Câu nói kia của Ô Nha làm cho Trần Dương bắt đầu phải suy nghĩ cả buổi tối, cậu quả thật là không ngờ tới được sự việc lại tiến triển thành ra như vậy, cậu không phải kẻ xấu, không có ý định lừa gạt tình cảm của người khác, cho dù ngay từ lúc đầu cậu quả thật muốn giả gái để trả thù Ô Nha nhưng cậu thật sự không ngờ được mọi chuyện lại đi quá xa như vậy.
Trần Dương khẽ thở dài, cuối cùng liền mặc kệ, cậu nói với hắn rằng cậu ở Thành Đô rồi, Thành Đô cách Bắc Kinh cũng không phải là gần, hai người bọn cậu vĩnh viễn chỉ có thể duy trì quen biết qua trò chơi này mà thôi.
Chu Thi Hàm rất hay hẹn Trần Dương ra ngoài chơi, Trần Dương tuy rằng có chút không muốn đi nhưng lại chẳng thể nào tìm được lý do từ chối, kết quả hôm nay lại cùng cô ấy đi uống trà sữa rồi xem phim.
Hẹn hò như vậy thật sự rất nhàm chán, Trần Dương lại cảm thấy khó hiểu tại sao mấy cặp đôi lại thích cùng nhau làm những việc nhàm chán như vậy, nếu để cho cậu chọn cùng Chu Thi Hàm đi hẹn hò với việc ở nhà lên Vô Hạn Đấu Giới vậy thì cậu nhất định sẽ chọn ở nhà.
Có lẽ Trần Dương tại thời điểm này vẫn còn chưa biết bản thân không hề có chút tình cảm yêu đương gì với Chu Thi Hàm cho nên mới cảm thấy như vậy, nhưng một khoảng thời gian sau đó Trần Dương liền nhận định rằng mấy hoạt động mà cậu cho rằng nhàm chán nào đó cùng người nào đó trải qua quả thật là không nhàm chán như là cậu nghĩ, dĩ nhiên chuyện này tại thời điểm hiện tại vẫn chưa thật sự thích hợp để nói tới.
Hôm nay là ngày đầu tiên Ô Nha sẽ không đăng nhập vào Vô Hạn Đấu Giới, Trần Dương ngồi trước màn hình máy tính cẩn thận nhập tài khoản đăng nhập cùng mật khẩu của Ô Nha, rất nhanh sau đó trên màn hình liền hiện ra ma giới Ô Nha một thân phát sáng đỏ cùng đại đao ánh tím đang đứng ở chỗ của Hồng Nương.
Hồng Nương chính là cảnh đẹp nhất trong game, là một góc nhỏ toàn là cây cối cỏ xanh cùng hoa đào trong thành Vũ Lăng, cũng là nơi để làm nhiệm vụ Tiên Lữ Kỳ Duyên.
Trần Dương thoáng có một chút ngẩn người, sáu đó bản thân liền hồi phục tinh thần cầm lấy chuột bên cạnh nhấn tới túi đồ của Ô Nha mở lên xem thử, hắn đã mở hết 5 trang ô trống trong túi đồ, trong túi đồ ngoài một số dược liệu hồi máu cấp cao ra thì toàn là hoa hồng, hoa hồng xếp kín toàn bộ túi đồ của hắn.
Trần Dương nhận được một lời mời tỉ thí, cậu nhấn vào xem thử, thì ra lời mời đến từ phía của nhân giới Vô Lại, trước lúc tỉ thí trên lôi đài người chơi sẽ có 3 giây để chuẩn bị, Trần Dương chưa từng chơi ma giới bao giờ nên không quen các chiêu thức của nhân vật này, ấn loạn một hồi cuối cùng liền bị bại ở dưới tay của Vô Lại rất nhanh.
[Vô Lại]: Không phải Ô Nha?
Trần Dương do dự một hồi không biết có nên trả lời lại hay không, sau đó vẫn là quyết định nhắn lại một tin.
[Ô Nha]: Tôi không phải Ô Nha.
[Vô Lại]: Là ai vậy?
Trần Dương nghĩ có lẽ Vô Lại có quen biết với Ô Nha, nghĩ nghĩ một hồi vẫn là không nên nói bản thân mình là ai.
[Ô Nha]: Anh ấy đi công tác ba ngày nên nhờ tôi chơi giúp.
[Vô Lại]: Ma Tước?
Trần Dương giật mình, Vô Lại thế nhưng còn biết được cả cậu, cậu nhớ trong server mình cũng không có nổi tiếng gì cho lắm, không nghĩ tới top 2 lực chiến cũng biết cậu, khoan đã Vô Lại đoán được cậu là ai vậy có nghĩa là Ô Nha có nói với Vô Lại về cậu, Trần Dương đột nhiên cảm thấy có chút tò mò không biết Ô Nha nói gì về cậu với người khác.
[Ô Nha]: Đúng vậy.
[Vô Lại]: Tiến triển cũng thật là nhanh.
[Ô Nha]: Anh và Ô Nha có quen biết sao?
[Vô Lại]: Ừ, em không đi học hả, giờ này còn chơi game có phải đang trốn học hay không?
Trần Dương nhíu mày, Vô Lại còn biết được cả cậu vẫn đang đi học.
[Ô Nha]: Sao anh biết em vẫn còn đang đi học?
[Vô Lại]: Thật sự vẫn còn đang đi học, ha ha đúng là trâu già muốn gặm cỏ non.
Trần Dương có điểm ngẩn người, Vô Lại nói trâu già muốn gặm cỏ non, như vậy là ám chỉ Ô Nha là trâu già, Ô Nha nói hắn đi công tác ba ngày, hắn là người đã đi làm rồi, hơn nữa hắn ở trên game lại rất chịu chi, hắn cũng rất ít nói, tất cả những đặc điểm này Trần Dương liền bắt đầu suy đoán Ô Nha có lẽ phải ngoài 30 tuổi rồi, không biết chừng còn là gần 40 cũng nên, hoặc còn có khả năng là ngoài 40 tuổi nữa.
[Ô Nha]: Anh gặp anh ấy ở ngoài rồi sao?
[Vô Lại]: Gặp rồi, em có phải muốn hỏi là cậu ta ở ngoài đời nhìn thế nào hay không.
Trần Dương quả thật là muốn biết Ô Nha ở ngoài đời nhìn như thế nào, dù sào hắn cũng chính là người có lực chiến cao nhất hiện giờ, chuyện muốn biết hắn dáng vẻ ra sao cũng không có gì là lạ.
Nhưng khi Trần Dương định nhắn dòng chữ đúng thế thì cậu lại suy nghĩ lại, nếu như Vô Lại nói Ô Nha ở ngoài rất xấu còn có vợ con rồi, là một người đàn ông trung niên 40 tuổi như vậy sau này lên mang cùng Ô Nha nói chuyện sẽ không được thoải mái nữa, hơn nữa cậu cũng không có ý định gặp mặt hắn ở ngoài, chơi game cứ vui vẻ là được rồi, có một số chuyện không cần biết lại là sự lựa chọn sáng suốt.
[Ô Nha]: Không phải, được rồi em có việc bận hiện tại liền treo máy đây.
Thật ra thì Trần Dương hiện tại rất rảnh, cậu không muốn nói chuyện cùng Vô Lại nữa là vì cậu sợ mình sẽ tò mò từ Vô Lại biết được thông tin của Ô Nha cho nên mới nói rằng mình có việc bận.
Trần Dương đăng nhập vào tài khoản Ma Tước của mình, mở lên hai tab để chơi cùng một lúc hai nhân vật, Trần Dương điều khiển Ô Nha cùng Ma Tước đến chỗ Hồng Nương làm nhiệm vụ Tiên Lữ Kỳ Duyên, lúc đến đó liền phát hiện ra Khuynh Thành cũng ở đó.
Lúc trước Vô Hạn Đấu Giới có tổ chức một sự kiện tìm kiếm miss Vô Hạn Đấu Giới, cách chơi sự kiện này chính là đăng hình ảnh ngoài đời thật lên diễn đàn, sau đó nhờ vào lượt bình chọn của các người chơi trong game để tìm ra người đẹp nhất.
Lần ấy Trần Dương có xem qua danh sách nữ game thủ, cũng biết được gương mặt thật của Khuynh Thành, cô ấy quả thật là rất đẹp, là sinh viên đại học ở trường nghệ thuật cũng tại Bắc Kinh này hơn nữa còn bằng tuổi của cậu.
Trần Dương gửi tới yêu cầu làm nhiệm vụ Tiên Lữ Kỳ Duyên cho Ô Nha nhưng hệ thống lại thông báo không thể gửi được, cậu đưa chuột chuyển sang tab chơi nhân vật Ô Nha liền phát hiện ra Khuynh Thành đã sớm hơn cậu một bước mời Ô Nha làm nhiệm vụ rồi.
Được rồi, nhiệm vụ này tìm ai cũng đều có thể làm được thế cho nên Trần Dương liền cho Ma Tước đi làm nhiệm vụ đánh quái trước, sau đó liền đồng ý làm nhiệm vụ Tiên Lữ Kỳ Duyên với Khuynh Thành.
Làm xong nhiệm vụ rồi Khuynh Thành liền gửi một lời mời kết bạn cho Ô Nha, Trần Dương còn tưởng hai người bọn họ đã làm bạn bè của nhau từ trước rồi.
Trần Dương lại do dự, dù sao đây cũng là nick của Ô Nha nếu như cậu tự ý chấp nhận kết bạn thì không được lịch sự cho lắm, Trần Dương nhấn vào ô từ chối kết bạn rồi mở danh sách bạn bè của Ô Nha lên xem thử, mở danh sách lên xem rồi liền hối hận ước gì mình sẽ không tò mò mở nó lên bởi vì trong danh sách bạn bè của Ô Nha chỉ có duy nhất một một hữu hảo là Ma Tước.
[Khuynh Thành]: Anh không làm nhẫn cưới cấp 7 nữa à?
Trần Dương nghĩ mình không nên trả lời thì hơn, thứ nhất cậu không phải là Ô Nha, thứ hai cậu cũng chẳng biết mình nên trả lời có hay không nữa.
Trần Dương lên bạch hổ rời đi làm nhiệm vụ, Khuynh Thành lại gửi cho cậu thêm một tin nhắn.
[Khuynh Thành]: Anh giúp em đi phó bản có được không?
Có người đi phó bản chung sẽ càng rút ngắn thời gian hơn, Trần Dương điều khiển Ma Tước trở về thành Vũ Lăng rồi đưa Ma Tước vào cùng tổ đội với Ô Nha, làm xong rồi mới trả lời Khuynh Thành.
[Ô Nha]: Được.
Khuynh Thành chuyển lời mời xin vào trong tổ đội, ba nhân vật cứ như vậy chạy từ phó bản thấp đến phó bản cao.
[Khuynh Thành]: Anh cùng Ma Tước đang quen nhau hả.
Trần Dương không nhắn lại, vẫn là không nên trả lời mấy vấn đề này thì tốt hơn, dù sao cậu cũng đâu phải là Ô Nha.
Sau đó Khuynh Thành lại nhắn tin riêng cho Ma Tước, Trần Dương nhíu mày cô gái này thật là phiền phức mà.
[Khuynh Thành]: Bạn cùng Ô Nha ở ngoài đời quen nhau sao?
[Ma Tước]: Không quen.
[Khuynh Thành]: Vậy ở trong này đang quen nhau sao?
[Ma Tước]: Chỉ là cùng nhau đi phó bản làm nhiệm vụ mà thôi.
[Khuynh Thành]: Trang bị của cậu là Ô Nha tặng sao?
[Ma Tước]: Đúng thế.
[Khuynh Thành]: Lần đó muốn cùng tôi tranh danh hiệu Khuynh Quốc Khuynh Thành là chủ ý của bạn cho nên Ô Nha mới tặng hoa cho bạn sao?
[Ma Tước]: Không phải, anh ấy là muốn nhanh một chút tăng điểm thân mật để làm nhiệm vụ kết hôn thôi.
Sau đó trên hệ thống liền có một dòng thông báo như thế này.
[Hệ thống thông báo]: Tiên giới Khuynh Thành có hai mươi nghìn điểm mị lực, ở Biện Kinh là Khuynh Quốc Khuynh Thành không ai sánh bằng.
Trần Dường buồn cười đúng là con gái mà, cái danh hiệu này ngoài trên đầu có thêm một hàng chữ Khuynh Quốc Khuynh Thành cũng chỉ thêm được một nghìn lực chiến, đâu có cần thiết phải trành giành đâu cơ chứ.
___
Thành Đô.
Chu Lập vừa kết thúc công việc ở bên này hiện đang ở một nhà hàng sang trọng dùng bữa, hắn là người thích ở một mình, thích không gian yên tĩnh.
Nhà hàng có ba tầng lầu, tuy rằng phía bên dưới vẫn còn bàn trống nhưng hắn vẫn chọn lên lầu ba này, cả lầu ba hiện tại cũng chỉ có duy nhất một mình hắn.
Chu Lập năm nay 26 tuổi, ông bà ba mẹ đều đã không còn, hắn có một người em trai nhỏ hơn hắn 6 tuổi, Chu thị không phải là do hắn sáng lập mà đã có từ đời của ông nội hắn, tuy rằng tính tới thời điểm hắn lên điều hành chính thức mới thật sự phát triển cường thịnh.
Chu Lập vô cùng coi trọng đời sống riêng tư, đã có nhiều tòa soạn muốn mời hắn tham gia cuộc phỏng vấn này nọ, hoặc là lấy hình chụp của hắn lên trang bìa kinh tế hắn đều từ chối cả, ngay cả những tin tức đời tư của hắn cũng không hề xuất hiện ở trên mặt báo, hoặc nói đúng hơn là Chu Lập có đời sống vô cùng lành mạnh, hoặc nói đúng hơn nữa chính là hắn là một người cuồng công việc.
Chu Lập là thiếu gia ngậm thìa vàng mà lớn lên, tuy rằng gia cảnh dễ làm cho con người buông thả nhưng Chu Lập lại khác, hắn là một người vô cùng có quy củ cùng nghiêm khắc với chính bản thân mình.
Bạn gái của Chu Lập từ đó đến giờ chỉ có ba người, một người là lúc học cao trung, một người là ở đại học, một người vừa mới chia tay hắn bởi vì cô ấy cảm thấy hắn rất khô khan, hai người bọn họ ở bên nhau không hề giống người yêu chút nào.
So với những doanh nhân thành đạt khác tình nhẫn sẽ xếp hàng dài muôn thủa, nhưng đối với Chu Lập thì khác, hắn rất coi trọng cảm giác của chính mình, hắn không hề có tình nhân mà chỉ quen bạn gái, cũng chỉ lên giường với người hắn thật sự yêu thích, hai mươi sáu năm nay Chu Lập vẫn chưa từng quan hệ với bất cứ cô gái nào, hắn là một người đàn ông cấm dục.
Chu Lập lúc đi ăn vẫn mang cả công việc để làm, công việc rõ ràng không quá mức bề bộn nhưng hắn yêu thích cảm giác chìm đắm trong bận rộn, hoặc có thể là cuộc sống của Chu Lập rất vô vị, chỉ có thể mang công việc để lấp đầy khoảng trống của cá nhân.
Chu Lập mở mail, xem một lượt danh sách thực tập sinh lần này sắp vào công ty làm, đôi mắt tinh anh hẹp dài đọc qua hết tất cả những thông tin của ứng viên rồi nhanh chóng loại đi một vài người hắn cảm thấy không phù hợp.
Tiêu chuẩn của Chu Lập rất cao, một danh sách lúc đầu có mười người hiện tại chỉ còn ba người, sau đó đồ ăn được mang lên, Chu Lập đóng máy tính lại bỏ qua một bên chậm rãi dùng bữa.
Vài phút sau điện thoại của Chu Lập liền vang lên, màn hình hiển thị là Chu Lương gọi tới.
Chu Lượng là em trai của hắn, từ sau khi ba mẹ hắn mất thì hắn chỉ còn duy nhất người thân này, tình cảm anh em của hai người rất tốt, tính cách của Chu Lượng so với hắn rất khác nhau.
Chu Lượng thích náo nhiệt, thích kết giao bạn bè còn hắn thì không thích ồn ào.
"Có chuyện gì?"
Chu Lượng lần trước đã đến công ty báo với trưởng phòng nhân sự lưu ý tới Trần Dương, vừa mới rồi Chu Lập gửi lại danh sách tuyển chọn cho trưởng phòng nhân sự kia, trưởng phòng nhân sự xem xét một lượt liền thấy Trần Dương bị loại vội nhắn cho Chu Lượng, Chu Lượng đã hứa với Trần Dương sẽ để cậu vào công ty thực tập lần này cho nên không thể thất hứa được, chính vì thế bây giờ mới gọi điện cho Chu Lập để giữ lại Trần Dương.
"Anh à, trong danh sách thực tập sinh lần này có bạn học của em, cậu ấy tên là Trần Dương anh vừa mới loại đi đó"
Chu Lập nhíu mày, chuyện hắn không thích nhất chính là dựa vào quan hệ để được đặc cách, hắn đã đánh giá qua năng lực của nhóm thực tập sinh kia, những người đủ tiêu chuẩn để bên hắn đào tạo chỉ có ba người mà hắn giữ lại, những người bị hắn loại hiển nhiên sẽ là không có đủ tiêu chuẩn:
"Cậu ta không phù hợp với tiêu chí tuyển dụng của công ty"
Chu Lượng ở bên này nâng giọng:
"Chỉ là xin vào thực tập mà thôi, cũng không phải sẽ là nhân viên chính thức, em đã hứa với cậu ấy rằng sẽ để cậu ấy làm thực tập sinh trong công ty rồi"
Chu Lập đến xem lại thông tin của Trần Dương cũng không xem đã trực tiếp từ chối Chu Lượng:
"Là em hứa chứ không phải anh hứa"
Chu Lượng thấp giọng xin xỏ:
"Anh à, anh không thể nào nhắm mắt cho qua chuyện này được hay sao, em đã hứa với người ta rồi hiện tại lại thất hứa thì làm sao mà được"
Chu Lập trầm giọng rồi tắt máy:
"Cho nên em tự mình giải quyết chuyện này".
Thật ra thì Chu tổng của chúng ta là một người rất nguyên tắc nhưng sau khi gặp được đối tượng sẽ phá vỡ mọi giới hạn, ví như ban đầu luôn công tư phân minh nhưng sau đó sẽ công tư lẫn lộn, ví như ban đầu luôn thiết diện vô tư nhưng sau đó sẽ thiên vị không công bằng, có rất nhiều rất nhiều những chuyện sau này thay đổi Chu tổng của chúng ta, dĩ nhiên chuyện này vẫn là đợi người phá vỡ mọi nguyên tắc của hắn xuất hiện rồi nói sau đi..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...