Ta Có Một Bầy Họa Thủy



Editor: Hoàng Ngọc Tử Băng

Bùi Hứa nghe xong, không hiểu ra sao, không hiểu sao phụ hoàng lại đề cập đến chuyện này. Mặc dù không rõ, nhưng vẫn cần giải thích, Bùi Hứa nói hắn ta không hẳn là bận rộn, hoàn toàn có thể ở lại trông nom.

Bùi Càn không thể nào tin. Thử nghĩ, nếu như không có chuyện này, Tần thị cần phải đi đến nói trước mặt Quý phi sao? Nói láo chuyện này thì có lợi ích gì với nàng ta? Lại tưởng tượng, chẳng phải đại nhi tử nên một lòng một dạ nghĩ đến người thương yêu đã làm thê tử mình, không đồng ý ở chung với Hoàng tử phi đã cùng nhau cưới hỏi đàng hoàng, mà rảnh rỗi cũng không có nhà?

Vậy cũng quá không ra gì!


"Con không cần phải nói nhiều như vậy, trẫm có nguồn tin tức, tóm lại từ hôm nay những chuyện diễn ra kia đều không cần con làm. Con chỉ cần đi xem trường học từ thiện bên kia một chút, quản tốt mấy người đang cải tạo lao động kia là được rồi."

"Phụ hoàng!"

Bùi Càn để hắn ta có nhiều thời gian rảnh thì bồi Tần thị, đã cưới về, mặc kệ trong lòng có người ta hay không, nhất định vẫn phải tôn trọng phu nhân chính thất. Nói đến đây, Bùi Càn hơi tưởng niệm Hoàng hậu qua đời đã nhiều năm. Hoàng hậu ấy, chính là mạng quá mỏng, phúc khí suốt đời đều dùng vào việc gả cho y.

Tưởng niệm xong xuôi, phát hiện đại nhi tử còn ở bên cạnh: "Đừng cứ ở đây, trẫm vừa thấy con lại tức giận."

Bùi Hứa oan đến chết. Hắn ta mới thật sự tức sôi ruột, lại không dám nổi giận ở ngự tiền. Đi ra ngoài thấy Đại cung nữ Ngân Chu ở ngự tiền, Bùi Hứa liếc mắt qua một cái ý bảo nàng đuổi theo, đi đến một bên hỏi: "Có biết ai nói ta không phải trước mặt phụ hoàng không?"

"Điện hạ đang chỉ chuyện người ngày thường bận rộn đi sớm về khuya này? Đây sao có thể tính là không phải? Là Đại Hoàng tử phi thương xót người, hôm qua vào cung nói với Quý phi nương nương, thông qua nương nương nói lại thành ra thế."

Mặt Bùi Hứa đều tái, kiềm chế cả người, tức giận sải bước rời khỏi.

Ngân Chu đứng tại chỗ trong chốc lát, thấy bóng lưng Đại Hoàng tử bực bội, Đại Hoàng tử phi đặc biệt đến trước mặt Quý phi nương nương nói lời kia, chẳng phải vì biết ảnh hưởng của Quý phi đối với Hoàng thượng lớn sao? Hẳn là thương xót điện hạ, muốn để hắn ta nghỉ ngơi thật tốt một thời gian. Điện hạ tức giận cũng không lạ. Nam nhân đều có lòng sự nghiệp nặng, chỉ sợ hắn ta không cảm thấy có gì không tốt, còn mong mình có thể bận rộn hơn. Trong các Hoàng tử, ai bận rộn thì đại diện cho người đó được coi trọng.


Ngân Chu vẫn suy nghĩ quá tốt đẹp. Trên thực tế, không phải Tần thị thực sự thương xót Bùi Hứa, mà là nàng ta thương xót bản thân. Vào đây ở được vài ngày, nàng đã hiểu rõ một ít tình huống, phát hiện ra trong lòng Bùi Hứa có người khác, cùng biết hắn ta đặc biệt dốc lòng trông nom trường học từ thiện là do Quý phi Phùng Niệm yêu cầu làm. Phùng Niệm bên này so với kiếp trước của nàng còn khoa trương hơn, kiếp trước nàng chỉ nghe người nói là thiên tiên chuyển thế, bây giờ thành Tống Tử Quan Âm rồi.

Tần thị không biết nàng nghĩ thế nào, nàng ta chỉ biết là đại khái đã biết tin. Có lẽ người Bùi Hứa yêu vẫn là Phùng Niệm, chỉ có điều Bùi Hứa chậm một bước, yêu thật lại biến thành đơn phương. Kiếp trước hắn ta không đấu lại phụ thân mình, vẫn luôn là nhân vật khổ đau, áng chừng bây giờ cũng không kém mấy. Nhưng cho dù biết hắn ta và Phùng Niệm là không thể, Tần thị nghĩ đến nam nhân của mình thích nàng, còn cúc cung tận tụy tức giận vì nàng. Chẳng phải nàng ta thật sự không hài lòng Bùi Hứa về phủ quá muộn, mà là chỉ muốn hắn ta dừng quản chuyện trường học từ thiện có quan hệ chặt chẽ với Quý phi nữa.

Vì để Quý phi hiểu ý, nàng ta còn đặc biệt nhắc đến chuyện này. Ai ngờ kết quả lại là hoàn toàn vứt bỏ những chuyện khác, chỉ để lại chuyện này.

Bùi Hứa trầm mặt hỏi tại sao nàng ta lại tới Trường Hi cung nói hươu nói vượn.

"Ta thấy người quá cực khổ, không nhịn được nhắc đến hai câu, không ngờ lại biến thành thế này... Đúng rồi, lúc ấy Công chúa Bảo Âm cũng nói không hài lòng với Nhị Hoàng tử, sao hắn lại không sao?" [email protected]đ+l~q&đ

"Bởi vì Bùi Diễm có mẫu thân còn ta thì không. Quý phi nương nương là người tốt bao dung. Nàng đã nhắc tới rồi, nàng ấy sẽ giả bộ như không biết rõ tình hình sao?"


Tần thị nghĩ đến Phùng Niệm và Lục Công chúa là không thoải mái, Bùi Hứa còn cố tình khen nàng.

Nàng tốt? Nàng tốt cái rắm!

Lòng Tần thị hơi khó chịu. Nàng ta hít sâu một hơi, nói mình thật sự quá lo lắng, sợ cực khổ quá mức, mệt mỏi khiến thân thể sụp đổ, không ngờ


//


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui