Trường Thiên Ly phân chia các lớp theo trình độ:S,A,B,C,D.Lớp D,một lũ thiếu gia,tiểu thư nhà giàu trình độ học kém nhất.Lớp C trình độ học khá yếu chủ yếu là học sinh nhận học bổng.Lớp B trình độ trung bình nhưng vẫn là tinh anh.Lớp A là một lũ thiên tài tương lai rạng ngời.Nhưng đáng sợ nhất vẫn là lớp S mặc dù ít học sinh nhưng tên nào cũng là thiên tài yêu nghiệt,thần thánh,siêu cấp bá đạo,siêu cấp đẹp trai,tiền quyền đều có,...nhưng chỉ tiếc muốn cưa được mấy tên đó khó hơn lên giời.(Tg:con rể nhà ta các ngươi chỉ có thể mơ mộng mà thôi,sớm muộn gì cũng sẽ về tay Điệp nhi nhà ta mà thôi*mũi vểnh lên trời*)
Lớp S có mười học sinh nếu cô nhớ không nhầm thì cả lũ đấy đều đổ trước nữ chủ thần thánh,chậc chậc tốt nhất là nên tránh xa không thì với cái IQ 100/100=0 của mấy tên đấy thì cô chả làm gì cũng sẽ anh dũng hi sinh mất (Tất nhiên là ngoại trừ Ngân.)
Năm học này thì nữ chủ Vân Tiểu Phong sẽ vào học lớp 11B và đoạt ngay cái danh hiệu đệ nhất mỹ nữ của trường,đi đâu cũng có người tháp tùng,ngay cả các bạch mã hoàng tử của lớp S cũng bị một mẻ hốt gọn.Nhớ lại các sự việc trong truyện mà cô tự dưng thấy yêu nữ chủ quá đi mất,nữ chủ câu được nam chủ thì đồng nghĩa với việc cô sẽ sống,sau đó chỉ cần trốn đi thật xa,thật là xa thì cô sẽ vinh dự trở thành nữ phụ xuyên qua đầu tiên không bị một đống nam chính ăn thịt,muahahaha.
Và quay trở lại với hiện tại sau khi tham quan thế giới nội tâm đang tự sướng của cô,sau một hồi khó khăn,cực khổ thoát khỏi tình cảnh bị học sinh trường Thiên Ly bu quanh ngắm nghía,hỏi han,thăm dò,cô và Ngân đã đến được dãy nhà của lớp S,thật sự rất đầy đủ tiện nghi,khung cảnh đẹp tuyệt,yên tĩnh,cô vừa nhìn đã thấy thích nhưng tiếng nói chuyện của mấy tên nam chủ truyền ra làm cô mất hết cả hứng,đầu vận hết chất xám nghĩ cách làm sao để Ngân chịu cho cô đi chỗ khác.
"Ngân,cho em đi ra đằng kia một lát nha!"
"Không,sẽ bị lạc."
"Em không thích gặp mấy người lần trước trong bữa tiệc đâu."
"Không thích cũng phải gặp."mặc dù rất rất rất không muốn cho mấy tên bên mấy gia tộc kia gặp Điệp nhi nhưng lỡ đâu Điệp nhi bị mấy học sinh ngoài kia bu quanh thì còn tệ hơn,ai biết mấy tên háo sắc thừa cơ động vào Điệp nhi thì sao,không được,nhất định không được.
"Em chỉ đi xem xung quanh đây thôi mà với lại bây giờ học sinh đã bắt đầu tụ tập để dự lễ khai giảng rồi,đi cẩn thận thì sẽ không ai bắt gặp đâu."
"..."Ngân im lặng không trả lời.
"Ngân."
"..."
"Ngân."
"..."
...
Thấy Ngân cứ im lặng không trả lời,cô liền dùng tuyệt chiêu,ngước đôi mắt long lanh,ngập nước nhìn Ngân trông đến đáng thương,tội nghiệp,nũng nịu nói:
"Ngân~"
Ngân rốt cuộc cũng không chống đỡ nổi gương mặt cún con của cô,giơ cờ trắng đầu hàng:
'Thôi được rồi."
Cô vui mừng như điên nhảy lên ôm chầm lấy Ngân,hôn vào má hắn,nói:
"Ngân muôn năm!!"rồi rất vô tâm bỏ Ngân đang mặt đỏ tai hồng đứng đó mà chạy đi chơi.
Trong lòng hẳn âm thầm thở dài không thôi,Điệp nhi thật là...biết thế đã lấy thù lao mỗi lần chiều theo ý Điệp nhi là một nụ hôn rồi,haiz,tiếc quá (Tg:vô sỉ)
Cô mở điện thoại ra tìm bản đồ trường Thiên Ly rồi đi đến lớp 11C.Nếu so sánh khu C và khu S thì đúng là khác nhau một trời một vực,giống như nhà vua và dân thường vậy.Rất may là lúc này hầu như các học sinh đều đi chuẩn bị cho lễ khai giảng nên cô chỉ cần chọn đường vắng đi là xong.Trên tầng 4 là lớp 11C,cũng may là trên hành lang không có ai chứ nếu không hình tượng của cô sẽ bị huỷ hoại mất,Bạch gia đại tiểu thư danh giá thập thò trước cửa lớp học trường Thiên Ly như một tên trộm.
Cô nhòm vào thì thấy một nhóm nam đang tụ tập quanh bàn của ai đó và hiển nhiên đây chính là nữ chủ đại nhân.Sau một hồi căng mắt ra hết cỡ,cô đã được chiêm ngưỡng dung mạo của nữ chủ,quả thật là quá đẹp(Tg:không bằng con gái ta nhưng cũng rất đặc biệt.)
Vân Tiểu Phong có mái tóc dài,óng mượt màu vàng kim rất đẹp,như thiên thần vậy.Khuôn mặt trái xoan hoàn hảo.Đôi mắt màu nâu cafe thuần khiết,trong sáng,môi hồng hồng xinh xinh,cái mũi nhỏ nhắn đáng yêu.Những chi tiết kia khi kết hợp lại tạo cho Vân Tiểu Phong một vẻ đẹp thiên sứ,trong sáng,thuần khiết,không thể bị vấy bẩn.Nhất là khi nàng ta cười khuôn mặt như thể toát ra ánh sáng thần thánh thiêng liêng,cao quý.Dáng người tiểu loli nhỏ bé,đáng yêu nhưng không có vẻ đẹp mị hoặc như cô.
Giờ thì cô đã rõ ràng tại sao mấy tên nam chủ IQ:100/100=0 lại yêu nữ chủ khi nàng ta khóc lóc,cười rồi nhưng đáng tiếc cho người con gái mang vẻ đẹp thiên thần này lại có dã tâm quá lớn,tâm hồn quá đỗi xấu xí,thật đáng thương nhưng cũng làm người ta thật chán ghét.
Rời mắt khỏi Vân Tiểu Phong,cô đứng dậy quay về chỗ Ngân mà trong lòng vẫn bận tâm về nàng ta,liệu có cách nào giúp nàng ấy không?
Tg:tốn chất xám quá đi mất
*1058 từ*
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...