Ở lại thêm 1 tháng để ổn định cảnh giới, Trần Lương từ biệt cha mẹ đi Thiên Đãng Sơn Mạch. Để lên được Vạn Nhiên cảnh giới, Trần Lương cần hấp thu một lượng lớn Ám Linh Khí tinh thuần. Nếu sử dụng tinh thạch thì sẽ cần một lượng gấp 5 lần so với tu luyện 3 nguyên khí cầu, hơn nữa chất lượng ám thuộc tính trong tinh thạch rất thấp, lên Vạn Nhiên sẽ ảnh hưởng tới chất lượng Ám Nguyên Khí và không thể thực hiện các võ kỹ thuộc tính cấp cao.
Cung Thừa Hy đã từng ngao du cả 9 vực của Cửu Giới. Tại Tinh La Vực có Thiên Đãng Sơn Mạch là 1 trong 12 nơi chứa Ám Linh Khí chất lượng cao nhất theo đánh giá của hắn.
Đi càng sâu vào trong thì ám linh khí càng nồng đậm, nhưng độ nguy hiểm sẽ ngày càng kinh khủng. Ngay cả Cung Thừa Hy cũng không dám dừng chân lâu ở trung tâm Thiên Đãng Sơn Mạch. Ở đó có yêu thú cấp 12, để lại cho hắn áp lực cực lớn. Trần Lương cũng không cần phải vào sâu, ám linh khí quá nồng đậm sẽ khiến thân thể hiện tại của hắn không chịu nổi.
“Cha mẹ ở nhà giữ gìn sức khỏe, Trần nhi đi tầm 2 năm sẽ trở về” Trần Lương từ biệt cha mẹ
“Ngươi cầm lượng tinh thạch này đến Vân Thành học trong 2 năm, cố gắng lên Luyện Đan Sư cấp 2” Trần Lương đưa toàn bộ lượng tinh thạch cấp 1 cho Tuyết Hoa.
Trần Lương khởi hành lên đường. Hắn đi ngựa mất 1 tháng mới tới chân núi Thiên Đãng Sơn Mạch. Trần Lương không dùng đến cánh Viễn Chinh Ưng để còn đề phòng lúc nguy cấp.
Trước mặt hắn là 1 thị trấn nhỏ được dựng lên để phục vụ các thợ săn đến tầm bảo. Thiên Đãng Sơn Mạch nguy hiểm đầy rẫy nhưng bảo vật cũng nhiều vô số kể.
Cũng may hắn có nhẫn không gian nên người ngoài nhìn vào chỉ thấy hắn đi người không với ít lương khô trên lưng ngựa. Trần Lương cũng cẩn thận buộc nhẫn vào vòng cổ rồi đeo trong người, tránh tai mắt không cần thiết. Dù sao so về cảnh giới thì Tam tinh là thấp nhất ở nơi đây nha. Nhìn lướt qua không thiếu Vạn Nhiên, Tiên Linh, Giáp Linh.
Nhưng một tiểu tử đi đến nơi này thì vẫn là gây ra những tò mò
“Tiểu tử, ngươi đến nơi này làm gì?” Một trung niên hỏi
“Vãn bối đến hái thuốc cho mẹ” Trần Lương cung kính
“Thật hiếu thảo, ngươi đến từ đâu? Vẫn trung niên đó hỏi
“Thật thứ lỗi, đan sư bảo vãn bối đến đây thì không được phép nói gì” Trần Lương trả lời
Trần Lương thuê phòng trọ nghỉ qua đêm. Sáng tinh mơ, Trần Lương một mình lặng lẽ tiến vào Thiên Đãng Sơn Mạch. Nơi hắn cần đi đến cách thị trấn 20 dặm đường. Lúc xung quanh không có ai, Trần Lương lấy ra Bá Vương Thương.
Sau nửa canh giờ, Trần Lương nghe thấy bên trên có tiếng binh khí va chạm. Hắn tiến lên nhìn, 2 người đang giao chiến, cấp độ đều là Tiên Linh cảnh giới. Bên cạnh đó là xác Cự Lộc Xa, yêu thú cấp 5.
Trần Lương bỏ đi, hắn còn quá yếu để tham dự vào cấp độ này của đám vãn bối. Đột nhiên hắn nhìn thấy phía đối diện có Trác Mộc Thảo, luyện hóa có tác dụng làm da cứng rắn hơn. 2 tên này chắc chỉ tranh nhau Cự Lộc Xa, nếu vòng ra sau hái Trác Mộc Thảo rồi đi luôn chắc không ai biết.
Tay Trần Lương vừa chạm vào Trác Mộc Thảo, bỗng có tiếng nói cất lên
“Tiểu tử, để lại Trác Mộc Thảo và cây thương rồi cút, ta tha ngươi 1 mạng”
Trần Lương quay ra nhìn, một trung niên khuôn mặt đầy râu đang cắm thanh đao của hắn vào xác đối thủ.
“Tiền bối tha mạng, vãn bối xin dâng 2 tay bảo vật” Trần Lương tỏ vẻ sợ hãi
Người trung niên không nghi ngờ gì, đối phương chỉ là 1 đứa nhóc mười mấy tuổi. Hắn đi về phía Trần Lương dò hỏi
“Ngươi đến nơi này làm gì?”
“Vãn bối đi hái thuốc cho mẹ chữa bệnh” Trần Lương nhỏ nhẹ trả lời
Trần Lương đưa linh dược và thương cho người trung niên. Trần Lương cầm ngang thương, hoàn toàn là 1 bộ dáng vô hại. 2 tay trung niên cầm lấy 2 bảo vật trên tay Trần Lương, nhoẻn miệng cường.
Nụ cười còn chưa dứt, đột nhiên, Trần Lương bước lên một bước, nguyên khí cực nhanh được vận chuyển dồn toàn bộ vào bàn tay tung ra một thức Không Phá Quyền, võ kỹ thượng đẳng phàm cấp. Nguyên khí phóng ra, không chỉ là vẻn vẹn nguyên khí vậy, nếu có thời gian nhìn kỹ, sẽ thấy trong nguyên khí nắm tay kia, nguyên khí xoay tròn rất nhanh tạo nên lực phá hoại gấp nhiều lần bình thường.
Tất nhiên người trung niên không có thời gian để quan sát. Quyền vừa ra đã ập vào đúng đan điền của hắn. Trận chiến trước đó hắn bị thương cũng không nhẹ. Giờ ăn quyền của Trần Lương trong trạng thái không có nguyên khí hộ thân, hắn tung người ngã ra sau, nội thương trầm trọng, miệng thổ huyết ho khan, không thể vận chuyển nguyên khí.
“Quá sơ suất, không ngờ lại bị một tiểu bối lừa. Càng kinh ngạc hơn là lực tấn công của ngươi cực mạnh, tựa hồ ngang với Vạn Nhiên sơ kỳ” người trung niên quỳ xuống đất khào khào nói
“Kiếp sau rút kinh nghiệm đi” Trần Lương cầm thương thi triển võ kỹ Thương Phá Sơn. Người trung niên vô lực đỡ đòn, chịu kết thục đầu thân 2 nơi.
Trần Lương thu thập chiến lợi phẩm trên 2 cái xác. Tiếp đến hắn đi đến thu Cự Lộc Xa vào nhẫn không gian
“Không thể tin nổi một tiểu tử lại có bảo vật không gian” Một nữ nhân vạm vỡ từ trong rừng tiến tới “Ta nghe tiếng đánh nhau chạy tới, nào ngờ gặp được cơ duyên lớn thế này. Ngươi hẳn cũng là đến khi 2 tên kia lưỡng bại câu thương. Thật là vận may ngắn chẳng tày gang”
“Chỗ này dễ gặp người, không thể dây dưa” Trần Lương thầm nghĩ
“Đêm dài lắm mộng, chết!” nữ nhân lao lên, binh khí là cây tiên có mũi nhọn ở đuôi.
Tốc độ tiên cực nhanh, một đường cong trực tiếp đâm vào thái dương Trần Lương. Hắn thi triển võ kỹ Tật Phong Tốc, đây là loại võ kỹ phụ thuộc vào khả năng điều khiển nguyên khí, lao lên cực nhanh về phía nữ nhân, vừa tránh thoát cây tiên.
Nữ nhân khẽ vẩy tay, cây roi cấp tốc đâm theo sau gáy Trần Lương. Nữ nhân vạm vỡ thản nhiên chờ đợi Trần Lương lao tới “Tiểu bối còn non lắm”
Mũi nhọn cách gáy Trần Lương 1 xích, hắn cúi người ngã về phía trước, đồng thời thi triển Thương Vô Thủy, đâm thương về phía đan điền nữ nhân.
Nữ nhân giật mình, vội giật tay xuống đỡ mũi thương của Trần Lương đồng thời là để thay đổi hướng đi của cây tiên. Nàng tin rằng Trần Lương còn bé thế này thì dù là thiên tài cũng Tam tinh là cùng, dùng thân thể nàng cùng nguyên khí vẫn là đỡ được.
Có điều nàng đã đánh giá thấp Trần Lương, tuy hắn là Tam tinh thật, nhưng nguyên lực và khả năng vận chuyển, tập trung nguyên lực cùng với võ kỹ của hắn vượt qua cả Vạn Nhiên trung kỳ.
Mũi thương xuyên qua 2 tay một khoảng mới dừng lại. Nữ nhật mặt trắng bệch, lùi lại thật nhanh, đồng thời phóng thích ào ạt nguyên lực bao ngoài cơ thể. Trần Lương một tay đâm, một tay chống đất bật người dậy.
Nữ nhân còn chưa hoàn hồn, Trần Lương phóng thương về phía ngực nàng. Không kịp né tránh, nữ nhân giơ hai cánh tay đỡ thương. Lúc này lượng lớn nguyên lực được phóng ra khiến Bá Vương Thương chỉ có thể đâm sâu vào 1 cánh tay.
Nữ nhân vội vàng rút thương vất ra đằng sau, đồng thời nhảy lui về phía sau kéo dãn khoảng cách
“Sao một đứa nhỏ lại có kỹ năng và lực tấn công mạnh vậy!!!” Nàng chỉ thầm nghĩ và tìm cách ứng phó vì Trần Lương đang lao về phía nàng. Hiện giờ 2 tay nữ nhân đều khó nhấc lên được, tấn công là hoàn toàn không hiệu quả. Đối phương có tu vi thậm chí ngang bằng với mình, Vạn Nhiên hậu kỳ. Chỉ có thể rút lui.
Nghĩ đến là làm liền. Dân tầm bảo ở Thiên Đãng Sơn Mạch này đều không phải loại mới ra đời. Nữ nhân vạm vỡ bỏ chạy. Trần Lương không thể không đuổi theo. Nàng đã biết hắn có bảo vật không gian, chắc chắn sẽ ngay lập tức tìm thêm người đến chiếm đoạt. Nhẫn không gian nhỏ nhất cũng phải 1000 tinh thạch cấp 1 mới mua được nha.
Có điều so tốc độ thì nữ nhân không kém Trần Lương, hắn không thể đuổi giết nàng được. Trần Lương lấy cánh Viễn Chinh Ưng ra, một đường lao lên dùng Không Phá Quyền đánh vào đầu nữ nhân. Nàng tuy không chết nhưng cũng choáng váng ngã xuống đất.
“Cơ thể này tuy yếu kém nhưng được cái lừa người dễ dàng a” Trần Lương cảm thán tự nhủ. Vừa rồi kẻ địch đều vì khinh thường hắn mà chưa tung hết sức, không kịp triển khai võ kỹ thuộc tính. Không thì kẻ nằm xuống chưa chắc là bọn họ.
Trần Lương thu hồi cánh, liên tục dùng Không Phá Quyền, đánh nát đầu nữ nhân. Nàng bỏ mình, để lại cho Trần Lương 10 viên tinh thạch cấp 1 và 1 viên đan dược chữa thương cấp 3. Những thứ khác hắn đều không thèm lấy. Hai tên Tiên Linh mới có nhiều thứ đáng giá
Thu hoạch cả 3 người, số tinh thạch cấp 1 của Trần Lương lên tới 116.
Trần Lương nhanh chóng lên đường. Lần này hắn một hơi tới đích. Điểm đến là một khu vực khá âm u và sương mù hạn chế tầm nhìn. Điều này lại là lợi thế cho Trần Lương, có tinh thần lực cao. Phóng thích tinh thần lực giúp hắn cảm nhận được mọi thứ trong phạm vi tỏa ra. Tinh thần lực cấp 7 đại viên mãn để cho Trần Lương cảm nhận được mọi chuyển động trong bán kính 1 dặm.
Có điều Trần Lương cũng không dám thả rộng phạm vi cảm ứng. Bởi khi tinh thần lực của hắn tác động lên đối tượng thì đối tượng cũng sẽ cảm nhận được nơi phát ra tinh thần lực.
Nơi này có thể xuất hiện yêu thú cấp 5, 6, sơ sẩy là dễ nằm xuống đất lắm. Trần Lương cảm nhận được nồng độ ám linh khí dạt dào nơi đây, nhưng vẫn chưa đủ, hắn cần đi vào sâu hơn.
Đi thêm 5 dặm đường, Trần Lương đã không thể tiến lên thêm. Hắn đã 3 lần phải dùng cánh Viễn Chinh Ưng trốn chạy khỏi yêu thú, chỉ còn lại 9 canh giờ sử dụng.
Nhưng quanh đây Trần Lương không tìm thấy 1 nơi nào an toàn, hắn cần tìm 1 cái hang để ẩn nấp. Trần Lương cố gắng tiến lên tiếp. Chất lượng ám linh khí nơi đây đã đạt yêu cầu hắn cần.
Tiến lên thêm 1 dặm, bỗng nhiên tinh thần lực cảm ứng được 1 hang đá bị bụi cỏ cao tới đầu hắn che lấp. Sau khi kiểm tra bên trong an toàn, Trần Lương bố trí trận pháp ẩn nấp và phòng vệ cấp 3. Hắn không đủ tài liệu để bày được trận pháp cao cấp hơn.
Khi đi đến thành thị gần Thiên Đãng Sơn Mạch nhất, Trần Lương đã trang bị đầy đủ lương thực cho 4 tháng. Hắn bế quan hấp thu ám linh khí cả ngày lẫn đêm. Khi trước hắn chỉ dành 2 canh giờ mỗi ngày để hấp thu linh khí, vì còn dành thời gian luyện tập thể lực và võ kỹ. Hiện giờ thể lực và võ kỹ đều đã căn cơ vững chắc, chỉ có kém ở cánh giới. Trần Lương thúc đẩy Cửu Nguyệt lên mức cao. Thân thể hắn như một động không đáy mạnh mẽ hấp thu linh khí thiên địa. Linh khí 10 trượng xung quanh hang động ào ạt đổ về thân thể Trần Lương. Nếu không có trận pháp che dấu, chỉ sợ Trần Lương sẽ khó có được thời gian yên tĩnh chuyên tu. Bởi chỉ cần đứng cách đó 30 trượng cũng có thể cảm nhận được sự dao động của linh khí
Mỗi ngày, Trần Lương đều dùng 8 canh giờ tu luyện, còn lại là để nghỉ ngơi và điều hòa lượng linh khí. Sau 4 tháng, Trần Lương dùng cánh di chuyển ra ngoài mua lương thực, tránh những đụng chạm không cần thiết.
Trần Lương mua nhiều lương thực như vậy không khỏi gây chú ý. Hắn đánh xe lương thực vào rừng, phía xa đằng sau đã có vài người đi theo. Vừa vào rừng, khuất tầm mắt mấy kẻ mà ai cũng biết là ai đấy, Trần Lương cho lương thực vào nhẫn không gian rồi dùng cánh di chuyển thật nhanh về hang.
“Hắn đâu rồi?” Mấy kẻ theo dõi chạy vào rừng
“Một xe lương thực to như thế có thể biến đâu mất được”
“Tiểu tử này rất kỳ lạ”
“Đúng vậy, 4 tháng trước ta từng thấy nó đi đến đây, nhưng sau đó biến mất liền 4 tháng, giờ lại thấy xuất hiện”
Mấy thợ săn bàn tán rồi tản ra xung quanh tìm. Trần Lương trở về hang, tiếp tục tiềm tu. Hắn đã lấp đầy ám linh khí vào hai chân, lần bế quan này dự định sẽ phủ đầy hai tay.
Lúc này tại quê nhà, Tuyết Hoa đang học tập luyện đan tại Vân Thành tới năm thứ 3. Sau khi Trần Lương rời khỏi, nàng cũng cáo biệt bá phụ bá mẫu ở hẳn Vân Thành để tiện việc học hành và tránh những khiêu chiến không cần thiết.
Có điều hoa đẹp thì ở đâu cũng có ong đến. Thiên phú đan đạo cùng nhan sắc của Tuyết Hoa khiến các đồng môn sư huynh theo đuổi không ngớt. Trong đó, nổi bật có Hoàng Trí Cát, anh tuấn tiêu sái, rất được nhiều cô nương xinh đẹp ngưỡng mộ. Đồng thời Hoàng Trí Cát cũng là cháu của Lục phẩm đan sư Hoàng Dã Quỳ, nên thường ngày đều rất ngang ngược, không coi ai ra gì. Để tránh bị làm phiền, Tuyết Hoa nói nàng đã có ý trung nhân nơi quê nhà. Nhưng Hoàng Trí Cát vẫn một mực theo đuổi nàng. Hắn tuyên bố đời này chỉ cưới Tuyết Hoa cô nương làm vợ, còn ý trung nhân của Tuyết Hoa dám xuất hiện, Hoàng Trí Cát sẽ đánh gãy hắn tứ chi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...