Cơ thể to lớn của Thái Thản Cực Viên đập xuống tựa như quả tạ nặng vài tấn, nháy mắt phá nát bấy gốc đại thụ mà La Quốc Hùng đang ẩn mấp.
Tuy nhiên ngay khi Thái Thản Cực Viên lao người lên, La Quốc Hùng đã linh động chạy khỏi đó nên không hề hấn gì. Tranh thủ kéo dài khoản cách với con quái thú khổng lồ, La Quốc Hùng tìm một cây đại thụ vững chãi mà leo lên, đồng thời hét lớn
“Đăng Dương, Trọng Tuấn, Triệu Dũng, mau leo lên cây”
Nghe La Quốc Hùng nhắc nhở, Đăng Dương lập tức không suy nghĩ nhiều, liền chạy đến cây đại thụ gần nhất rồi leo tuốt lên cao.
Tấn công thất bại lại trông thấy con mồi thay nhau bỏ trốn hết lên trên cây, con Thái Thản Cực Viên đầu đàn gầm lên tức giận, hai cánh tay to bự liên tiếp vỗ ngực đùng đùng đùng như gõ trống rồi đập mạnh xuống mặt đất, phóng người lao lên, tiếp tục truy đuổi theo La Quốc Hùng.
Đúng vào lúc này, từ phương xa phía tây, bổng nhiên đồng loạt vang lên hàng trăm tiếng trâu rống, bò kêu vô cùng cuồng loạn. Sau đó, từng cơn bụi mù bắt đầu bốc lên ngùn ngụt, mặt đất rung rinh dữ dội tựa như động đất.
Kế tiếp không đến mười giây thời gian, một đàn hàng trăm con Ngũ Giác Mộc Ngưu ùng ùng xuất hiện trong tầm mắt Đăng Dương, bọn chúng như một cơn lũ khổng lồ tràng qua khu rừng, phá nát cùng giẫn đạp tất cả mọi thứ ngăn cản trên đường đi của nó. Đối mặt với cơn sóng thú dữ dội này, chắc cũng chỉ có những cậy đại thụ to lớn và cao ngất như thân cây mà Đăng Dương đang đứng mới có thể trụ vững không ngã.
“Ha ha, Cẩm Tú tỷ về vừa kịp lúc” Đăng Dương vui vẻ cười lớn.
Ngũ Giác Mộc Ngưu là hình thái tiến hóa tiếp theo của Tam Giác Mộc Ngưu, được xếp vào hàng quái thú bậc 2, thích ăn thực vật và thương sống theo bầy đàn.
Và bởi vì là hình thái tiến hóa của Tam Giác Mộc Ngưu, Ngũ Giác Mộc Ngưu đương nhiên cũng là quái thú hệ mộc, mà đã là quái thú hệ mộc thì bản tính thiên sinh chắc chắn là vô cùng sợ lửa.
Cẩm Tú chính là nhờ vào điều này, sử dụng loại hỏa tiễn đặc biệt để lùa cả một đàn hàng trăm con Ngũ Giác Mộc Ngưu chạy về hướng này, mục đích là để cho chúng nó và Thái Thản Cực Viên đối đầu lẫn nhau.
Nếu để kỹ thì có thể dễ dàng nhận ra, phía sau đàn Ngũ Giác Mộc Ngưu là từng đám từng đám hỏa diểm nóng rực đùng đùng bùng nổ. Những đám lửa này cũng rất đặc biệt, không biết là được bào chế từ loại chất liệu gì nhưng lại có sức oanh tạc rất lớn, tạo ra từng luồng khí áp mạnh mẽ cũng như vô cùng nóng bỏng với nhiệt độ lên đến cả trăm độ C.
Tuy nhiên sau khi nổ xong thì tất cả những gì còn lại chỉ là một đám lửa nho nhỏ trên mặt đất chứ không phải hừng hực bốc cháy, hoàn toàn trái ngược với sức nổ khinh khủng của nó.
Lại nói về phương cách dùng Ngũ Giác Mộc Ngưu để đối đầu với Thái Thản Cực Viên, điều này vừa nghĩ thì có chút không cách nào tìn tưởng được.
Đơn giản là bởi vì Ngũ Giác Mộc Ngưu chỉ là quái thú bậc 2, trong khi đó Thái Thản Cực Viên chính là quái thú bậc 4, chênh lệch giữa bọn chúng thực sự quá lớn. Và cũng đúng như vậy, nếu bình thường một con Ngũ Giác Mộc Ngưu mà bắt gặp Thái Thản Cực Viên, nó chắc chắn sẽ sợ đến nổi đái ra máu, cắm đầu cắm đuôi mà bỏ chạy thục mạng chứ đừng nói gì đến can đam đối mặt.
Thế nhưng khi này lại khác, tại đây không phải chỉ có một con Ngũ Giác Mộc Ngưu mà là cả đàn hàng trăm con Ngũ Giác Mộc Ngưu, huống chi đằng sau lưng lửa đã thiêu đốt đến đít rồi, bọn chúng còn quản làm gì Thái Thản Cực Viên hùng mạnh ra sao, tất cả đều dương lên năm chiếc sừng nhọn hoắc của mình, tựa như một đoàn máy ủi khổng lồ ùng ùng xông thẳng đến.
Đột ngột phát hiện ra một đàn Ngũ Giác Mộc Ngưu lao về phía mình, con Thái Thản Cực Viên đầu đàn liền hướng vào bọn chúng, giẫm chân đấm ngực, gầm lên một tiếng thị uy đầy khí thế. Bất quá hành động uy hiếp của nó lại chẳng mang lại bao nhiêu hiệu quả.
Chỉ vài cái chớp mắt ngắn ngủi trôi qua, đàn Ngũ Giác Mộc Ngưu đã đụng thẳng vào thân hình to lớn của Thái Thản Cực Viên làm nó mất thẳng bằng ngã ầm xuống đất, trên người lại xuất hiện hàng loạt vết thương mới do những cái sừng sắt nhọn của Ngũ Giác Mộc Ngưu đâm vào.
Chưa hết, sau khi va chạn với con Thái Thản Cực Viên đầu đàn, đàn Ngũ Giác Mộc Ngưu tựa như nước lũ cuốn qua, ba đào hãi lãng mà tiếp tụt nhấn chìm bốn con Thái Thản Cực Viên cái vừa mới lom com bò dậy sau sau khi trúng phải quả bẫy thâm độc của tiểu đội Phong Long.
Có điều nói gì thì nói, chênh lệch hai cái cấp bậc không phải là chuyện đùa, đàn Ngũ Giác Mộc Ngưu tuy rằng thành công quật ngã cả năm con Thái Thản Cực Viên, đồng thời gây ra thương tổn không nhẹ nhưng bọ chúng cũng đã phải trả một cái giá cực đắt, và nó đã bắt đầu xuất hiện.
Hết lần này đến lần khác bị giống loài thấp kém hơn đả thương, đầu tiên là những tên nhân loại ngu xuẩn, tiếp đến lại là đám ăn cỏ yếu đuối Ngũ giác Mộc Ngưu, năm con Thái Thản Cực Viên dù là đực hay cái, tất cả đều rơi vào phẩn nộ, bắt đầu điên cuồng đáp trả.
Cánh tay khổng lô cứng như sắt thép của Thái Thản Cực Viên vung lên một cái, vô cùng dễ dàng hất bay năm sáu con Ngũ Giác Mộc Ngưu, đánh ra một quyền liền đấm chết ba con Ngũ Giác Mộc Ngưu khác, rồi lại tiếp tục tung ra một quyền nữa đấm chết bốn con Ngũ Giác Mộc Ngưu đang từ đăng sau nối tiếp lao đến.
Cứ thế, từng quyền từng quyền uy lực kinh thiên được Thái Thản Cực Viên đánh ra là một loạt Ngũ Giác Mộc Ngưu ngã xuống trong vũng máu, có con bị đánh bay xa cả chục mét, có con thì lại bị đập nát thành thị vụn, cả một mảnh rừng xanh mát cứ thế từng chút một bị nhuộm đỏ bởi máu tươi, bốc mùi tanh tưởi.
Trên một thân cây đại thụ vững chãi, La Quốc Hùng cảm thấy thời gian đã không sai biệt lắm liền hiệu lện quát lớn “Tiểu đội Phong Long tấn công!”
“Triệu Dũng, ngươi cùng ta hợp sức đến giết con Thái Thản Cực Viên đầu đàn, những người còn lại giải quyết bốn con nhỏ hơn kia. Hãy nhớ, chúng ta phải giết chết bọn chúng trước khi bầy Ngũ Giác Mộc Ngưu trôi qua, cho nên không cần bảo lưu lực lượng, có bao nhiều đều móc hết ra cho ta”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...