Đường Ân nhếch miệng: “Dựa vào các ông sao? Đồng.
Quân Hựu, ông cảm thấy chút khả năng này của ông, có thể bảo tôi phụ thuộc được sao?”
“Cậu chủ!” Sắc mặt Đồng Quân Hựu lập tức lạnh xuống: *Tôi đã nể tình năm đó ông hai và lão Miêu quan tâm chăm sóc tôi, đưa ra lời khuyên cuối cùng cho cậu, nếu cậu.vẫn cố % không tỉnh ngộ, thì không thể trách tôi đượo! Đừng thấy cậu bây giờ thoải mái, thật sự đến lúc đó, chỉ sợ ngay cả con chó cũng không bâng!”
Đường Ân mở mắt ra, nhìn chằm chäm Đồng Quân Hựu: “Ai thẳng ai thua, còn chưa biết đâu!”
“Cậu chủ, đừng cho rằng mình quá mạnh mẽ, nếu không kết cục của cậu quá thê thảm… Ông hai và bà hai có thể bảo vệ cậu chốc lát, nhưng tuyệt đối không thể bảo vệ được cậu cả đời, đừng để đến lúc đó chết quá khó coi, xác cũng phải ném cho chó hoang!” Đồng Quân Hựu lắc đầu, vẻ mặt cảm thán *Một tuần sau, hy vọng ông vẫn còn can đảm nói những lời này!” Đường Ân cầm chén trà trong tay, lắc lắc nước trà trong chén, sau đó rào một tiếng, hắt về phía Đồng Quân Hựu.
Đồng Quân Hựu vẫn không nhúc nhích chút nào, mặc cho nước trà kia hắt lên mặt ông ta.
“Đường Ân, anh làm gì thế hả?” Lô Tiên Lâm đứng dậy, chỉ vào Đường Ân: ‘Bản thân mình không có năng lực, còn dám giương oai diễu võ ở đây? Có khác gì tên ăn mày chứ?”
Đường Ân cười lạnh một tiếng, xoay người đi ra ngoài cửa.
Đồng Quân Hựu lạnh lùng nhìn chảm chằm bóng lưng Đường Ân, chậm rãi rút một tờ khăn giấy trên bàn ra, lau nước và lá trà trên mặt thật sạch.
“Tổng giám đốc Đồng, còn giữ lại người như thế làm gì?
Nhát gan như chuột, không bằng một đao chém chết cho rồi, còn sống cũng chỉ lãng phí không khí!” Vương Húc phãn nộ nói.
“Đúng đấy, người như vậy cứ dứt khoát giết đi, cũng không nhìn lại xem bộ dạng mình thế nào… Lý Viện cũng lườm một cái trắng mắt.
Đồng Quân Hựu cười lạnh nói: “Quả thật người như vậy rất đáng chết, nhưng không phải chúng ta có thể ra tay được, chỉ cần chúng ta làm cho cậu ta rơi vào điên cuồng, tự nhiên sẽ có người ra tay đối phó cậu ta…”
Mấy người không hiểu cho lắm, có điều nếu Đồng Quân Hựu đã nói như vậy, họ cũng chỉ có thể gật đầu đồng ý.
Đường Ân suy nghĩ nặng nề, một đường đi thẳng ra khỏi lầu Như Ý, toàn thân vẫn chưa khôi phục lại như trước.
Lúc này, có một bóng người vừa vặn đi tới ngoài cửa.
Đường Ân dừng lại, nhìn Lý Vân Phong đã đến cửa lầu Như Ý, dường như còn hơi do dự.
“Anh chuẩn bị hợp tác với Đồng Quân Hựu sao?” Đường Ân nghiêng đầu nhìn chằm chằm Lý Vân Phong.
Lý Vân Phong lập tức nhận ra Đường Ân, sắc mặt đỏ bừng: “Anh Đường, thật xin lỗi, Vân Phong Internet do một tay tôi sáng lập ra, tôi không muốn nó bị hủy trong Tay tôi!”
“Anh đi tìm Đồng Quân Hựu thì không hủy mất Vân Phong Internet của anh sao?” Bùi Nhược cũng nổi giận.
“Thật xin lôi, đây cũng là chuyện bất đắc dĩ, dù sao làm người không vì mình, trời tru đất diệt!” Lý Vân Phong đáp lại.
Đường Ân gật đầu: “Hy vọng anh sẽ không hối hận!”
“Nếu hối hận, tôi cũng chấp nhận!” Lý Vân Phong biết chuyện này đã không còn cách nào xoay chuyển được nữa, dứt khoát kiên trì đến cùng nói ra.
Đường Ân gật đầu, xoay người ra khỏi lầu Như Ý.
Nếu Vân Phong Internet đã phản bội, vậy chẳng mấy chốc sẽ kiêng nể gì ra tay bán quyền cổ phần với giá sàn, có lẽ công ty này sang tay Đồng Quân Hựu rồi, sau đó sẽ thông qua mấy hạng mục ngu xuẩn nữa, công ty trở nên không đáng một đồng. Đến khi đó, số tiền mà Đường Ân đã đầu tư vào, sẽ ngâm nước trên quy mô rộng, cuối cùng cũng trở nên không đáng một đồng như: Vậy.
“Đường Ân, loại người như vậy thật đáng hận!” Bùi Nhược nghiến răng nói.
Đường Ân không nói thêm gì, chỉ bước lên xe. Lần này đến đây chẳng qua chỉ để tỏ thái độ mà thôi, để mấy công ty khác nhìn thấy thái độ của mình, nhưng lại không ngờ được sẽ khiến anh tức giận như vậy.
Từ đầu đến cuối Bùi Hạc đều không tỏ bất kỳ thái độ gì, nhưng vẫn luôn đứng sau lưng Đường Ân. Điều này khiến Đường Ân rất có thiện cảm với đôi anh em này.
Một đường về đến nhà, chuông điện thoại của Đường Ân mới vang lên.
Đường Ân cầm điện thoại nhìn thoáng qua, nhận cuộc gọi, từ bên trong vang lên tiếng thì thầm giống như kẻ điên của Roger: “Đường, người liên lạc của tôi nói cho tôi biết, anh vừa mới đưa ra một quyết định sai lầm, anh không nên đi gặp Đồng Quân Hựu, như vậy có vẻ rất ngu xuẩn..”
“Bao giờ thì đến?” Đường Ân lạnh lùng chất vấn.
“Ngày mail Sáng sớm ngày mai! Để tôi ca ngợi chúa, sáng sớm ngày mai chúng ta sẽ kéo tấm màn lớn, chuẩn bị biểu diễn đúng không?” Roger cười ha ha: “Đây là lần thứ hai vương quốc Ám Dạ chúng ta ra tay đúng không?
Hản là như vậy, chính là lần thứ hai! Lần đầu tiên ra tay đã phá hủy gia tộc Hall không ai sánh nổi kia…”
“Phải quên đi quá khứ, chúng ta mới có thể làm tốt hơn nữa!” Đường Ân đè nén lửa giận trong lòng nói.
“Vâng… Vua mà tôi kính yêu…” Roger nở nụ cười.
Đường Ân cúp điện thoại, xoa mi tâm mình, trong lòng lóe lên một tia cười lạnh.
Đồng Quân Hựu ơi Đồng Quân Hựu… Thủ đoạn của ông chỉ có những thứ này thôi sao? Nếu chỉ có như vậy, thì cũng đến lúc tôi ra tay rồi!
Sáng sớm ngày hôm sau, Đầu Tư Tài Chính lại mời họp báo lần nữa, tuyên bố đã thu mua Vân Phong Internet.
‘Vân Phong Internet vẫn luôn có triển vọng rất rộng mở ở thành phố Giang, lần này bị thu mua, gần như khiến người ta thật sự không ngờ được. Mà quả bom tiếp theo của Đầu Tư Tài Chính, chính là nhắm vào bất động sản Thanh Ngọc.
Buổi sáng, khi Đường Ân lướt qua tin tức, nhìn thấy một số kế hoạch của Đầu Tư Tài Chính. Ở trong kế hoạch này, Vân Phong Internet là một mắt xích rất quan trọng.
Nhưng mà người sáng suốt đều biết, kế hoạch này chẳng qua chỉ lấy ra để lừa người thôi, đơn giản là muốn chèn ép đầu tư Vương Thị Nữ.
Reng reng reng…
Bùi Nhược gọi điện thoại đến, giọng nói lộ rõ vẻ vội vàng: “Đường Ân, nếu chúng ta tục không ra tay nữa, rất có thể sẽ thua lỗ đến con số một tỷ đấy…”
“Thông báo đến tất cả mọi người trong công ty, tôi sẽ đến ngay… Đường Ân ngắt điện thoại, chỉnh sửa lại quần áo.
Khi ra khỏi phòng, nhìn thấy Kỷ Du Du đang chơi đùa với Sầm Hạ, trong lòng đột nhiên yên bình hơn rất nhiều.
Trụ sở chính của công ty đầu tư Vương Thị Nữ nằm ở vị trí trung tâm thành phố Giang, tuy không xa hoa bằng Đầu Tư Tài Chính, nhưng tuyệt đối là công ty lớn hạng nhất.
Ban đầu khi Đường Ân bảo Bùi Nhược đăng ký kinh doanh xong, cũng chưa từng đến công ty bao giờ, mà nhân viên bên trong công ty, chỉ biết lần này có va chạm với Đầu Tư Tài Chính, nhưng vẫn chưa gặp được ông chủ thật sự, điều này khiến trong lòng mọi người đều bàng hoàng.
Khi Đường Ân tới, Bùi Hạc, Bùi Nhược và một đám lãnh đạo cấp cao của công ty đã ngồi đầy phòng.
“Đường Ân…” Bùi Nhược đón tiếp.
Đường Ân gật đầu, ngồi vị trí chính giữa, ánh mắt nhìn về phía tất cả nhân viên, nhẹ nhàng nói: “Tôi biết mấy ngày gần đây, tất cả mọi người đã vất vả, hơn nữa cũng biết bên ngoài có lan truyền tin đồn, khiến cho tất cả mọi người đều không yên tâm! ở đây, tôi nói rõ ràng với mọi người, Đầu Tư Tài Chính sẽ không tạo ra được bất kỳ ảnh hưởng gì đến chúng ta!”
Bùi Nhược nhìn phía xa, dáng vẻ của Đường Ân khiến trong lòng chị ta bình tĩnh hơn mấy phần.
Đường Ân đang chuẩn bị đánh trả sao?
“Bây giờ mỗi một chữ mà tôi nói ra, đều không phải đang nói đùa với mọi người, cho nên mọi người hãy nghe cho cẩn thận!” Giọng nói của Đường Ân dừng một lát, sau đó nói: ‘Bảo người đưa ra kế hoạch, chuẩn bị thu mua Đầu Tư Tài Chính…”
“Cái gì?” Bùi Nhược nghe thấy lời này, kinh ngạc đến mức giật mình.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...