Tà Đế Cuồng Phi: Phế Tài Nghịch Thiên Tam Tiểu Thư

“Hả? Người đó chính là nhị hoàng tử do Minh phi nương nương sinh ra?”

“Không phải nói nhị hoàng tử thân thể yếu ớt sao, nói không chừng đã... đã...”

“Từ từ đã, Minh phi nương nương là ai? Trong cung chỉ có bốn nương nương có phi vị, Minh phi kia từ đâu đến vậy?” Có một người non nớt lên tiếng hỏi. 

Tề nhị tiểu thư của Trấn Nam tướng quân phủ nhỏ giọng nói: “Ngươi ngay cả chuyện này cũng không biết sao? Khi Minh phi nương nương đắc sủng, cả lục cung đều bị làm lu mờ, hoàng thượng độc sủng một mình nàng, ngay cả chỗ hoàng hậu nương nương hoàng thượng cũng không buồn ghé đến.”

“Hả? Thật sao?” Cô nương non nớt kia lại hỏi: “Minh phi nương nương đã được sủng ái đến như vậy, vậy tại sao bây giờ... lại không nghe đến danh hiệu của nương nương?”

“Đây là chuyện bí mật của hoàng gia, có điều nhiều năm đã qua rồi, hiện tại bí mật cũng đã được công khai rồi.” 

Tề nhị tiểu như nhìn quanh, thấy không ai để ý đến bọn họ, quanh nàng chỉ có mấy người thân thuộc nên mới chậm rãi lên tiếng.

“Nghe nói, hai mươi năm trước, hoàng hậu nương nương và Minh phi đồng thời mang thai, dựa vào sự sủng ái của hoàng thượng đối với Minh phi nương nương, nếu như Minh phi nương nương hạ sinh trưởng tử trước, thì địa vị của hoàng hậu sẽ bị uy hiếp, vậy nên hai vị nương nương đều gắng sức muốn sinh ra hoàng trưởng tử.”


Lúc này có người chen vào: “Hiện tại xem ra là hoàng hậu nương nương đã thắng rồi mà! Thái tử điện hạ là trưởng tử dòng chính thất, Dự vương điện hạ chỉ là nhị hoàng tử.” 

“Đúng vậy, nghe nói năm đó Minh phi nương nương có dấu sinh trước nhưng lại bị sinh khó, vật lộn suốt ba ngày ba đêm cũng không thể sinh Dự vương điện hạ, kết quả hoàng hậu mặc dù có dấu sinh sau nhưng lại sinh thái tử ra trước. Sau đó Minh phi nương nương không giữ được tính mạng, miễn cưỡng để lại Dự vương, cho nên Dự vương điện hạ chỉ nhỏ hơn thái tử điện hạ một ngày mà thôi.”

“A, thật đáng thương mà!”

“Đúng vậy đó, thì ra Dự vương điện hạ vừa sinh ra đã không có mẫu phi, thật là quá đáng thương!” 

“Thật không ngờ, Dự vương điện hạ anh tuấn hoàn mỹ như vậy lại có câu chuyện khiến người ta phải thương cảm!”

Tề nhị tiểu như nhìn bọn họ: “Các người dường như rất có hứng thú đối với Dự vương điện hạ?”

Một vị thiên kim quý tộc nở nụ cười: “Ta nghe nói, bữa tiệc hôm nay chính là yến tiệc tuyển phi, nhưng không phải chỉ là tuyển phi cho thái tử, thái hậu cũng sẽ tuyển chọn phi tử cho các vị hoàng tử trên mười lăm tuổi. Có Bạch Nhược Kỳ của Võ Uy hầu phủ ở đây, vị trí thái tử phi chúng ta không có cửa rồi, nhưng nghe nói Dự vương điện hạ cũng rất xuất sắc, ngài ấy là nhị hoàng tử chỉ đứng sau thái tử mà thôi, hơn nữa còn được phong làm thân vương, người gả cho ngài ấy sẽ trở thành vương phi!” 


Có người phụ họa thêm vào: “Đúng vậy, Dự vương điện hạ dung mạo anh tuấn, lúc nãy ngài ấy đi qua, phong tư phiêu dật, đúng là mỹ nam tử hiếm có trên thế gian, ai có thể gả cho ngài ấy thì đúng là phúc ba đời!”

“Đúng đó đúng đó, Dự vương điện hạ thật sự quá anh tuấn!”

“Chỉ nói về tướng mạo thôi đã không ai có thể bì kịp Dự vương điện hạ rồi!” 

Hoàng Nguyệt Ly ngồi phía sau gốc đào nghe mấy lời nói si mê này mà khóe miệng khẽ động, trong lòng vô cùng khó chịu!

Thật không ngờ nam nhân kia thật biết trêu hoa ghẹo nguyệt như vậy!

Dự vương điện hạ sao? Tuấn mỹ xuất trần sao? 

Chỉ mới lộ mặt một chút đã khiến bao nhiêu thiếu nữ si mê như thế rồi.

Tại sao lúc trước đứng trước mặt nàng lại đeo mặt nạ giả vờ lạnh lùng, bây giờ đứng trước bầy thiếu nữ này lại lộ mặt ra?

Lẽ nào hắn đích thị thích cảm giác được nữ nhân vây quanh sao? 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui