“Nhị tỷ, tỷ ở đây làm gì? Có phải không khỏe ở đâu không?”
Bạch Nhược Kỳ đang chuẩn bị đuổi theo đội ngũ, thì nghe thấy giọng nói ả ghét nhất vang lên sau lưng, ngay lập tức như mèo bị dẫm đuôi, gần như nhảy lên.
“Ngươi... nha đầu chết tiệt, là ngươi! Sao ngươi chưa đi?”
Hoàng Nguyệt Ly chớp mắt, đáng thương nói:
“Khi nãy muội ngất xỉu, mặc dù đã uống thuốc, nhưng vẫn còn hơi yếu, nên đi chậm một chút. Còn nhị tỷ? Tỷ cũng bị ngất, có phải cũng không khỏe? Có cần về nhà nghỉ ngơi không?”
“Về nhà nghỉ ngơi?” Bạch Nhược Kỳ cười lạnh:
“Thế nào? Hôm nay ngươi ám hại ta, cảm thấy rất đắc ý phải không? Cảm thấy ta chắc chắn sẽ không được chọn, còn bị mất mặt, chỉ có thể chán chường chạy trốn về hầu phủ? Ta cho ngươi biết, ngươi sai rồi!”
Hoàng Nguyệt Ly uể oải nói:
“Nhị tỷ, tỷ nói gì vậỵ? Mọi người đều biết rõ ràng, rốt cuộc là ai ám hại ai? Tỷ tự bê đá đập vào chân mình, sao có thể đổ lên đầu muội được?”
Hoàng Nguyệt Ly nói đều là sự thật, nhưng Bạch Nhược Kỳ rõ ràng không nghĩ như vậy.
Ả mới không cho rằng là bản thân sai trước mới bị dạy dỗ.
Theo ả thấy, chuyện hôm nay là Hoàng Nguyệt Ly quá giỏi giả vờ thôi! Bản thân bị mất mặt còn thiếu chút nữa bị trị tội, đều do tiểu tiện nhân này hại!
Ả lạnh giọng nói:
“Ồ, ngươi bây giờ đắc ý rồi, cho rằng dùng loại thủ đoạn này có thể khiến ta thân bại danh liệt, người liền có cơ hội ngồi lên vị trí thái tử phi? Làm ơn tự nhìn lại mình đi, chẳng qua chỉ là một phế vật, cho dù tiếp tục giả vờ, cũng không đến lượt ngươi!”
Hoàng Nguyệt Ly nhún vai, sao cũng được nói:
“Trong mắt tỷ, thái tử là thiên tài tuyệt đỉnh, phải tìm đủ mọi cách nắm bắt hắn, nhưng đối với muội, hắn vốn dĩ không là gì cả! Ánh mắt tỷ nông cạn, đừng nghĩ muội cũng giống tỷ!”
Thái tử điện hạ ngũ phẩm thiên phú? Có đáng để nàng ham muốn như vậy?
Bạch Nhược Kỳ quả thực không hiểu đời!
Chưa kể bây giờ nàng là Hỏa Linh Thánh thể, cho dù là đời trước, thái tử cũng không bằng ngón tay của nàng!
Nàng không kén chọn đi nữa, cũng không thể tìm một người đàn ông kém cỏi như vậy!
Hơn nữa, Cửu phẩm Luyện Khí Tông sư Hoàng đại sư nổi tiếng có mắt nhìn người rất cao!
Hoàng Nguyệt Ly lại nói một câu sự thật, chỉ tiếc là không ai tin.
Ánh mắt Bạch Nhược Kỳ nhìn nàng đầy vẻ nhạo báng.
“Ồ, không nghĩ rằng ngươi cũng khá thông minh, biết rằng mình chắc chắn sẽ không được chọn, liền cố tình làm ra vẻ mặt không quan tâm! Cho dù ngươi có giả vờ đẹp mắt hơn nữa cũng vô ích! Ai lại không biết ngươi hướng về vị trí thái tử phi?”
Hoàng Nguyệt Ly lắc đầu:
“Ôi, Chuyện gì đây? Nói câu sự thật sao lại khó như vậy chứ!”
Bạch Nhược Kỳ cười lạnh nói:
“Người cứ giả vờ đi! Hy vọng lúc ta trở thành thái tử phi, ngươi sẽ không vì đau khổ mà treo cổ tự vẫn lần nữa!”
Nghe ả nói chắc chắn như vậy, Hoàng Nguyệt Ly lại có một chút ngạc nhiên.
Là Bạch Nhược Kỳ uống sai thuốc hay là bị gì rồi?
Với tình thế hiện tại, rõ rang cơ hội trở thành thái tử phi của ả gần như bằng không. Ả sao lại còn có thể tự tin như vậy?
Hoàng Nguyệt Ly thăm dò nói:
“Xem ra, nhị tỷ chắc chắn mình có thể làm thái tử phi rồi? Muội thực sự không biết tỷ lấy đâu ra tự tin, tỷ chắc hiểu rõ, thái hậu nương nương chắc chắn không đứng về phía tỷ rồi!
“Thái hậu?” Bạch Nhược Kỳ lạnh lùng nhếch môi.
“Thái hậu không đồng ý thì sao? Thái tử điện hạ cuối cùng sẽ hiểu rằng chỉ có Bạch Nhược Kỳ ta mới là sự lựa chọn sáng suốt nhất của hắn!”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...