Lâm Yên Nhiên luôn rất tự tin về dung mạo của mình, mỗi lần nàng ta ra ngoài dự tiệc, những con cháu thế gia đó đều nhìn nàng ta không rời mắt được.
Lúc này nghe Sở Diệp nói vậy, Lâm Yên Nhiên cười quyến rũ nói: “Yên Nhiên không có yêu cầu gì khác, chỉ là muốn hầu hạ điện hạ nghỉ ngơi đêm nay.
"Sở Diệp nghe Lâm Yên Nhiên nói vậy, sự tức giận trong lòng hắn bùng lên.
Nhưng hắn không biết tình hình hiện tại của mình như thế nào, điều đầu tiên hắn nghĩ đến đó là nếu mình được sắp xếp ở đây, vậy còn Thẩm Thanh Hi thì sao?Liệu Thẩm Thanh Hi có gặp nguy hiểm gì không? Chỉ cần nghĩ đến chuyện Thẩm Thanh Hi có thể gặp nguy hiểm, Sở Diệp lại tràn ngập sự lo lắng.
"Hi nhi đâu? Ngươi đã làm gì Hi nhi rồi?" Sở Diệp vừa nói vừa định ngồi dậy, lại phát hiện mình không có chút sức lực nào: “Ngươi hạ dược bổn vương sao?"Sở Diệp không phải là một đứa trẻ ba tuổi, bây giờ hắn cảm thấy bản thân có gì đó không ổn, đột nhiên cảm thấy mình bị rơi vào bẫy của Lâm Hàn.
Lâm Yên Nhiên cũng không biết Sở Diệp đã xảy ra chuyện gì, nhưng cho dù Sở Diệp có xảy ra chuyện gì, cho dù hắn bị hạ dược hay uống say không còn sức lực, đối với nàng ta mà nói đều là chuyện tốt.
Lâm Yên Nhiên nghĩ đến đây, nàng ta nhìn Sở Diệp nở nụ cười: “Điện hạ, đừng nghĩ về những người khác nữa, nếu Thẩm đại tiểu thư vẫn còn ở trong phủ, nhất định sẽ được chăm sóc thật tốt, sẽ không xảy ra chuyện gì đâu.
”Lâm Yên Nhiên không cần suy nghĩ cũng biết, mục tiêu của lâm hàn là Sở Diệp, đương nhiên Thẩm Thanh Hi sẽ ổn thôi.
Vừa nói, Lâm Yên Nhiên vừa đưa tay muốn cởi thắt lưng của Sở Diệp, Sở Diệp muốn vùng vẫy nhưng không cơ thể lại không còn chút sức lực nào.
Hắn đè nén cảm giác buồn nôn, âm thầm điều hòa nội lực bên trong cơ thể, muốn dùng nội lực để giảm bớt cảm giác vô lực trong cơ thể.
Lâm Yên Nhiên cởi thắt lưng của Sở Diệp, hai bàn tay nhỏ bé của nàng ta luồn vào trong quần áo của Sở Diệp , sau khi bàn tay lạnh giá của nàng ta chạm vào làn da của Sở Diệp , dục vọng mãnh liệt của hắn trỗi dậy.
Ý nghĩ này vừa nảy ra, Sở Diệp đã biết tối nay Lâm Hàn cho hắn uống xuân dược, mục đích là để hắn và Lâm Yên Nhiên xảy ra chuyện không nên xảy ra.
Sở Diệp nhíu mày, Lâm Hàn càng làm chuyện như vậy, càng chứng tỏ Giang Nam có vấn đề, hơn nữa còn là vấn đề rất lớn.
Lớn đến mức Lâm Hàn không muốn hắn tìm ra bất kỳ manh mối nào, vì thế, hắn ta thậm chí không ngần ngại sử dụng nữ nhi của mình làm mỹ nhân kế.
Sở Diệp kìm nén dục vọng trong lòng, lạnh lùng nhìn Lâm Yên Nhiên: “Lâm tiểu thư, đừng làm chuyện vô ích như vậy nữa, bổn vương tuyệt đối sẽ không động đến ngươi!"Lâm Yên Nhiên không quan tâm Sở Diệp có chạm vào nàng ta hay không, điều nàng ta muốn là trở thành người của Sở Diệp, để cô có thể thoát khỏi lâm gia và rời khỏi Giang Nam.
“Yên Nhiên sẽ chăm sóc tốt cho điện hạ.
” Lâm Yên Nhiên ngẩng đầu cười quyến rũ: “Điện hạ cứ việc hưởng thụ đi.
”Theo yêu cầu của Lâm Hàn, trước bữa tiệc nàng ta đã hỏi Tứ di nương một số cách quyến rũ đàn ông.
Mặc dù nàng ta coi thường xuất thân của Tứ di nương, nhưng chỉ cần nàng ta có thể được gả cho Sở Diệp, vô liêm sỉ một chút thì có làm sao?"Lâm Yên Nhiên, xin hãy tự trọng!" Sở Diệp cau mày, nội lực tạm thời áp chế dục vọng trong cơ thể, hắn cũng dùng sức mạnh để thoát khỏi sự dây dưa của Lâm Yên Nhiên, trực tiếp ngồi dậy, nhưng xuống giường vẫn có hơi khó khăn: “Bất kể ngươi làm gì, bổn vương cũng sẽ không rơi vào bẫy của các ngươi!"Lâm Yên Nhiên bị Sở Diệp đẩy xuống đất: “Điện hạ, sao người phải khổ như vậy chứ?”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...