Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện
Về tổng thể Tô Tiểu Bạch vẫn rất hài lòng về pháp thuật họ phóng ra.
Cho nên, mở miệng nhắc nhở.
“Sau khi các ngươi trở về, mỗi ngày đều phải luyện tập theo phương pháp tu luyện mà ta dạy cho các ngươi.
Đương nhiên, sau này không tập cũng không sao.
Nếu thực lực của các ngươi đã đạt tới mức cường đại, phương thức tu luyện này không thể đáp ứng được nữa, phải đổi mới.
Nếu không các ngươi sẽ bị vây trong bình cảnh.”
“Phương hướng cố gắng mà sai lầm, thì các ngươi có cố gắng thời gian dài cũng phí công.”
Bọn họ gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu.
Tô Tiểu Bạch làm họ rất sùng bái.
Đương nhiên huynh muội hai người sẽ coi lời hắn nói như thánh chỉ.
Sau này mỗi ngày họ sẽ lòng đầy cảm kích tu luyên theo, hơn nữa còn chờ mong nhờ vậy mà ngày càng mạnh lên.
Thật ra nếu so với người tu luyện bình thường thì hai huynh muội này cũng coi như rất thiên phú.
Nhưng mà, trong mắt Tô Tiểu Bạch còn lâu mới đủ.
Đây gọi là so với bên trên thì thiếu so với bên dưới thì thừa.
Tô Tiểu Bạch không phải có yêu cầu cao với họ.
Hắn rất hiểu bình cảnh của người tu luyện bình thường, biết họ tu luyện khó khăn đến mức nào.
Nhưng mà, điều này cũng không có nghĩa Tô Tiểu Bạch không được áp tiêu chuẩn cao với họ.
Bởi vì nếu không có tiêu chuẩn cao này thì họ sẽ không tiến bộ thật sự.
Hắn hiểu rất rõ điều này.
Chẳng qua là hắn chưa bao giờ nói điều này với những kẻ yếu.
Bởi vì như vậy thì có vẻ hắn quá ngạo mạn.
Thực tế Tô Tiểu Bạch không có kiêu ngạo của một cường giả.
Hắn chỉ tự tin thôi.
Hơn nữa, hắn thích nói thật để đánh vào mặt những kẻ tự cho là đúng.
Tô Tiểu Bạch là một cường giả đồng thời cũng là người nhân từ.
Có người từng nói người nhân từ vô địch.
Nhưng mà Tô Tiểu Bạch chỉ muốn nói nếu “vô địch” này là chỉ không có đối thủ thì cũng đúng nhưng không thể giải thích như vậy được.
Bởi vì người ta thường nói khi một người đã mạnh đến mức đạo đức bị suy thoái, sau này linh khí giới tu tiên ngày càng suy yếu.
Hắn chắc chắn người cường đại không cần lo lắng về tài nguyên sống.
Chỉ có cường giả như vậy mới làm được điều này.
Đây là luật nhân quả có tìm hiểu cũng vô ích, thậm chí cố ý muốn lật ngược còn biến thành chuyện nghiêm trọng hơn.
Ví dụ như, Tô Tiểu Bạch từng nghe một câu nói như này – Nơi linh khí khô kiệt sẽ dần dần trở thành nơi tràn đầy ma khí, hơn nữa cuối cùng còn bị Ma Vực cắn nuốt trở thành một phận của nó.
Nhưng mà điều này đã phá vỡ luật nhân quả.
Không có nguyên nhân gì.
Trước đây Tô Tiểu Bạch sẽ không nghi ngờ điều này nhưng hôm nay khi hắn đi vào Ma Vực quan sát thực tế, có thể xác định lời nói này là sai lầm.
Bởi vì, rõ ràng là Ma Vực ăn mòn chỗ linh khí dồi dào này trước, sau đó làm nó biến chất.
Nó bị biến chất đương nhiên sẽ bị hút vào trong không gian khác của Ma Vực.
Sau đó biến thành một phần của Ma Vực.
Giống như từ đầu nó đã ở đây rồi.
Cho nên mới nói, Ma Vực giống như một con quái vật to lớn xấu xí.
Nó không ngừng tham lam cắn nuốt tất cả mọi thứ.
Tô Tiểu Bạch nghĩ hôm nay bằng mọi giá hắn cũng phải quét sạch Ma Vực.
Tuyệt đối không để nó tiếp tục mở rộng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...