Đối với một người mỗi ngày đều bận rộn mà nói thời gian luôn trôi qua rất nhanh, trong nháy mắt ba năm đã đi qua.
Một tiểu ca nhi diện mạo thanh tú đứng ở cửa sân lớn tiếng kêuto: “Vương Hưng, Vương Tổ trở về ăn cơm mau”
Miêu Nhi trảiqua mấy năm không ngừng nỗ lực, điều kiện kinh tế trong nhàkhông ngừng được cải thiện, thức ăn ngày càng phong phú. Hiệntại Miêu Nhi thân đã cao đạt tới mức độ trung đẳng so với cácca nhi cùng lứa, hơn nữa cũng rất ít sinh bệnh.
Vài năm này, Lý Học Tuấn thành công mở một cái “Ẩm thực haimiền Nam Bắc” trên các tuyến đường lớn. Không chỉ có Hoàng Hàthôn, rất nhiều thôn khác đều cùng Lý Học Tuấn ký kết hiệp nghị.
Đem rau dưa của làng Lý bao gồm rau dại, chế biến thành dưachua hoặc đem đi phơi nắng bán cho anh ta. Gà, vịt, trư là đồ sốngcũng cần đem cho đồ tể trong làng Lý xẻ thịt, làm cho công việcnày trở thành một nghề để kiếm sống. Bình thường vài cái hán tửtrong thôn cố định cùng một chỗ, nhà ai cần giết lợn, tìm đầu lĩnhlà được, rất là tiện, năng suất tăng lên rất nhiều.
Bây giờ từng nhàđều đã trồng thêm nhiều loại rau dưa, hằng năm cứ đến thời điểmhạ thu, trên các mái nhà, ven đường, cánh cửa, rau dưa đều đượctrần qua một lần bằng nước sôi.
Miêu Nhi chủ yếu vẫn là dưỡng trư, còn Ngô Tô Nhi thì làmchút đồ ăn bán cho Lý Học Tuấn, bởi vậy không chỉ có thịt lợn làkiếm tiền hảo. Trong nhà có hai con lợn đực, bốn con lợn cái, conMiêu Nhi liền đình chỉ mở rộng quy mô, thứ nhất là không đủngười, thứ hai lại không có vắc-xin phòng bệnh nên không dámmạo hiểm dưỡng nhiều.
Làng Lý trừ bỏ nhà trưởng thôn đã dưỡngtrư từ lâu, sau lại có thêm vài nhà khôn khéo cũng đi theo dưỡngtrư, chính là dưỡng trư đi ra không hảo bằng Miêu Nhi nên đổra không sợ có áp lực của thị trường, đại đa số mọi người vẫn làlàm ra nhiều loại đồ ăn.
Năm trước, Vương Nhị cùng Ngô Tô Nhi thương lượng, xong liềnquyết định mở thêm mấy gian ngõa ốc. Vương Đại Trụ cũng lớn, cómấy gian phòng tốt để ở, nói gì thì khi ca nhi về cũng thoải máihơn. Đối với làm tân ốc, người cao hứng nhất chính là Miêu Nhi, bởi vì trước kia cậu trụ ở nhà kho, thật sự rất chật chội cònkhông có gì riêng tư được.
Đối với thiết kế tân ốc, Miêu Nhimãnh liệt yêu cầu được tự mình làm, phòng bếp cùng nhà vệ sinhcũng cần phải xây lại. Vốn Vương Nhị chỉ tính toán gian nhà chínhcùng mấy gian phòng nhỏ, cũng không chú ý đến nhà bếp thì hở tứphía, hơi không chú ý trong nồi liền có cát, còn nhà vệ sinh thìcàng không cần phải nói, căn bản ngăn không được người a.
Tân ốcđược thiết kế như sau: đối diện với viện môn là một dãyphòng ở được lợp bằng ngói xanh, gian lớn nhất ở giữa là nhàchính, hai gian phòng lớn bên cạnh một dành cho Ngô Tô Nhi cùngVương Nhị, một dành cho Vương Đại Trụ cùng sao sao về sau củahắn, phòng của Miêu Nhi được an bài bên cạnh phòng của NgôTô Nhi và Vương Nhị, chính giữa gian phòng dùng một bức tườngngăn cách lại, phía trước là nơi Miêu Nhi ở, phía sau đượcdùng làm kho hàng.
Lúc trước là Miêu Nhi lựa chọn gian cóphía sau là kho hàng, chính bởi vì nó cách WC gần, mùa đông dùngsẽ thuận tiện hơn, đương nhiên cũng có thể dùng bô, nhưng là mộtngười văn minh, Miêu Nhi kiên quyết cự tuyệt ở trên giườngtiểu. Tân phòng của Vương Đại Trụ cũng được ngăn cách, là chuẩnbị cho hai đệ đệ của Miêu Nhi.
Năm đó khi Ngô Tô Nhi hoàithai, bụng đặc biệt to, mỗi lần Miêu Nhi thấy, trong lòng đềurun sợ, sợ Ngô Tô Nhi sẽ bị bụng làm cho đứng không vững, hơnnữa lại hoài thai đến mười ba tháng, sau lần đó, Miêu Nhi mớibiết được hóa ra người dân nơi này là mang thai tới suốt một năm,đem Vương Nhị biến thành khẩn trương hề hề, còn cố ý mang NgôTô Nhi lên trấn trên tìm đại phu khám một lần, trở về liền vui vẻcười toe toét, đại phu nói là do Ngô Tô Nhi là mang song bào thai.
Phòng bếp ngay bên cạnh phòng Miêu Nhi, được xây lại lớnhơn, nấu thức ăn cho trư cũng thuận lợi rất nhiều. Mặt sau củadãy nhà là một loạt chuồng lợn cùng gà được lợp bằng cỏ tranh,do sức phá hoại của tiểu trư nên hậu viện còn trồng thêm một sốloại cây ăn quả, còn dỡ bỏ đi một cánh cửa, không cho tiểu trưchạy đến tiền viện đạp hư đồ ăn.
“Coi trên người các ngươi đi, có phải hay không không cần giặtquần áo của các ngươi?” Miêu Nhi vừa nhìn thân ảnh hai conhầu tử vọt vào sân, mày liễu liền dựng thẳng, quát lên.
“Nhi đáng sợ, nhi dữ, mỗi ngày đều như vậy hung, cẩn thận kẻo khôngcó ai ưng” Vương Hưng cùng Vương Tổ làm động tác giống nhau,lại cùng nhau kêu lên, làm Miêu Nhi tức giận đến ngã ngửa.
Nơi này nam nhân vẫn là xưng hô ca ca đệ đệ, còn đối với ca nhi,bất luận là so với hắn nhỏ hay lớn, đều là một cái xưng hô – ‘Nhi’.
“Nói bừa cái gì, còn không mau vào nhà ăn cơm” Ngô Tô Nhi đi ra,đánh cho mỗi đứa một cái vào mông.
Trong khi ăn cơm, Ngô Tô Nhi lại nhắc đến ca nhi nhà ai đến tuổirồi, ca nhi nhà ai có bộ dạng tốt, gương mặt xinh đẹp lại chịu khó,đáng tiếc đường sinh dục lại không tốt,..còn muốn mọi người trongnhà cùng nhau thảo luận. Miêu Nhi nhanh chóng lùa xong bátcơm, cầm lấy một ổ bánh mì, lấy chút đồ ăn, sau đó nhanh chóngbỏ chạy, trong lòng rất là bội phục tính nhẫn nại của Vương ĐạiTrụ, đều đã hai năm, Đại Trụ không biết như thế nào, tính tìnhcàng lúc lại càng giống Vương Nhị, mỗi ngày cúi đầu làm việc, lạihàm hậu.
Trước kia nhà còn nghèo thì tìm không thấy ca nhi nào,hiện tại trong nhà tốt rồi, Ngô Tô Nhi lại chọn đến chọn đi, tổngcảm thấy ai cũng đều không tốt, tìm người hàm hậu, sợ hai vợchồng về sau sẽ chịu thiệt, tìm người thông minh thì lại sợ Đại Trụbị khi dễ.
Tóm lại là vừa muốn bộ dạng hảo, vừa muốn quản tốtcông việc trong nhà, lại sinh nở tốt. Chọn đến chọn đi, Đại Trụ đã mười ba tuổi, hiện tại cùng tuổi với Đại Trụ, trừ khi trong nhà cóbại gia tử, cơ hồ đều đã định rồi thân. Đương nhiên, Miêu Nhi cho rằng mười batuổi cũng không cần gấp, còn chưa có trưởng thành đâu.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...