Ta Có Một Toà Đạo Quan
“Sao ngươi lại ở đây?” Liễu Phú Vân nhíu mày.
Hắn nhớ tiệm rượu Thái An tuy rằng nay không bằng xưa, nhưng không đến mức ngay cả con cháu trong nhà cũng phải lưu lạc đến nông nỗi đi làm thuê cho người khác.
“Ta tới bái sư học nghệ.
” Triệu Hưng Thái nói.
Tuy rằng địa vị hai người có chút khác biệt, nhưng thái độ hắn không kiêu ngạo không siểm nịnh.
“Học ở đây?”“Phải.
”“Đúng lúc lắm, ngươi nói cho ta, quán rượu này thật sự có một nữ tử mặc quần áo đen đội mũ rèm đen xuất hiện hằng ngày?” Liễu Phú Vân nhìn chằm chằm vào mắt hắn hỏi.
Tuy rằng hắn mới vừa cập quan, nhưng khí thế không hề tầm thường.
“Có.
” Triệu Hưng Thái trả lời vô cùng tự nhiên, chủ yếu là vì vị khách kia quả thật khiến người ta ấn tượng khắc sâu, “Có điều không phải hàng ngày mà lâu lâu sẽ tới một lần.
”“Vậy ngươi có biết đi đâu có thể tìm được nàng ta hay không?” Liễu Phú Vân lại hỏi.
So với những người ở tửu lầu này, hắn càng tin tưởng “người quen” như Triệu Hưng Thái.
“Ta……” Triệu Hưng Thái giống như bị cái gì đó đụng trúng, sau đó rất nhanh nói tiếp: “Đến thôn họ Phương hỏi thăm một chút là có thể tìm được.
”“Thôn họ Phương?” Liễu Phú Vân nhấm nuốt cái tên địa danh này ở trong miệng, không nói hai lời, xoay người rời đi.
Giang chưởng quầy ở bên cạnh không dám ngăn cản, hơn nữa tiểu nhị ở bên ngoài gọi, nàng liếc mắt nhìn Triệu Hưng Thái một cái, sau đó vội đi ra sảnh chính.
Mà Triệu Hưng Thái lại cảm giác mình hình như ngơ ngẩn một chốc, đến khi tỉnh táo lại, phát hiện Liễu Ngũ và chưởng quầy ở trong sân đều đã đi rồi.
“Sao lại thế này, người đâu?” Hắn nghi ngờ một lát, cuối cùng lắc lắc đầu, quyết định không nghĩ nhiều, đi rửa chén.
…Huyện thành cách thôn họ Phương khá xa, người trưởng thành đi đường cũng phải mất một buổi sáng, có điều đám người Liễu Phú Vân cưỡi ngựa tới, cho nên nhanh hơn nhiều, đến khi hoàng hôn buông xuống, người đã đến thôn họ Phương.
Sau khi nghe ngóng chung quanh thôn một vòng, mọi người đều chỉ hắn đến tìm Phương Nhị.
“Gặp chuyện khó giải quyết đến hỏi Phương Nhị.
”“Phương Nhị có thể thông quỷ thần, có việc tìm hắn không sai.
”Vì thế Liễu Phú Vân mang thái độ thử một chút đi tới nhà Phương Nhị.
Phương Nhị nghe xong miêu tả của hắn, lập tức dẫn hắn đi lên núi.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...