Lâu Xuân Vũ biết mình sẽ không lại lựa chọn trở về làm lão sư, nàng cùng một chỗ với những đệ tử kia, hơn nữa là ở chỗ đó nàng tìm được giá trị tồn tại của bản thân, Tống Tây Tử từng hỏi nàng tại sao phải làm loại chuyện vô nghĩa này, Lâu Xuân Vũ không cảm thấy nàng làm một chuyện vô nghĩa, nàng thích trợ giúp người khác, mà khi người khác cần đến sự trợ giúp của nàng, nàng cũng hy vọng mình có thể phát huy được tác dụng.
Tắt QQ, Lâu Xuân Vũ nhìn màn hình máy tính, chuyên tâm suy nghĩ, trên đường trở về, nàng lập tức cân nhắc làm Taobao, bây giờ đối với máy tính, nàng ngược lại là không có đầu mối.
Vài năm sau theo ký ức của nàng, có vô số người làm thương mại điện tử, từng nghe qua công việc kinh doanh bán thời gian vô tình lại trở nên phát triển, cũng có một số người đầu tư toàn thời gian nhưng cuối cùng là chịu thiệt thòi, ngay cả đệ đệ của nàng cũng từng nói nếu đi làm quá mệt mỏi không bằng từ chức mở một cửa hàng Taobao, nàng có chút lo lắng bản thân là có thể thành công hay không.
Cuối cùng nàng vẫn là mở cửa hàng trên Taobao, nổi lên dũng khí đi đăng ký, nàng tự nói với bản thân, không biết là sẽ thành công hay không, nhưng mà nhất định phải thử một chút, vạn nhất sẽ thành công, nếu không thành công cũng sẽ không có tổn thất, người thất bại nhiều như vậy, không chỉ có một mình nàng.
Tốc độ thục hiện rất nhanh, sau khi nàng điền thông tin đăng ký của mình, rất nhanh liền có một cửa hàng cơ bản.
Nàng muốn đem lưỡi vịt đăng lên cửa hàng của mình, nàng nhấp vào đăng hàng hoá, chọn phân loại? Chọn loại nào? Thực phẩm...
Sau đó xây dựng thương hiệu sản phẩm, dùng chụp ảnh trong di động chuyển vào máy tính, nhìn qua vài tấm đều không hài lòng, chỉ thấy hình bao bì, nhìn không thấy sản phẩm, có lẽ là không có lực hấp dẫn.
Lâu Xuân Vũ suy nghĩ những chuyện này, thoáng cái đã qua một buổi chiều.
Mọi người trong phòng nhìn thấy nàng cầm một túi lưỡi vịt ra ra vào vào, chụp ảnh ngoài ban công, đi vào đặt lên bàn tiếp tục chụp ảnh, đặt trên máy tính chụp ảnh...!Mọi người rất ngạc nhiên, nhưng nhìn bộ dáng nghiêm trang của nàng, cũng không tiện mở miệng hỏi, nhưng mà cũng đoán được chuyện nàng chụp ảnh là hữu dụng.
Sau khi Lâu Xuân Vũ chọn hai tấm ảnh up lên, phát hiện khó khăn nhất chính là phần giới thiệu sản phẩm, nàng không biết ra tay từ đâu.
Nàng không có bản lãnh trong chuyên ngành mỹ thuật, không làm được những hình ảnh đẹp mắt, chỉ có thể dựa vào trí tưởng tượng của mình, viết xuống lời giới thiệu đơn giản.
Nàng nói hương vị lưỡi vịt ăn thật ngon, ăn ngon thế nào, làm sao để mọi người cảm thấy lưỡi vịt này đáng để bỏ tiền ra mua.
Còn có phí vận chuyển cũng là một nan đề, phí vận chuyển một bưu kiện từ trong trường học ra ngoài chính là bảy tám đồng trở lên, nơi xa một chút lại càng đắt, vậy sẽ phải tăng giá cả hàng hóa lên, nếu như quá mắc, mọi người nhất định không tiếp thụ được...
Liên tiếp hai ngày, Lâu Xuân Vũ đều nghĩ đến chuyện này, kết quả cuối cùng chỉ là một sản phẩm đơn lẻ trên một cửa hàng Taobao khiêm tốn.
Lâu Xuân Vũ tắt trang web, nàng nghĩ mọi người sẽ cảm thấy thế nào khi xem qua một trang như vậy, nói không chừng ngay cả cảm giác muốn mua hàng đều không có.
Tề Nhã Nhã nghe Lâu Xuân Vũ nói đã mở cửa hàng Taobao, liền kinh ngạc đến cái cằm đều muốn rơi xuống, nàng liền vội hỏi Lâu Xuân Vũ cửa hàng tên gì nàng muốn xem qua.
Tư cách là thế thệ thứ hai xưởng lưỡi vịt của nàng thật quá thất bại rồi, nàng xem như là thế hệ thứ hai của nhà xưởng, còn chưa từng nghĩ đến sẽ mở một cửa hàng Taobao để bán các sản phẩm của gia đình, chuyện nàng còn chưa nghĩ đến kết quả đã bị một ngoại nhân nghĩ đến trước bắt tay vào làm trước rồi.
Lâu Xuân Vũ cảm thấy không làm được, không muốn nói.
Tề Nhã Nhã có biện pháp của mình, nàng tìm tên thương hiện lưỡi vịt nhà mình, tìm ra kết quả trên toàn Taobao chỉ một sản phẩm duy nhất, điểm vào nhìn qua chính là cửa hàng mà Lâu Xuân Vũ nói một chút hiệu quả trang trí đều không có, hết thảy đều duy trì bộ dáng cơ bản, nhưng mà hàng hoá được đăng lên rồi, hình ảnh hàng hoá được chụp rất nghiêm túc, còn dùng bối cảnh, ở phía dưới có lời giới thiệu Lâu Xuân Vũ tự mình viết, phi thường chân thành.
Nếu như không phải Lâu Xuân Vũ ngăn cản Tề Nhã Nhã, Tề Nhã Nhã thật sự liền sẽ đặt hàng một túi sản phẩm của chính nhà mình.
Cửa hàng Taobao vừa thành lập vài ngày, Lâu Xuân Vũ còn thường xuyên vào xem, nàng sẽ chỉnh sửa trang chỉ một chút, điều chỉnh lời giới thiệu một chút, sau đó lại đăng thêm hai loại hàng hóa, nhưng mà số lượng mua hàng vẫn là con số không.
Không thể nói là thất vọng, bởi vì vốn đã biết, buôn bán cũng không có dễ dàng như vậy, huống chi trên mạng càng là không dễ dàng, khi mới bắt đầu ngay cả bình luận đều không có, người khác căn bản không có cơ hội biết đến của hàng của mình, đừng nói là hiểu rõ sản phẩm của mình.
Chỉ giống như là một phần của cuộc sống, mỗi ngày Lâu Xuân Vũ thỉnh thoảng sẽ xem qua vài lần, sau đó thỉnh thoảng wangwang* nhảy lên, khi có người cần tư vấn nàng đều sẽ kịp thời hồi đáp, ngoại trừ một hai người nghiêm túc hỏi vấn đề, mặt khác đều là nhưng tin nhăn có chút kỳ quái, khiến cho Lâu Xuân Vũ không dám trả lời.
(*Ali Wangwang là phần mềm chat online với các chủ shop trên các website của Alibaba như Taobao, 1688,...!Việc cài đặt Ali Wangwang có thể giúp khách hàng dễ dàng hỏi thông tin sản phẩm, thời gian giao hàng, giục phát hàng, deal giá với nhà cung cấp và xử lý khi hàng hóa bạn có vấn đề.)
Tống Tây Tử vẫn là nghe từ người khác nói đến chuyện Lâu Xuân Vũ đang làm Taobao, nàng phát hiện dường như rất nhiều người đều biết chuyện này, chỉ có nàng không biết.
Đại nhị thời gian nàng ở bên ngoài đã bắt đầu nhiều hơn, nhưng mà bình thường lên lớp cũng là cùng một chỗ, nếu như có việc làm thêm, nàng cũng sẽ gọi Lâu Xuân Vũ, nàng cho rằng nàng và Lâu Xuân Vũ quan hệ rất khá, nhưng mà dường như Lâu Xuân Vũ không nghĩ như vậy.
Khóa học mới của công ty cần một số tân sinh làm thêm để hỗ trợ quảng bá, Tống Tây Tử tuyển vài tân sinh, nhìn thần sắc tươi tắn và bộ dạng thập phần kích động trên mặt các nàng, lại nhớ đến vẻ mặt nghiêm túc của Lâu Xuân Vũ khi đi theo mình muốn làm thêm khi đó, bỗng nhiên có chút muốn hỏi tình hình gần đây của Lâu Xuân Vũ.
Chỉ chớp mắt liền đã quen biết gần một năm.
Nữ đồng học lúc trước hướng nội trầm mặc, hiện đang ngồi ở bên cạnh nàng, cúi đầu nhìn xuống sổ để ghi lại những điểm chính của cuộc họp.
Bởi vì Lâu Xuân Vũ đã xem như là nhân viên cũ của công ty, rất nhiều quá trình của việc quảng cáo, nàng đều tham gia vào toàn bộ quá trình, nếu như Tống Tây Tử không phân thân nổi, Lâu Xuân Vũ cũng tiếp quản rất thành thạo, cho nên lần này đưa tân nhân đi làm hoạt động, Lâu Xuân Vũ liền xem như người phụ trách thứ hai, do nàng đến chịu trách nhiệm sắp xếp tân nhân.
Chờ đến khi chỉ còn lại hai người, Tống Tây Tử nhìn về phía Lâu Xuân Vũ, hỏi: "Lâu đồng học, ngươi gần đây đang bận đại sự gì, có thể cùng ta chia sẻ một chút không?"
"Đại sự? Không có a." Lâu Xuân Vũ vẻ mặt ngỡ ngàng, nàng thật sự không biết gần đây mình đã làm cái gì đáng được nói là đại sự.
Khóe miệng Tống Tây Tử trùng xuống, nhưng nhìn biểu lộ của Lâu Xuân Vũ, không giống như là cố ý không nói, hình như là thật sự không nghĩ đến điểm ấy, "Công việc kinh doanh trên Taobao của ngươi như thế nào??"
Nghe được Tống Tây Tử nói đến cửa hàng Taobao của nàng, Lâu Xuân Vũ đều cảm thấy xấu hổ, "Ngươi cũng nghe nói? Thật đúng là xấu hổ, trên thực tế...!Một đơn cũng không có bán được."
"Không vội không vội, từ từ sẽ đến." Tống Tây Tử vẫy vẫy tay, "Lúc trước ta cũng từng mở cửa hàng Taobao, tự cảm thấy là làm cũng khá ổn, ngươi có cái gì không hiểu có thể thỉnh giáo ta.
Nể tình bằng hữu tốt của chúng ta, ta có thể dạy ngươi vô điều kiện."
"Ngươi còn từng mở cửa hàng Taobao? Ta sao lại không biết!" Lâu Xuân Vũ đều kinh ngạc, từ trước đó đến bây giờ, nàng thật sự không biết Tống Tây Tử từng mở cửa hàng Taobao, nếu như không phải mình mở cửa hàng, Tống Tây Tử có thể đều không nhắc tới.
"Rất kỳ quái sao? Ngươi không biết liền rất bình thường a, ta tùy tiện mở thôi, cũng không có cơ hội nói đến.
Ta trước kia thường xuyên ra ngoài chơi, mang theo một ít đồ lưu niệm trở về, trong nhà không chứa được, chính là thuận tiện kiếm ít tiền lẻ, làm không phải quá chuyên nghiệp, nhưng mà trình độ cơ bản ta vẫn là hiểu được." Tống Tây Tử không xem việc này là công việc của mình, nàng chỉ xem đây như mà một nền tảng để bán vài thứ linh tinh, vốn là sau khi tốt nghiệp cấp ba cơ hội ra ngoài chơi liền nhiều, không có không chế được sức mua sắm của bản thân, luôn mua một vài món quà lưu niệm nhỏ của địa phương, hoặc là một vài thứ lúc đó nàng thấy hứng thú cũng đem về, từng chút góp gió thành bão, nhiều đến mức trong nhà đều không chứa nổi, biện pháp giải quyết ban đầu chính là tặng cho mọi người hoặc là hỏi một chút xem có ai muốn hay không, bàn giao lại cho các nàng, tiền cũng liền thu được một chút, tượng trưng mà thu ít tiền, bởi vì có nhiều thứ không tiện cân nhắc giá cả, liền không nghĩ tới chuyện kiếm tiền.
Thẳng đến khi Tống Tây Tử ý thức được rất nhiều thứ mình đem về ở trong nước lại được xem là hàng hiếm, là độc nhất vô nhị, một người họ hàng trong nhà cũng vừa hay đang làm về mảng thương mại điện tử, liền chỉ điểm nàng một chút, để nàng bán hàng trên mạng, ban đầu nàng cũng không có quá tin tưởng, không ngờ lại bán được rất tốt, trong lúc bất tri bất giác còn lãi được món tiền nhỏ.
Lâu Xuân Vũ hỏi tên cửa hàng của Tống Tây Tử, tìm kiếm một chút, rõ ràng đã là mở được một năm, nàng điểm vào xem và thấy rằng cửa hàng đã được trang trí một cách có dụng tâm, trong cửa hàng có bán vài loại hàng hoá, chủng loại cũng rất phong phú, những thứ còn lại trong cửa hàng bây giờ là những tấm bưu thiếp từ nước ngoài, trong phần giới thiệu Tống Tây Tử có viết là nàng mua ở đâu.
Trong phần giới thiệu còn có những tấm hình phong cảnh có góc chụp tương đồng như trong bưu thiếp, cũng chính là phần giới thiệu này, khiến cho tấm bưu thiếp càng trở nên trân quý.
Nàng còn nhìn thấy trong cửa hàng có một đôi bông tai, thoạt nhìn có chút lịch sử, có thể nói là đồ cổ.
Tống Tây Tử nói là đã mua nó ở chợ đồ cổ trong lúc đi du lịch xem như để sưu tầm, trân châu là hàng thật, chất liệu cũng là thuần ngân, còn có kèm theo một tấm hình, là ảnh chụp xưa cũ của lão bản bán đôi hoa tai làm bằng ngọc trai này đeo khi còn trẻ.
Giá phi thường cao, tuy rằng cao, nhưng mà Lâu Xuân Vũ tin rằng hàng hóa này là đáng giá tiền.
Lâu Xuân Vũ còn xem đánh giá cửa hàng của Tống Tây Tử, từ đánh giá có thể nhìn ra được, cửa hàng này từng bán rất nhiều thứ, có vài sản phẩm là duy nhất, bán xong liền hết hàng.
Trong bình luận có một vài người đã viết một đoạn văn rất dài, cảm tạ Tống Tây Tử làm cho các nàng mua được bảo bối mà mình muốn.
Xem qua toàn bộ cửa hàng, nhìn không thấy bình luận nào không tốt.
Đắt tiền nhất chính là một vài cuốn ngoại văn, phía trên có chữ ký của tác giả, Lâu Xuân Vũ điểm vào, có một vài tác giả nàng vốn chưa từng biết.
Nàng phải tìm kiếm thông tin một chút mới biết nó có phổ biến hay không.
Mà khi nghe Lâu Xuân Vũ nói nàng đã xem qua cửa hàng của mình, còn đem tất cả hàng hóa xem qua một lần, Tống Tây Tử cũng không biết nên nói cái gì, nàng không nghĩ tới Lâu Xuân Vũ sẽ nghiêm túc đến như vậy.
"Ngươi nói những cuốn sách gốc có chữ ký kia? Đó không phải là của ta, là của Ưng Nhạc Thiên, hắn là một mọt sách, trong nhà lưu giữ vô số, vài cuốn sách này là hắn đưa cho ta đem lên mạng bán, bởi vì người hiểu được những điều này xác thực rất ít, hắn thầm nghĩ thử thời vận, có thể gặp được người có duyên, bán không hết cũng không sao.
Lúc trước đã bán được một phần, một phần này là cực kỳ thiểu số, danh tiếng của tác giả cùng tác phẩm ở trong nước đều rất thấp, để một năm rồi cũng không bán được."
Mà điều này cũng làm cho Lâu Xuân Vũ nhận thức được sự chênh lệch giữa mình cùng Tống Tây Tử, nàng cho rằng nàng nhìn thấy sự phát triển của Taobao sau này, liền nắm lấy thời cơ, đã là rất hiếm có, nhưng mà không nghĩ tới trước nàng Tống Tây Tử đã làm chuyện này rồi, còn làm đến vô cùng thành công.
Nàng ý thức được cái gọi là thành công đối với một số người, ở trong mắt người khác là một chuyện phi thường vĩ đại, nhưng đối với người đó chẳng qua là một kiện sự tình không có gì đặc biệt.
Này đại khái là điểm khác nhau giữa người với người.
Lâu Xuân Vũ lại chìm vào sự tuyệt vọng khi ý nghĩ mình lấy gì để so sánh với Tống Tây Tử ùa đến, "Ta cảm thấy mình thật vô dụng."
"Ngươi đang suy nghĩ cái gì a?" Tống Tây Tử không cho rằng chuyện này có gì không ổn, con người ai cũng có sở trường riêng, nếu như Lâu Xuân Vũ đang bận tâm đến chuyện mình mở cửa hàng Taobao đã lâu, chỉ có thể nói là do liên quan đến hoàn cảnh của hai người, nàng ở Thượng Hải, gặp được càng nhiều người, xung quanh nàng có những cơ hội để gặp gỡ nhiều điều mới mẻ.
"Chính là bội phục ngươi, cảm thấy ngươi rất lợi hại, không được sao? Ta cho rằng ta có thể nghĩ đến chuyện làm Taobao liền rất lợi hại, nhưng mà vừa nhìn đến cửa hàng của ngươi, ta đã biết ta chính là một con ếch ngồi đáy giếng." Lâu Xuân Vũ nghĩ Tống Tây Tử đây không phải là buộc nàng nói ra sao.
Nàng đã thật buồn phiền rồi.
Tống Tây Tử cười thật vui vẻ, lại là đang ghen tỵ mình có năng lực hơn nàng, lại còn thẳng thắn nói ra, thẳng thắn chân thành như thế, làm cho nàng chẳng những không cảm thấy sinh khí, ngược lại còn thật cao hứng."Ngươi như vậy đối với ta và ngươi đều không công bằng, ta tiếp xúc Taobao sớm hơn ngươi a, bên cạnh ta có rất nhiều người mở cửa hàng, thúc thúc của ta cũng đã làm chuyện này, hắn cũng ý thức được tầm quan trọng của thương mại điện tử, bên cạnh ngươi có nhiều người cùng cơ hội như vậy hay không, ta có hắn tự tay dạy dỗ ta mở cửa hàng Taobao, bỏ giá.
Ngươi nghĩ nếu như ngươi thay đổi thân phận một chút, ngươi phát triển trong hoàn cảnh của ta, ngươi có thể có được những tài nguyên giống ta, thành công ngươi đạt được khẳng định không thua kém ta.
Người với người không thể so sánh như vậy, cho nên ngươi không cần nghĩ nhiều như vậy."
Lâu Xuân Vũ nói rất khẳng định: "Sẽ không, ta cố gắng hơn nữa cũng không có khả năng trở thành ngươi, ngươi quá ưu tú."
"Ngươi sao lại muốn trở thành ta, trên thế giới này lại không cần ta thứ hai, ngươi làm ngươi là được rồi." Một câu của Tống Tây Tử, làm cho Lâu Xuân Vũ hiểu ra, những vấn đề quấy nhiễu nàng một giây trước lúc này đều bị khe khẽ đẩy đi, Lâu Xuân Vũ cười khẽ một chút, nàng muốn trở thành Tống Tây Tử, Tống Tây Tử có thể lại không nguyện ý để cho nàng làm Tống Tây Tử thứ hai, cho nên tới bây giờ nàng là nghĩ sai rồi, nàng lấy Tống Tây Tử làm mục tiêu, chỉ là một mặt mà bắt chước, cho rằng chỉ cần giống người kia coi như là thành công, lại quên mất hoàn cảnh sinh trưởng của mỗi người không giống nhau, Tống Tây Tử là sự tồn tại duy nhất trên thế giới này.
Tống Tây Tử cũng không biết Lâu Xuân Vũ là thế nào, trong chốc lát là uể oải, trong chốc lát là nghi hoặc, trong chốc lát lại là vui vẻ, đoán đều đoán không ra.
Bất quá Tống Tây Tử không lo lắng, bởi vì nàng biết tuy rằng nội tâm Lâu Xuân Vũ nhạy cảm, nhưng mà cũng không phải là loại người yếu đuối, nếu như lời nói của mình vô tình làm tổn thương đến lòng tự trọng của người kia, người kia cũng sẽ không để trong lòng.
Lâu Xuân Vũ cùng Tống Tây Tử bốn mắt nhìn nhau, Lâu Xuân Vũ nói: "Ta sau này nhất định phải thân cận với ngươi nhiều hơn, nghe một câu của ngươi, còn hơn ta cả đời vùi đầu khổ đọc."
※※※※※※ ※※※※※※ ※※※※※※※※
Tiểu kịch trường:
Tống Tây Tử: Lâu Xuân Vũ mở cửa hàng Taobao? Vì cái gì không đến thỉnh giáo ta, ta có thể dạy nàng a, nhanh tới tìm ta!
Lâu Xuân Vũ: Lần này ta nghĩ tới chuyện mà ngườikhác không nghĩ tới, nhất định có thể phát tài.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...