Âu Dương Đạc nhìn theo hướng ngón tay Tô Tiểu Bạch, thấy một con mãng xà đang mở hai mắt đỏ tươi, hung dữ nhìn chằm chằm hai người.
Trấn Âu Dương Đạc toát mồ hôi lạnh.
Tô Tiếu Bạch chú ý tới Âu Dương Phong khác thường, mở miệng dò hỏi: “Uy, Âu Dương Đạc, ngươi làm sao vậy, có phải sợ hãi quá không, ngươi nói cho ta, ta nhất định sẽ giúp ngươi xử lý con rắn quái kia.
”
Âu Dương Đạc lắc đầu, nói.
“Không, ta không sợ, ta chỉ lo lắng chúng ta có bị nó ăn luôn không, bởi vì trên người nó phát ra khí tràng mãnh liệt như vậy, làm cho người ta thấy áp lực.
”
Tô Tiểu Bạch nghe vậy cẩn thận quan sát bộ dạng của mãng xà, không nhịn được nhíu mày, nói.
“Âu Dương Đạc, ngươi nói khí tràng trên người con mãng xà kia là từ đâu mà ra, thân thể cao lớn như vậy, sao lại có khí tràng mãnh liệt như thế được.
”
“Chẳng lẽ, mãng xà này là do người biến hóa thành? Nếu vậy không phải là quạ đen cũng đang ở gần đây sao?”
“Vậy thì quạ đen này cũng biết sự tồn tại của chúng ta? Không ổn rồi.
”
Âu Dương Đạc lo lắng nói.
“Âu Dương Đạc, ngươi yên tâm đi, nếu quạ đen biết nó sẽ không động thủ thương tổn chúng ta, bởi vì nó sợ cái nhẫn trên người ta, cho nên chúng ta không cần lo lắng.
”
Tô Tiểu Bạch nói.
“Hy vọng là như thế.
”
Âu Dương Đạc hít một hơi, chậm rãi nói.
“Được rồi, chúng ta mau đi thôi.
”
“Nếu để quạ đen phát hiện ra thì chúng ta chắc chắn sẽ bị nó giết chết.
”
Tô Tiểu Bạch thúc giục Âu Dương Đạc mau rời khỏi đây.
Hai người nhanh chóng tìm một bãi cỏ trống trải, ẩn náu.
Sau khi ẩn náu, Âu Dương Đạc bắt đầu ra tay săn bắt con mồi, rất nhanh hắn đã bắt được một con nai từ trong bụi cỏ.
Tuy rằng thịt nai rất ngon, nhưng giờ Tô Tiểu Bạch không có tâm tình nhấm nháp.
“Âu Dương Đạc, con nai này giao cho ngươi nướng, ngươi chắc chắn có thể nướng chín, ta tin tưởng ngươi, đến lúc đó, chúng ta có thể thuận lợi đi tới cung điện.
”
Tô Tiểu Bạch nhìn Âu Dương Đạc nói.
Âu Dương Đạc nghe vậy có hơi do dự, dù sao hắn cũng không giỏi nấu nướng, hơn nữa nướng thịt cũng khá phức tạp.
Nếu hắn nướng không chín chắc chắn sẽ bị Tô Tiểu Bạch trách cứ.
“Âu Dương Đạc, không phải ngươi sợ hãi rồi chứ?”
Tô Tiểu Bạch dùng giọng điệu đầy trào phúng.
Âu Dương Đạc cắn răng, nói: “Ai nói ta sợ, ai nói ta không biết nướng thịt, ngươi đã nói đến như vậy, ta có thể từ chối được sao, ngươi chờ đi, một lát nữa ta sẽ làm ngươi phải kinh ngạc.
”
“Được, ta chờ, hy vọng một lát nữa thịt nướng sẽ làm ta kinh ngạc, nhưng mà ta khuyên người đừng nướng hết con nai, giữ lại để làm đồ ăn dự trữ cũng là một lựa chọn không tồi.
”
Tô Tiểu Bạch mỉm cười nói.
Khóe miệng Âu Dương Đạc run rẩy mấy cái, nhưng cuối cùng vẫn đáp ứng yêu cầu của hắn, lộng sống con nai này…
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...