Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện
Tô Tiểu Bạch dẫn Kha Sương Kha Tuyết đi ra.
Không bao lâu sau, hắn lại có cảm giác không ổn.
Bởi vì truyền đến một cỗ hơi thở rất khác thường.
Vừa cảm nhận được hơi thở này, hắn lập tức chuẩn bị tốt để chiến đấu.
Hơn nữa, còn nhỏ giọng nhắc nhở hai tỷ muội bên cạnh.
“Cẩn thận đó, Kha Sương, Kha Tuyết.
Ta phát hiện có người ở phía trước.
Tuy rằng không biết vị trí cụ thể của đối phương, nhưng người đến không có ý tốt.”
“Cái gì? Còn có chuyện đó sao?”
Kha Sương Kha Tuyết đều thấy rất lo lắng: “Vậy thì nguy rồi, từ khi tiến vào Ma Vực chúng ta đã chạm trán và chiến đấu với ba kẻ địch liên tiếp rồi.
Tô Tiểu Bạch, huynh vừa mới chiến đấu với kẻ địch mạnh như vậy, cần được nghỉ ngơi.”
“Không vấn đề gì, ta không để ý.”
Tô Tiểu Bạch lắc đầu, mở miệng nói để các nàng an tâm.
“Vấn đề thật sự nằm ở chỗ…”
“Ở chỗ nào?”
Các nàng rất tò mò, mở miệng hỏi.
“Thật ra, nó nằm ở chỗ vì sao kẻ này lại đợi ở đó.”
Giống như cố ý đợi chúng ta vậy.
Tô Tiểu Bạch giải thích như sau: “Hơn nữa hình như hắn đang muốn tập kích chúng ta.
Cho nên mới che giấu hơi thở kỹ như vậy.
Nhưng hắn đã tính sai rồi.
Ta đã nhận ra sự tồn tại của hắn.”
Kha Sương Kha Tuyết nghe vậy thì rất cảm khái.
Bởi vì các nàng cảm thấy Tô Tiểu Bạch quá lợi hại, quá mạnh mẽ.
Các nàng còn chưa nhận ra được sự tồn tại của kẻ địch! Kẻ địch ở đâu? Hai người cũng không biết.
Dù sao, đó cũng là cường giả rất khủng bố, còn rất thành thạo việc che giấu hơi thở của bản thân, công phu dùng rất đúng chỗ.
Nếu là các nàng thì đã không hề phòng bị mà thoải mái đi ra ngoài rồi.
Cứ như vậy, kẻ địch có thể đánh lén thành công.
Loại chuyện đánh lén thành công này rất đáng sợ.
Có thể trực tiếp giết chết ngươi, không thì cũng sẽ tạo thành vết thương hoặc hiệu quả chèn ép nặng nề.
Cho nên cần phải chú ý đến vấn đề này.
Tuy rằng tới trình độ như Tô Tiểu Bạch, thì không cần quá chú ý có người ẩn núp chuẩn bị đánh lén hay không, bởi vì cách rất xa đã cảm nhận được hơi thở rồi, nhưng vẫn phải cảnh giác nhiều hơn mới được.
Dù sao chú ý nhiều hơn cũng không thừa.
Cẩn thận chỉ mang lại chỗ tốt, không có hại gì cả.
Tô Tiểu Bạch luôn lấy câu này làm châm ngôn.
Thận trọng không phải sợ hãi, lại càng không có nghĩa là nhát gan.
Nó cũng không làm ngươi mất đi khí khái anh hùng.
Nó chỉ mang đến ưu thế chiến thuật mà thôi.
Chỉ có người ngu ngốc mới xem thường chuyện làm việc cẩn thận.
Ít nhất, Tô Tiểu Bạch thấy như vậy.
Đúng là hắn có cảm giác từ khi tiến vào Ma Vực, cả cường độ và tần suất trận chiến đều gia tăng lên.
Tất cả đều làm hắn rất mệt mỏi.
Nhưng cũng vì vậy mà hắn cảm thấy thực lực của mình đã tăng lên một cảnh giới mới.
Hắn biết là mình đang dần thích ứng với tiết tấu chiến đấu này.
Sau này, khả năng chống lại áp lực của trận chiến có cường độ cao cũng sẽ tăng lên theo.
Điều này cũng năm dự đoán của hắn.
Nếu không dám chắc mình sẽ thích ứng được với tất cả những điều này và dần dần trở nên mạnh hơn thì hắn sẽ không vào Ma Vực và tham gia trận chiến khó khăn này…
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...