Tà Đế Cuồng Phi: Quỷ Vương Tuyệt Sắc Sủng Thê
Từ khi Tứ di nương bước vào Lâm gia, bà ấy chưa bao giờ nghĩ dùng sắc đẹp của mình để lên âm mưu hay kế sách gì.Bà ấy biết rõ ràng sở dĩ Lâm Hàn si mê bà ấy là bởi vì bà ấy vẫn còn chút nhan sắc, nếu không nhờ vẻ đẹp này thì bà ấy cũng đã bị lãng quên từ lâu rồi.Và bà ấy cũng sẵn sàng dùng nhan sắc để kiếm một cuộc sống ổn định, mặc dù trong Lâm gia bà ấy không được cưng chiều nhưng cuộc sống cũng khiến nhiều người phải ngưỡng mộ.Nhưng cuộc sống như vậy vẫn tốt hơn là đối mặt với nhiều loại khách hàng ở lầu xanh, tốt hơn rất nhiều.Chính vì điều này mà Tứ di nương khi nghe lâm Yên Nhiên nói như vậy cũng không cảm thấy lo lắng." Đại tiểu thư, con xinh đẹp như vậy, phu nhân cũng đối xử với con rất tốt, con nhất định không được có suy nghĩ nào không đúng." Tứ di nương sợ Lâm Yên Nhiên vì sắc đẹp của mình mà có suy nghĩ khác.
Nếu như vậy, cuộc sống sau này của nàng sẽ không dễ dàng như bây giờ: “Con phải nghe lời phu nhân và phụ thân con, sau này họ sẽ tìm cho con một mối hôn sự tốt đẹp, như vậy thì cả đời này con sẽ không phải lo cơm ăn áo mặc."Nghĩ đến việc Lâm Yên Nhiên có thể sống thoải mái không lo cơm ăn áo mặc, Tứ di nương cũng cảm thấy yên lòng.Đời này bà ấy không có bản lĩnh gì, nhưng chỉ cần bà ấy có thể cho nữ nhi mình một chỗ dựa thật tốt, bà ấy cũng cảm thấy thỏa mãn rồi.Lâm Yên Nhiên nghe những lời như vậy, khóe môi nàng ta hiện lên một nụ cười mỉa mai: “Người cảm thấy bọn họ sẽ thật lòng muốn tìm cho ta một mối hôn sự tốt sao?"Lâm Yên Nhiên bình thường hay im lặng, nhưng nàng ta vẫn hiểu rõ lý do tại sao Lâm phu nhân và lâm hàn đối xử tốt với nàng ta là vì họ nghĩ rằng nàng ta vẫn còn giá trị lợi dụng.Nếu không có giá trị lợi dụng, liệu họ có còn đối xử tốt với nàng ta không? Lâm Yên Nhiên cảm thấy chuyện như vậy cũng không lạ gì , sau này nàng ta không còn giá trị lợi dụng, nàng ta sẽ như một quân cờ bị vứt bỏ."Nhưng cho dù như thế nào, con vẫn là trưởng nữ của Lâm gia, hôn nhân của con...!phụ thân con nhất định sẽ không khoanh tay đứng nhìn." Tuy rằng bình thường Tứ di nương bảo sao làm vậy, nhưng những chuyện này bà ấy cũng đã suy tính qua: “Giang Nam là luôn luôn giàu có và sung túc, chỉ cần con nghe lời, vẫn có thể tìm được một mối hôn sự không phải lo lắng về cơm ăn áo mặc."Chỉ cần đầy đủ cơm ăn áo mặc, không đau khổ cũng đã là rất viên mãn rồi.
Nhưng Lâm Yên Nhiên không cam lòng, nàng ta không muốn đối mặt với một người đàn ông đáng tuổi phụ thân mình suốt quãng đời còn lại."Ta không muốn lấy một ông già, ta không muốn làm tiểu thiếp hay vợ kế cho những ông già đó." Lâm Yên Nhiên gần như nghiến răng nghiến lợi nói những lời này.
Khi nói chuyện trước mắt cô ta hiện ra gương mặt tuấn mỹ của Sở Diệp, nếu được làm người của Sở Diệp thì thật tuyệt biết bao! "Di nương không biết phu nhân cùng phụ thân ta đã sắp xếp cho ta một người nam nhân lớn tuổi sao? Ta không muốn gả cho loại người này!"Tứ di nương chớp chớp mắt: “Lớn tuổi mới biết yêu thương người khác.
Đại tiểu thư cũng không nên cố chấp."Lâm Yên Nhiên nhìn Tứ di nương, biết mình nói gì cũng vô ích, vì vậy nàng ta chỉ nhìn bà ấy thật lâu và không nói gì nữa.Thấy Lâm Yên Nhiên không nói chuyện, Tứ di nương nặng nề thở dài: "Đại tiểu thư, di nương cũng yêu thương con.
Nhưng thân phận di nương thấp hèn, con không phải được sinh ra từ trong bụng phu nhân, cho nên chỉ có thể...!để con chịu oan ức."Lâm Yên Nhiên biết cho dù nàng ta có nói gì với Tứ di nương, bà ấy cũng sẽ không hiểu theo ý của mình, nên dứt khoát đứng lên ra ngoài.“Di nương nghỉ ngơi cho tốt, ta phải về rồi.” Lâm Yên Nhiên nặng nề thở dài: “Chuyện của ta di nương không cần lo lắng, ta...!có kế hoạch của riêng mình.”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...