Ta Là Một Gốc Cây Đào Hoa



Editor: Tiểu Ly Ly – DĐLQĐ

Ngày hôm sau Nhiếp Trường Hoan tỉnh lại, có chút không biết hôm nay có phải là ảo giác hay không.

Nhanh chóng rũ tấm mành trướng xuống, che khuất khí lạnh, cũng ngăn cách ánh sáng.

Không gian bỗng nhiên mờ tối, Nhiếp Trường Hoan nhìn chăn gấm bày ra chỉnh tề một bên, biểu thị chủ nhân đã thức dậy lâu.

Nhiếp Trường Hoan xoa xoa đôi mắt, tính toán một chút, đột nhiên chân phải vô cùng đau đớn.


Nàng a một tiếng, nhớ tới hôm qua nàng nhảy nhót, không cẩn thận bị trẹo chân phải, cuối cùng do Ôn Nhược Cẩn cõng nàng trở về.

Cẩn thận xốc lên chăn, mắt cá chân được đáp dược sớm đã tốt hơn, dùng băng gạc bao bọc, thấy không rõ thương thế, nhưng nàng khẳng định sưng lên không nhẹ, vừa rồi mới tỉnh lại phản ứng có chút chậm chạp, hiện tại mỗi thời mỗi khắc đều kêu gào trong đau đớn.

Lục Châu cũng nghe thấy động tĩnh, đẩy ra hai tầng màn, một tầng lụa trướng, một tầng màn lụa, cẩn thận hầu hạ Nhiếp Trường Hoan thay y phục rửa mặt.

Dọn xong cơm sáng, Ôn Nhược Cẩn vừa vặn trở về, hai người ăn cơm xong. Ôn Nhược Cẩn lại bị Nhiếp Dục tuyên đi, Nhiếp Trường Hoan nhàm chán, ở Ngự Hoa Viên hóng gió.

Áo choàng màu đỏ rực bao bọc, vô cùng ấm áp, lại không ai quản, vốn nên là thập phần thích ý, thế nhưng trên chân có thương tích, bước thấp bước cao, bước đi hết sức khó khăn.


Ngự Hoa Viên này đã sớm bị nàng đạp loạn, nàng ngồi ở trong vườn hoa đào trụi lủi nghỉ chân, thị nữ đi theo đều bị nàng cho lui xuống, chỉ để lại một mình Lục Châu.

“Đi thôi, Hoàng Hậu nương nương đã chờ sốt ruột rồi.” Nhiếp Trường Hoan đứng dậy vỗ vỗ bụi rác trên y phục phía sau, được Lục Châu dìu đi đến lãnh cung.

Lần trước vào cung khi nàng sai người chuyển cho bên kia một tin tức, hiện tại vừa vặn có thời gian đi qua.

Lãnh cung.

Trịnh thị đã ngồi thật lâu, ánh mặt trời phơi ở trên người, ấm áp dễ chịu, hôm qua ngủ trễ, hiện tại bà có chút mệt mỏi.

Mới vừa nhắm mắt lại, “Kẽo kẹt ——” một tiếng,



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui