻ mặt bà không cảm xúc, bị mấy lời này làm phiền muốn chết, đập tay mạnh xuống bàn!

“Đều im miệng hết cho tôi!”

Tất cả mọi người đột nhiên im lặng. Biết bà đã bắt đầu nổi giận rồi, liền lùi về phía sau một bước.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui