Trên tay đạo thân ảnh này nắm một thanh trường đao cấp hợp kim.
Tay áo hắn tung bay, trên người tản mát ra khí thế chấn động của võ giả cao cấp.
Điều làm người ta kỳ quái nhất là! Bọn họ thấy thân ảnh này, không biết tại sao lại giống như thấy được Tô Tiểu Bạch đến thế!
“Ngươi là người phương nào! !”
“Hắn vào bằng cách nào?”
“Quản khỉ gió hắn vào bằng cách nào, dám giết người Viên gia chúng ta, làm thịt hắn!”
Đông đảo võ giả của Viên gia thấy vậy, không chút do dự, nhao nhao rút ra vũ khí, vận dụng linh khí toàn thân , bộc phát ra tất cả uy thế, nhào thẳng tới bóng người mặc áo choàng màu đen kia!
Bỗng nhiên.
Bóng người mặc áo choàng đen bước ra một bước, trong nháy mắt khi chân hắn chạm đất, cả thân ảnh chợt biến mất trước mặt mọi người!
“Người đâu?”
Một đạo đao mang hình trăng khuyết màu xanh da trời xẹt qua giữa không trung.
Một giây kế tiếp.
Bóng người mặc áo choàng màu đen xuất hiện ở chỗ không xa.
Nhưng mà phía sau hắn, những võ giả Viên gia có ý đồ muốn công kích kia, tất cả cứng đờ ngay tại chỗ!
“Xảy ra chuyện gì? !”
“Tại sao hai chân của ta không cách nào khống chế?”
“Ta không cảm giác được chân ta tồn tại! ! !”
Chỉ thấy tất cả bọn hắn cúi đầu, phát hiện thân thể nửa người trên của mình, đang lấy tốc độ chậm rãi, từng chút thoát khỏi thân thể ban đầu, ngay sau đó bọn hắn liền ngã xuống trên mặt đất!
Trong nháy mắt, tất cả bọn hắn bị chém ngang người!
Máu tươi cuồng phun.
Tiếng gào thê lương truyền tới.
Các võ giả Viên gia bị chém ngang người, tất cả đều cuồng loạn phát ra tiếng gào thét bi thương! Bọn họ nhìn phần chân vừa quen thuộc vừa xa lạ kia của chính mình, tinh thần đều tan vỡ!
Toàn bộ phòng tiếp khách, giờ phút này dường như biến thành nhân gian luyện ngục!
“Thật là mạnh!”
Các võ giả còn lại chưa xông lên của Viên gia, trong mắt cũng không nhịn được hiện lên vẻ sợ hãi.
Trong số những người bị chém ngang eo, rõ ràng có hai tên Võ Sư sơ cấp!
Võ giả cao cấp, lại có thể miểu sát Võ Sư sơ cấp, hơn nữa còn là trong một cái nháy mắt! Người bỗng nhiên xâm nhập này, mạnh vô cùng!
“Ngươi là ai? !”
Sắc mặt Viên Phi Hạc âm trầm, tức giận quát.
“Ai ai ai, chủ nhà họ Viên, đừng lớn tiếng như vậy a, lỗ tai ta đều sắp bị ngươi chấn điếc!”
Tô Tiểu Bạch ngoắc lỗ tai đứng dậy, “Đừng có nóng, người này ta biết!”
Chỉ thấy Tô Tiểu Bạch đi tới bên người người mặc áo choàng đen, vỗ vai hắn một cái, cười nói: “Ây! Cái này, tiểu đệ của ta, thế nào, thực lực của hắn cũng không tệ lắm phải không?”
Không sai.
Cái bóng người toàn thân khoác áo choàng, đeo mặt nạ, cả người ngay cả một chút da thịt cũng không hiển lộ ra ngoài chính là một trong những cái bóng tự động đánh quái của Tô Tiểu Bạch!
Tô Tiểu Bạch từ lâu đã xem xét đến vấn đề này.
Cái bóng có thể đánh quái, có thể giết người, còn nghe chỉ huy, còn có thể sống lại, ngoài ra còn có thực lực giống chính mình như đúc.
Ngoại trừ binh khí không giống nhau, cùng với linh tính khi sử dụng công pháp có lẽ có chút thiếu sót ra, ở những phương diện khác đều không quá kém hơn so với Tô Tiểu Bạch!
Nhân vật như vậy, không làm bảo vệ kiêm côn đồ cho mình, quả là lãng phí a!
Hơn nữa điều mấu chốt nhất là.
Chỉ cần Tô Tiểu Bạch ra lệnh một tiếng, hệ thống sẽ ngay lập tức truyền tống nó đến khu vực chỉ định bất kỳ.
Điều này cũng mang ý nghĩa, cho dù là bọn nó đem tất cả mọi người đều tàn sát hết sạch, cũng có thể trong nháy mắt lặng lẽ rời đi! Không khiến cho bất kỳ người nào nắm bắt được một ít dấu vết!
Vì vậy, trên đường khi Tô Tiểu Bạch bị Viên Kỳ mang tới Viên gia, đã ra lệnh cho hệ thống.
Trong tất cả 5 cái bóng, hắn gọi đến 2 cái.
Cân nhắc đến chuyện để không quá dọa người, hắn còn cố ý để hai cái bóng đi lấy 2 cái áo choàng đen và mặt nạ!
“Người của ngươi sao? !”
Con ngươi Viên Phi Hạc co rụt lại.
“Đúng a!”
“Không chỉ có mỗi một tên này, bên ngoài còn có một tên nữa đấy!”
“Hẳn là mọi chuyện sắp kết thúc rồi!”
Tô Tiểu Bạch vừa dứt lời, thanh âm huyên náo bên ngoài cuối cùng cũng ngừng hẳn.
Sau đó một đạo thân ảnh bạo lướt tiến tới, dừng lại trước mặt Tô Tiểu Bạch.
Cũng là một người toàn thân mặc áo choàng màu đen, đeo mặt nạ màu trắng, điều khác biệt duy nhất là trên tay người này cầm một thanh trường kiếm cấp hơp kim! Trên lưỡi kiếm còn đang nhỏ xuống máu tươi.
“Viên Phi Hạc, thế nào, đại lễ ta đưa cho ngươi, có hài lòng không?”
Tô Tiểu Bạch cười nói, “Yên tâm, người nhà họ Viên từ trên xuống dưới, ngoại trừ người già, phụ nữ và trẻ em ra, ta đều tàn sát sạch sẽ!”
Lúc nói lời này, trong mắt Tô Tiểu Bạch lóe lên vẻ tàn nhẫn.
Hắn không phải là một người thiếu quyết đoán.
Hoặc là không ra tay, hoặc là ra tay liền giết sạch sành sanh!
“Đồ khốn! !”
“Ngươi tìm chết!”
Viên Phi Hạc giận dữ.
Khí thế Võ Sư cao cấp ầm ầm bùng nổ!
Thân hình Viên Phi Hạc chợt hóa thành một viên đạn đại bác, thân hình bạo lướt tới, một quyền đấm về phía mặt Tô Tiểu Bạch! Ý đồ muốn một quyền đấm bể đầu đối thủ!
“Kim Cương thân!”
Da thịt trên người Tô Tiểu Bạch bỗng nhiên nổi lên màu vàng óng, giống như là Kim Thân La Hán.
Hắn khoát tay, trực tiếp vững vàng bắt lấy nắm đấm đánh về phía hắn trên không trung!
“Viên Phi Hạc, đừng có gấp, lời ta vẫn còn chưa nói hết đâu!”
Tô Tiểu Bạch nhếch miệng cười một tiếng.
“Làm sao có thể? !”
Trong lòng Viên Phi Hạc hoảng sợ.
Hắn chính là Võ Sư cao cấp thứ thiệt!
Hơn nữa đã dừng lại ở cảnh giới Võ Sư cao cấp nhiều năm, nhiều lần nếm thử đột phá Võ Tướng, đã có triệu chứng mơ hồ có thể bước vào cảnh giới Võ Tướng!
Cho dù là đối phó cùng Võ Sư cao cấp như Trương Hằng Long, Viên Phi Hạc đều có nắm chắc thủ thắng tuyệt đối!”
Mà bây giờ.
Quả đấm của hắn lại bị một Võ giả cao cấp nắm lại!
“Chuyện này! ”
Mặt mũi Viên Kỳ ở bên kia lộ ra thần sắc kinh hoàng, lúc này càng là há hốc mồm, trên mặt đầy vẻ khó tin.
Viên Phi Hạc ở trong mắt của hắn, cùng tất cả võ giả trong Viên gia, đều là nhân vật cực kỳ mạnh.
Cho nên bọn họ đều cam tâm thần phục Viên Phi Hạc.
Nhưng vào giờ phút này, tín ngưỡng của bọn họ hoàn toàn sụp đổ!
Một đòn ẩn chứa lửa giận của Võ Sư cao cấp, lại bị một tên võ giả cao cấp cản lại dễ dàng! Hơn nữa đây còn là một tên võ giả cao cấp mới 17 tuổi!
“Chết đi cho ta!”
Hoảng sợ thì hoảng sợ, khiếp sợ thì khiếp sợ.
Nhiều năm kinh nghiệm chiến đấu của Viên Phi Hạc cũng không phải là để chơi, hắn nhanh chóng tĩnh tâm lại, tránh thoát bàn tay của Tô Tiểu Bạch, ầm ầm tung ra một đấm!
Nhưng mà quả đấm của hắn, lại hoàn toàn rơi vào khoảng không.
“Người đâu?”
“Ở phía sau ta!”
“Tốc độ của hắn làm sao có thể nhanh như vậy?”
Ý niệm của Viên Phi Hạc vừa mới xuất hiện, chuẩn bị xoay người đá ra sau lưng một cước! Nhưng còn không đợi hắn giơ chân lên, một bàn tay lớn đã trùm lên sau gáy của hắn.
Oành!
Đầu Viên Phi Hạc, cứ thế mà mạnh mẽ bị nhấn vào trong mặt đất, mặt hướng xuống dưới, chấn ra một cái hố to như mạng nhện!.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...