Tà Đế Cuồng Phi

Edit & Dịch: Emily Ton.
Đáy mắt Hoàng Nguyệt Ly chợt loé lên sự mỉa mai, cười tủm tỉm nói: "Phải không? Vậy là tốt rồi! Thái Tử điện hạ thỉnh bớt giận, ta thật sự không có ý bôi nhọ ngươi, chỉ là không nghĩ tới ngươi nâng giá cao đến như vậy, thật sự là khiếp sợ mà thôi!"
Thái tử ngó nàng liếc mắt một cái, trong lòng có loại cảm giác ưu việt nói không nên lời.
Thật đúng là đồ nhà quê chưa hiểu việc đời! Ba trăm vạn, đã khiến nàng bị dọa sợ?
"Bất quá là ba trăm vạn lượng mà thôi, ta sớm đã chuẩn bị tốt!" Thái tử ngạo nghễ nói.
Trên mặt Hoàng Nguyệt Ly hiện lên thần sắc kinh ngạc cảm thán và sùng bái, "Không hổ là Thái Tử điện hạ, ba trăm vạn lượng đều có thể tùy tay lấy ra! Huyền khí cao cấp như vậy, ta chưa từng thấy qua đâu! Thời điểm Thái Tử điện hạ đi tiếp nhận vật phẩm, có thể cũng mang theo ta hay không, cho ta mở rộng tầm mắt?"

Trên khuôn mặt thanh tú trắng nõn của nàng, mang theo vài phần năn nỉ, thoạt nhìn đều rất đáng thương.
Ánh mắt Thái tử rơi xuống trên mặt nàng, bỗng nhiên ngẩn người.
Tuy rằng Bạch tam tiểu thư không xem như là mỹ nữ, nhưng không biết vì sao, có loại khí chất rất đặc biệt, khiến hắn luôn không tự chủ được liếc nhìn nàng thêm vài lần.
Thật không may, hôm nay hắn vẫn luôn không ngừng xấu mặt ở trước mặt Hoàng Nguyệt Ly. Điều này càng khiến hắn tức giận hơn!
Hiện tại, nàng biểu hiện một bộ dáng thần phục như thế, thoạt nhìn thuận mắt hơn nhiều.
Thái tử lập tức có chút tự đắc, nói: "Ngươi bất quá chỉ là thiên kim Hầu phủ, cũng chưa từng tu luyện, đương nhiên không có khả năng gặp qua cực phẩm huyền khí như vậy! Hôm nay sẽ cho ngươi cơ hội kiến thức nó!"
Bạch Nhược Kỳ gấp đến độ thiếu chút nữa đã nhảy dựng lên, kêu to: "Thái Tử điện hạ! Vì sao...... sao có thể để tiểu tiện...... tiểu nha đầu này cùng qua đây? Hôm nay ảnh ấy vẫn luôn đối nghịch với chúng ta, căn bản là không có lòng tốt!"
Hôm nay Bạch Nhược Kỳ ăn lỗ nặng, sớm đã hận đến nỗi ngứa răng, nháy mắt nhìn thấy Hoàng Nguyệt Ly, chỉ hận không thể lập tức tiến lên xé xác nàng!
Tuy nhiên, Thái Tử điện hạ tựa hồ lại không có hận ý sâu sắc như thế đối Hoàng Nguyệt Ly, hơn nữa còn chằm chằm nhìn nàng? Nha đầu chết tiệt kia thì có gì đẹp? Vừa mộc mạc lại ngây ngô, vừa lùn lại bằng phẳng! Đôi mắt Thái tử bị mù sao?
Càng khiến nàng ta sốt ruột hơn chính là, Thái tử đã đồng ý lưu lại tiểu tiện nhân cùng đi xem huyền khí?

Như vậy sao được? Nàng còn có chuyện quan trọng chưa nói!
Nhưng, Hoàng Nguyệt Ly đang ở đây, lời này nàng lại càng không thể nói thẳng!
Hoàng Nguyệt Ly nhìn dáng vẻ Bạch Nhược Kỳ đầy mặt lo lắng, trong lòng cười thầm không thôi.
Bỗng nhiên nàng giống như nhớ tới điều gì, khoa trương "A" một tiếng, nói: "Nhị tỷ, đụng phải ngươi ở chỗ này, thật sự là quá tốt, vừa rồi ta đã muốn đi tìm ngươi!"
"Tìm ta?" Bạch Nhược Kỳ còn chưa kịp có phản ứng.
Hoàng Nguyệt Ly đã nở nụ cười ngọt ngào, "Đúng vậy, Nhị tỷ, vừa rồi thời điểm bán đấu giá, nhận được sự hào phóng của ngươi, mua đan dược giúp ta. Ngươi khách khí như vậy, ta sao lại không biết xấu hổ để ngươi đợi lâu. Vì thế, khi bán đấu giá vừa kết thúc, lập tức nhanh chóng qua đây tìm ngươi! Chúng ta cùng nhanh chóng đi tìm Tôn chưởng quầy nhận hàng đi. Ngươi một tay giao tiền, ta một tay nhận hàng!"
Bạch Nhược Kỳ vừa nghe được lời này, thiếu chút nữa ngất xỉu tại chỗ!

Vừa rồi toàn bộ tâm tư của nàng ta đều đặt ở việc ngăn cản Thái tử, nhất thời quên mất.
Thật ra, sự xuất hiện của nha đầu chết tiệt kia ở chỗ này, căn bản không phải ngẫu nhiên, mà là nàng cũng tới để nhận hàng!
Hơn nữa, Hoàng Nguyệt Ly căn bản không hề mua bất cứ vật gì ở hội đấu giá, nàng muốn lấy, chính là bình dưỡng linh đan mà hai người đã đấu giá kia! Ngay trước mắt bao nhiêu người, nàng ta phải trả giá trên trời là mười ba vạn một ngàn lượng, còn bị mất cả bình đan dược!
"Ngươi...... Ngươi......"
Bạch Nhược Kỳ vươn ngón tay ra, run rẩy chỉ vào nàng, tức giận đến nói không nên lời.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận