Ta Có Một Gian Cửa Hàng Hán Phục


Ăn xong nồi mì, xác nhận đi xác nhận lại với hệ thống sẽ không xuất hiện khi cô đi tắm, Giang Hoàn mới dám vào phòng vệ sinh để tắm.Rửa mặt xong, nằm ở trên giường đắp mặt nạ, một lát sau cô mới hậu tri hậu giác phát hiện chưa có làm rõ tác dụng của hệ thống.Giang Hoàn cầm di động, thử nhấn vào chỗ nứt của màn hình nhưng nó vẫn không phản ứng lại liền buông tay.

Sau đó xuống giường, từ trong ba lô lấy laptop ra, hỏi: “Hệ thống, có thể cái đặt một ứng dụng trên máy tính của tôi không?”[ Có thể.

]Sau đó, còn không tới ba giây, trên màn hình máy tính liền xuất hiện một cái ứng dụng giống y hệt cái bên trong điện thoại.Giang Hoàn ấn mở, trong màn hình xuất hiện một bản hiệp nghị.[ Cô trực tiếp nhấn đồng ý là được.


]Giang Hoàn mới không trực tiếp ấn, cái loại đồ vật không rõ lai lịch này mà ấn linh tinh chính là muốn chết a.Giang Hoàn tinh tế đọc một phen, phát hiện không có điều khoản bắt buộc cưỡng chế nhất định phải hoàn thành nhiệm vụ , cũng không có điều khoản không hoàn thành liền trực tiếp trừng phạt cùng những cái hệ thống đọc trong những quyển truyện trên thị trường giống nhau , nên yên tâm ấn đồng ý.Bật mở ứng dụng, chính là màn hình màu sắc rực rỡ, còn có quần áo xuất hiện không ngừng ở trên màn hình, giống như ngày hội mua sắm 11/11 nhìn đến hoa cả mắt.[ Uầy! Giao diện này được tôi thiết kế đẹp quá!]Giang Hoàn cảm thấy hệ thống đang khoe khoang.Cô thật sự thực hoang mang: “Hệ thống Hán phục các cậu không cần học về thẩm mỹ sao?”[ Thẩm mỹ của tôi rất tốt, không cần bổ túc! ]Ổn đi.

Này đó đều là ngoại vật, không quan trọng, Giang Hoàn xấu hổ cười.Nghiêm túc nhìn nhìn, liền nhận thấy được hệ thống làm xác thật không tồi, tuy rằng bề ngoài hoa hòe loè loẹt, nhưng những nội dung chính lại sắp xếp cực kỳ ngăn nắp, sạch sẽ, phi thường phù hợp với người mắc chứng cưỡng bách.Giao diện chỉnh thể có bốn khối vuông, phân biệt là: Kho hàng, tủ quần áo, tủ giày, tủ trang sức, Giang Hoàn ấn vào chỉ có bốn trang trắng tinh, trống rỗng.......[Hiện tại cô còn chưa chọn triều đại nào, đương nhiên là không có gì trong đó.

]“Còn muốn chọn ra triều đại! Có ý gì!” mặt nạ trên mặt Giang Hoàn đều sắp bị dọa rớt: “Chẳng lẽ quần áo không phải mua từ chỗ của cậu sao?”[Thân ái, cô suy nghĩ cái gì vậy? Bổn hệ thống không có công năng bán hàng, càng không có thương thành, hết thảy vật phẩm đều yêu cầu cô phải tay làm hàm nhai.]Giang Hoàn cảm thấy hệ thống sau khi nói đến bốn chữ “Tay làm hàm nhai” ngữ khí có chút cao lên...“Tôi có thể tự mình lựa chọn triều đại sao?” Giang Hoàn lo lắng hệ thống đem nàng ném đến thời đại chế độ nô lệ.[ Đúng vậy, chọn triều đại phải xem vận khí của chính cô! ]“Vận khí?”[ Đúng vậy, phải xoay vòng quay may mắn nha.

]Sau khi hệ thống nói xong liền tự động ấn mở cái biểu tượng vòng quay trên giao diện máy tính, theo sau, một cái vòng quay lớn xuất hiện trước mắt Giang Hoàn .Thật không dám giấu giếm, cô là cái xui xẻo.

Cáo từ!......“Tôi đây nếu không cẩn thận chết tại những triều đại đó thì làm sao bây giờ?” Giang Hoàn cảm thấy khả năng này rất dễ xảy ra, cổ đại là chiến tranh, là dịch bệnh, không cẩn thận liền một ngày nào đó có thể mất mạng, mạng so với tiền còn quan trọng hơn.Nếu có thể đến triều đại hoà bình, còn có thể sống sót, nếu là đến triều đại chiến tranh loạn lạc...!Vậy trực tiếp mở ra hình thức cầu sống sót trong hung hiểm, vạn nhất xui xẻo nhiễm dịch bệnh, vậy trực tiếp chờ chết, theo nàng biết, ở cổ đại thường có bệnh đậu mùa a![Cô yên tâm, hệ thống vẫn có thể bảo đảm sự an toàn của cô.


Khi người dùng gặp nguy hiểm hệ thống sẽ phát ra cảnh báo cũng đưa người dùng về hiện đại.]“Kia nếu ở cổ đại nhiễm tôi bị bệnh thì sao? Tỷ như dịch chuột, bệnh đậu mùa này đó, tôi cùng cậu nói, tôi chính là không có tiêm vắc-xin phòng bệnh vào người a.” Giang Hoàn hỏi.[ Cái này cô càng có thể yên tâm, trừ bỏ quần áo, giày, trang sức vải vóc linh tinh, sản phẩm Hán phục cùng diễn sinh phẩm có thể thông qua hệ thống xuyên qua, những cái khác thì không thể.

]Giang Hoàn nghe minh bạch, nói cách khác ngoại trừ những thứ đó ra cái gì cũng không thể xuyên qua, bao gồm vi khuẩn, virus.“Kia vạn nhất tôi ở địa phương bị lây nhiễm làm sao bây giờ?”Hệ thống giường như bị Giang Hoàn hỏi có chút phiền, Giang Hoàn cảm giác chính mình giống như nghe được thanh âm thở dài.[ Khi hệ thống kiểm tra đo lường chung quanh có virus uy hiếp đến khỏe người dùng, hệ thống sẽ báo động trước! Cô có thể yên tâm, chúng ta là hệ thống chính quy, đãi ngộ cho người dùng rất tốt.

]Giang Hoàn ngẫm lại cũng đúng, tốc độ tiền tới tay khẳng định so với kế hoạch cô viết ra nhanh hơn nhiều hơn, có một vài đồ vật ở hiện đại cùng cổ đại giá chênh lệch lớn, thông qua buôn đi bán lại để làm giàu!“Còn có còn có” Giang Hoàn tiếp tục hỏi.[ Còn có cái gì! ] hệ thống trực tiếp tức giận dậm chân.“Còn có một vấn đề phi thường quan trọng , chính là vạn nhất tôi xuyên qua đến triều đại kia, không cẩn thận dẫn tới hiệu ứng bươm bướm nên làm cái gì bây giờ.

Tôi muốn cùng cậu câu thông giao lưu.”[ Sẽ không, thời không này của cô không thể đi ra được.


]“Thế giới này là thế giới song song .”[ Đúng vậy ]“Văn hóa giống nhau?”[Kể cả nhân vật cũng giống nhau, cô nếu biết tổ tông của mình là ai còn có thể đi xem.

]“Ai, tôi còn nghĩ sau khi xuyên về tôi liền tìm một chỗ giấu vàng.” Sau đó liền bái bai cái hệ thống này :)))[ Làm việc đến nơi đến chốn là truyền thống tốt đẹp! ]Sau khi Giang Hoàn cảm thấy đáng tiếc, nhìn chăm chú vào cái đĩa quay lớn sau khi quay qua mấy cái triều đại, lập tức mở ra trang cá nhân, giao diện hiện lên mấy cột số liệu.Tên họ: Giang HoànTuổi: 21Chức vị: Người mớiTích phân ( 1NDT=1 tích phân ): 0Mức độ nổi tiếng ( 1 mức độ nổi tiếng = 1 cửa hàng fans =10 tích phân ): 0Cấp bậc: 0 ( 0/100 mức độ nổi tiếng )Triều đại đã giải khóa : 0[ Người mới có thể rút miễn phí một triều đại, hiện tại cô có muốn rút không? ]Giang Hoàn nghĩ nghĩ, hôm nay rút xong ngày mai có thể đi mua đồ, mấu chốt là cô vừa mới tắm rửa xong toàn thân thơm thơm! Vậy cũng coi như là tắm rửa thay quần áo đi!.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận