Ba ngày sau, Thẩm Hoài bãi triều về phủ thì được Hồ thị mời tới viện.Mặc dù Hồ thị hầu hạ rất thoả đáng, nhưng giữa lông mày lại lộ ra vẻ u sầu, sắc mặt cũng có phần uể oải nhợt nhạt.Thẩm Hoài không khỏi lên tiếng hỏi: “Làm sao mà sắc mặt khó coi như vậy? Bị bệnh?”Hồ thị thở dài: “Tướng gia, đã nhiều ngày nay mẫu thân ngủ không được ngon, thiếp cũng ngủ không được.
Buổi tối mấy ngày hôm nay còn gặp ác mộng, còn nữa, ác mộng tối hôm qua là đáng sợ nhất.”Thẩm Hoài nghiêm mặt, nằm mơ cũng đại biểu cho cát hung, có thể lớn cũng có thể nhỏ: “Mơ thấy gì? Nhanh nói ta nghe.”Hồ thị ngồi bên người Thẩm Hoài, vẻ mặt kinh hoàng nói: “Đêm qua thiếp mơ thấy kinh thành gặp nạn đói...”“Nạn đói? Kinh thành gặp nạn đói?” Thẩm Hoài cười nói: “Điều này làm sao có khả năng?”Vẻ mặt Hồ thị đau khổ nói: “Nhưng cảnh trong mộng thiếp thân thấy chính là kinh thành gặp phải nạn đói.
Không chỉ có như vậy, cửa phủ của chúng ta còn bị người phá.
Những lưu dân đó xông vào tướng phủ, không những đạp vỡ bảng hiệu được ngự tứ mà còn lục soát vơ vét sạch sẽ đồ trong phủ.
Cuối cùng, ngay cả tường của tướng phủ chúng ta đều bị người ta đẩy...”Thẩm Hoài nhìn vệt xanh đen dưới mắt Hồ thị, cũng cảm thấy vô cùng lo sợ.Nạn đói chính là điểm không lành, người ta thường nói nằm mơ thấy nạn đói thì tài vận sẽ xói mòn.
Hồ thị còn mơ thấy bảng hiệu tướng phủ được Hoàng Đế ban thưởng bị giẫm đạp lên, điều này há chẳng phải nói có liên quan đến con đường làm quan của ông ta sao? Cuối cùng, ngay cả tường nhà cũng bị đẩy đổ, đây hoàn toàn là đại biểu cho việc tướng phủ sẽ cửa nát nhà tan!“Không chỉ có như vậy, thiếp còn mơ thấy mẫu thân có ý tốt muốn cứu trợ lưu dân, nhưng lại bị những lưu dân cực kỳ hung ác đó đẩy ngã mà bị giẫm đạp trên mặt đất.
Thiếp thân trơ mắt nhìn mẫu thân bị đám người đó một cước tiếp một cước giẫm đạp lên mà giật mình tỉnh lại!”Thẩm Hoài rất là bất an, năm nay vừa vào hè mẫu thân đã ngủ không được ngon giấc, chuyện này ông ta cũng biết.
Bây giờ Hồ thị cũng khó ngủ, còn mơ thấy tướng phủ gặp tai họa bất ngờ, mẫu thân cũng bị người giẫm đạp, tựa hồ là đã phạm tướng tà sát.“Liên tiếp mấy ngày hôm nay thiếp thân đều mơ thấy loại mộng này, không phải nạn đói thì chính là tai họa tuyết rơi lớn...” Hồ thị vừa nói vừa nhìn chằm chằm Thẩm Hoài, thấy trên mặt Thẩm Hoài hiện lên sự lo lắng, bà ta biết Thẩm Hoài đã tin.Thẩm Hoài chau mày: “Tuyết rơi lớn cũng không phải là điều tốt, một mảnh màu trắng giống như là có tang sự.”Hồ thị gật đầu không ngừng: “Đúng vậy, hai ngày này Tướng gia nghỉ ở chỗ An di nương, thiếp cũng không tiện nói với Tướng gia.
Nghĩ một hai ngày làm mơ thấy ác mộng cũng không có việc gì, nhưng đã ba bốn ngày liên tiếp, thiếp thân liền cảm thấy chuyện này rất không thích hợp.”Thẩm Hoài vỗ xuống tay vịn ghế: “Đi mời đạo sĩ đến phủ làm tràng pháp, xem xem rốt cuộc trong phủ đã đụng chạm đến vật tà quái gì!”Hồ thị đợi chính là những lời này của Thẩm Hoài.
Mời đạo sĩ đến làm phép là Thẩm Hoài muốn mời, cùng bà ta không có liên quan, đến lúc đó tra ra cái gì, sẽ có ai nghĩ tới đó là thủ đoạn của bà ta chứ?Đáy lòng Hồ thị cười lạnh, nét mặt lại vẫn tỏ ra lo lắng, phân phó Trương ma ma lập tức đi mời Chấn Dương Tử rất có danh vọng bên ngoài tới.
Chấn Dương Tử chính là đạo trưởng của Bạch Vân Quan bên ngoài thành, bình thường hay giúp các quý tộc trong kinh thành làm phép trừ tà.
Vừa nghe mời ông ta đến, Thẩm Hoài cũng có chút tán thành.
Ngoài thành đến tướng phủ cũng không xa, khi trời tối Chấn Dương Tử đã đến tướng phủ.Thẩm Hoài ở chính đường chủ viện thấy Chấn Dương Tử, sau khi chào hỏi thì để Chấn Dương Tử ở trong đình giữa chủ viện khai đàn làm phép.
Chỉ nói nói hát hát rồi vẽ bùa niệm chú, chưa đến nửa canh giờ sau, sắc mặt Chấn Dương Tử biến đổi.“Tướng gia, trong phủ quả thật đang có ma quỷ quấy phá!”Hồ thị vội hỏi: “Đạo trưởng, ma quỷ ở nơi nào?”Kiếm gỗ đào trong tay Chấn Dương Tử lăng không chỉ về một hướng: “Hướng đông nam trong phủ!”Hồ thị kinh ngạc, Thẩm Hoài cũng nhướng mày, hướng đông nam trong phủ là phương hướng của Vi Lan Cư!.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...