Ngay khi Uy bỉ tư- phổ lạc tư nhĩ công tước cùng nhi tử hồi phủ đã quay đầu hỏi ngay:”Hoắc Ân, sự việc lúc nãy là như thế nào? Tại sao tại đại điện con lại công khai triển hiện địch ý với “MaThần Vương” điều này không giống với con a. Gây ra điều này vì đàn bà mà phải rước lấy loại địch nhân này là điều không đáng giá chút nào”
Ông ta đã rất để ý tới hành động và suy nghĩ của nhi tử mình, nhưng bất cứ ai ở đại điện đều có thể thấy Phỉ Âu Á công chúa phát xuất nhu tình vạn chủng đối với Ma Thần Vương Ngô Lai tại đó, Hoắc Ân căn bản không có lấy một điểm cơ hội
Hoắc Ân hận ý đầy mình cay đắng nói:”Con không phục, con có điểm nào thua Ngô Lai chứ, tại sao Phỉ Âu Á như vậy mà cả Ô Lan Na Toa cũng vậy,trong tim trong mắt chỉ có Ngô Lai. Ngô Lai, Ngô Lai, ta Hoắc Ân Phổ lạc tư thề bất lưỡng lập với ngươi”
Uy bỉ tư công tước đối với việc thệ ngôn không có hy vọng gì của con trai nói:”Ma Thần Vương Ngô Lai trong truyền thuyết là ma giới tuyệt thế cường giả, chúng ta mặc dù chưa chân chánh thấy qua lực lượng của hắn nhưng bằng việc bên cạnh hắn có ‘huyễn chi kiếm sĩ’ Lỵ Vi Nhã cùng ‘kỵ sỹ chi hoa’ Ca Ny-tuyết lan đặc không có hảo ý, đồng thời thân phận bất minh của hắc y mĩ nữ không đơn giản, ta đã đích thân cảm thụ khí thế trên than hắn đích thị là ma vũ song tu chân chính cường giả, đối với việc báo phục của con căn bản không vó khả năng”
Khóa miêng Hoắc Ân đã sớm xuất hiện nụ cười gượng gạo nói:”mọi thứ dù là không có khả năng, con cũng phải tuân theo khiêu chiến của cany- tuyết lan đặc”
Nghe được điều này Uy bỉ tư công tước thực sự lo lắng ,hét lên:”con thật không sáng suốt! Cany tuyết lan đặc là một thánh kỵ sĩ, thánh kỵ sỹ trẻ nhất của thánh ma đại lục,con thật vô cùng cuồng vọng phải tự biết mình một chút chứ thật là bất hảo…”
Tâm tình của Hoắc Ân lúc này thập phần không tốt, lần này nghe lời cha mình trách mắng bản thân không biết xem lại mính làm hắn càng them kích động, bất ngờ đánh mạnh xuống bàn trà nói:”con cuồng vọng, con không biết lượng sức! con vẫn phải hoàn thành trận quyết đấu này,có thể không giữ lời hứa được sao? Con là nam tử hán phải chết một cách oanh oanh liệt liệt..”
Uy bỉ tư công tước lãnh đạm nói:”con tưởng sẽ chết ư ta sẽ không để diều đó xảy ra, ‘kỵ sỹ chi hoa’ Cany- tuyết lan đặc… Nếu con có thể đánh bại được thánh kỵ sĩ danh tiếng đó thì khi đó lo gì không có mĩ nử gởi đến tận cổng…”
Hoắc Ân nghe những lời đầy ý tứ của cha, một con đường hạnh phúc mở ra trước mắt:”cha, cha có cách giúp con đánh bại Cany- tuyết lan đặc ư?
Uy bỉ tư trừng mắt với nhi tử nói:” con lại đây với cha”
Ông ta bước về phòng ngủ của ông ta, Hoắc Ân vội vả bước theo sau
Phủ đệ của Phổ lạc tư gia tộc đã trải qua hang trăm năm lịch sử,hầu hết các phòng ngủ đều đã được sửa sang lại, diện tích khu vực phòng ngủ này không thể so sánh được với thượng khách phòng, nó đã tồn tại tứ triều đại trước rồi và không ai dược phép vào khu vực này cả, thậm chí cả những đứa con khác của ông ta cũng không được vào
Hoắc Ân cũng chỉ tới phòng ngủ của cha hắn vài lần thưở nhỏ, sau này lớn lên thì không được tới lần nào cả
Bước theo phụ thân vào khu vực này những hình ảnh thời thơ ấu lại hiện lên trong tim Hoắc Ân, bất ngờ là cách bố trí lại giống hệt như những gì Hoắc ân nhớ tới lúc nhỏ, qua cả vài thập kỷ vẫn không thay đổi một chút gì.
Phụ thân dẫn hắn tới phòng ngủ này làm gì? Nơi này có bí ẩn gì?
Uy bỉ tư công tước bước đến một cái tủ quần áo, đây chính là cửa vào một cái địa đạo:”Dây chính là bí mật lớn nhất của phổ lạc tư gia tộc, chỉ có người kế thừa đích truyền mới được biết, ta muốn khi con nhận nhận vị trí kế thừa nay rồi mới nói bí mật với con, nhưng hiện tại…để bảo vệ mạng sống của con ta đành phải trái qui củ của tổ tiên đã truyền từ đời này sang đời khác”
Ngay lúc đó ông ta một tay đặt lên cái gậy bằng gỗ trên tủ quần áo rồi kéo mạnh, một loạt âm thanh trầm *****c do ma sát vang lên, cánh cửa từ từ hướng bên trái mở khai
Theo hướng di động trên tương xuất hiện một cái động, ở trong cái mật đạo đó là một cái hộp sắt đứng thẳng cao lớn
Uy bỉ tư công tước gỡ chuỗi hạt trên cổ xuống, ở giữa chuỗi hạt có hình dáng thật lạ lùng không thể nhận biết được đó là hình gì, Hoắc Ân nhận ra đây chính là biểu tượng của phổ lạc tư gia tộc- "Sanh mệnh trụy thạch".
Sau khi nhẹ nhàng gỡ "Sanh mệnh trụy thạch" xuống uy bỉ tư công tước giữ chặt biểu tượng đó nhẹ nhàng cầu nguyện, rồi chầm chậm cầm “sanh mệnh trụy thạch” nhẹ nhàng đặt vào hoa văn kỳ lạ ở trung tâm của cái hộp sắt đó
“ka”
Hộp sắt đột nhiên mở ra
Một luồng kim quang sáng chói trong chớp mắt làm cả căn phòng bừng sáng, đang toàn tâm toàn ý quan sát cái hộp thì Hoắc ân bị luồng ánh sáng lóa mắt làm nhất thời không thể thấy được cái gì
Tuy ánh sáng chói lòa làm mắt cực kỳ không thoải mái, nhưng Hoắc Ân vẫn không lấy tay che mắt lại , sau một lát thị giác được khôi phục mục quang nhìn chằm chằm vào trong hộp sắt không tự chủ được lập tức kêu lên:” Đây …đây là…”
Xuất hiện trong màn kim quang trước mắt hắn chính thị một bộ khải giáp, ở trên khải giáp là những hoa văn kỳ lạ dường như là những phù chú cổ xưa, trong ánh kim quang đó dường như có thể cảm nhận được sự sống trên bộ khải giáp cứ như là nó đang hô hấp vậy
Tại bên trái của khải giáp là một cái kim sắc kỵ sĩ thuẫn hình bán nguyệt, trên mặt thuẫn khắc đầy những phù chú kỳ dị, bên phải khải giáp có đặt một cái trường thương kỵ sỹ dài quá mức bình thường kim quang sáng lạn và một cây kim sắc trường kiếm, trên thân thương kiếm cũng khắc đầy những đạo phù chú, có thể thấy được khải giáp, thuẫn thương, kiếm này chính thị những trang bị của kỵ sĩ
Uy bỉ tư công tước hướng cái nhìn sùng kính tới giá đặt trang bị kim quang sáng chói kia từ từ cất tiếng:”đây chính là chí bảo đại truyền thừa của phổ lạc tư gia tộc - - 'Chiến Thần Vũ Trang'”
‘chiến thần vũ trang’….”
Hoắc Ân thì thầm không thể nhẫn nại tay muốn chạm tới nguồn lực lượng sung mãn này "Chiến thần vũ trang", nhưng kim quang mãnh liệt của "Chiến thần vũ trang" đại thịnh như muốn ngăn trở hắn, Hoắc Ân vừ định chạm vào thì một trận đau đớn kịch liệt truyền đến liền thu hồi bàn tay lại
Uy bỉ tư công tước đối với việc làm này của nhi tử dường như không để ý , nói:”đây chính là vũ khí trong truyền thuyết của thiên giới chiến thấn - 'Chiến Thần Vũ Trang', có thể chống lại công kích của ma pháp là 'Thánh Linh Khải Giáp', 'Thần Tích Chi Thuẫn' có thể phản xạ lại công kích ma pháp, 'Thứ Thiên Long Thương' khả năng phá phòng ngự kết giới, còn 'Quang Minh Thánh Kiếm' nội hàm là do thánh quang hệ công kích lực lượng hợp thành, bốn thứ hợp nhất trên cơ thể chính là vô địch”
Hoắc Ân kinh nghi :” trong gia tộc của chúng ta, từ trước tới giờ con chua từng nghe qua loại vũ khí trang bị nào lợi hai như vậy”
Uy bỉ tư công tước nói:”Bộ ‘ Chiến thần vũ trang này’ chỉ có nhà vua và trưởng tộc biết mà thôi, những người khác không có tư cách biết. Chính xác theo truyền thuyết thí chủ nhân của bộ ‘Chiến Thần Vũ Trang’ này được gọi là thủ hộ giả, tích nhật chiến thần phụng lệnh của chúng thần chi vương thâm nhập ma giới thảo phạt ma vương lộ tây pháp kết quả chiến bại, chiến thần lúc tối hậu khi hình thần câu diệt đem toàn bộ lực lượng đào xuất khỏi ma giới gửi vào trang bị giao cho tổ tiên phổ lạc tư gia tộc ta bảo quản, sẽ giao lại cho người kế nghiệp trong tương lai
Hoắc Ân nhăn trán nói:”chúng ta có được coi là người kế nghiệp đó không”
Uy bỉ tư công tước nói:” tại trung tâm của ‘Chiến Thần Vũ Trang’ có tồn tại ý thức của chiến thần, vì vậy nên chỉ có người kế nghiệp thực sự mới có thể sử dụng 'Chiến Thần Vũ Trang', nếu con không phải là người kế nghiệp thì sẽ bị thụ thương.”
Ông ấy lấy "Sanh mệnh trụy thạch" từ trên cái hộp sắt ra tiếp tục nói:”bất quá không được chiến thần thừa nhận nhưng chỉ cần trên thân mang "Sanh mệnh trụy thạch" thì vẫn có khả năng sử dụng 'Chiến Thần Vũ Trang', mặc dù chỉ có thể phát huy một phần mười sức mạnh và thời gian sử dụng cũng giới hạn, nhưng với những điều kiện như vậy con vẫn có thể dễ dàng chiến thắng ca ny - tuyết lan đặc chỉ là một nhân loại thánh kỵ sỹ”
Hoắc Ân đại hỷ nắm chặt "Sanh mệnh trụy thạch" trên chuỗi hạt trên ngực sau đó thận trọng một lần nữa bàn tay từ từ tiếp xúc với kim quang sáng chói của"Chiến thần vũ trang".
Lần này “Chiến thần vũ trang” kim mang ở bên ngoài tuyệt không ngăn cản hắn,ngay khi chạm vào “thánh linh khải giáp” ở tay hắn chớp sáng kèm theo chấn đông nhỏ, ‘thánh linh khải giáp’ đã tự đông mặc lên người hắn
Hoắc Ân lúc này chỉ có một ý nghỉ duy nhất là sức mạnh dường như vô tận tự thân thể phát ra, trên cánh tay trái được trang bị "Thần tích chi thuẫn", sau đó là "Thứ thiên long thương" cùng "Quang minh thánh kiếm" xuất hiện trên tay, hắn ngẩng đầu hét lớn:”ta là mạnh nhất, ta là vô địch…”
Trong lúc hưng phấn tột độ hắn không chú ý tới ánh mắt lo lắng trên cặp mắt của uy bỉ tư công tước, sự tự trách, thần thái phức tạp.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...