Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện


*Ngô Công: con rết
“Ách, cái gì? Là con rết nghìn năm sao? Thảo nào.”
Tô Tiểu Bạch nghe vậy cười khổ.

Sở dĩ hắn phản ứng như vậy là bởi vì hắn biết Ngô Công Hoàn có mùi vị gì.
Do bên trong có thành phần đặc biệt là Ngu Xà, Ngô Công Hoàn giữ lại độc tố bên trong để lấy độc trị độc nên mới có vị chua như vậy.
Ngô Công Hoàn nên độc tố với dược tính cũng mạnh hơn rết bình thường rất nhiều.

Vì vậy hương vị này nồng hơn cũng là bình thường.

Thật ra rất khó ăn nhưng vẫn nếm được có chút vị ngọt.
Có một số người thích loại vị ngọt độc đáo này, hơn nữa không nhạy cảm với vị cay đắng thì sẽ cảm thấy thứ này ăn rất ngon.
Thậm chí còn cảm thấy vị chua với cay đắng này chỉ là phụ trợ cho vị ngọt càng độc đáo rõ ràng hơn thôi.
Chỉ dùng để gia tăng cảm giác tồn tại.

Điều này làm Tô Tiểu Bạch thấy rất khó hiểu.

Có người nói hãy tưởng tượng nó là dưa hấu rắc thêm muối, hoặc là ca cao nóng bỏ thêm muối là được.

Còn nữa, vì sao lại lấy một loại táo chua so sánh với cây táo ngọt tinh khiết ăn rất ngon được? Những điều này đều là nhân tố để chứng minh cho quan điểm.

Tất cả đều dùng một loại hương vị để phụ trợ cho một hương vị khác, như vậy càng làm nổi bật lên mỹ vị, vỏ ngoài không thể nói rõ được lớp bên trong.
Đương nhiên, nhất định sẽ có người phản đối điều này, cảm thấy như vậy hơi khoa trương.

Nhưng mà sự thật là gì? Thực tế, điểm này không có gì khoa trương nhân tố ở bên trong.

Cấu tạo của vị giác rất phức tạp.

Thậm chí còn có người còn lấy dưa hấu chấm nước tương để làm nổi bật vị ngọt của nó.
Loại phương pháp ăn uống cực đoan nào cũng có.

Trước khi xuyên qua Tô Tiểu Bạch còn nhìn thấy có người còn dùng dung dịch pin để mô phỏng nước chanh.

Lý do không uống nước chanh thật là vì hắn cảm thấy hương vị nước chanh hóa học chua hơn nước chanh thật.
Lời này đúng là làm người ta rất kinh ngạc.

Người bình thường cũng không thể hiểu được lời này của hắn.

Vì sao lại không hề có áp lực tâm lý.

Mọi người đều biết dung dịch pin rất độc hại.
Nhưng mà, hắn uống vào lại không có chuyện gì.


Ít nhất, nhìn vẻ mặt của hắn không thấy gì… Thấy Kha Sương Kha Tuyết lấy Ngu Xà Hoàn ngàn năm cho mình ăn, Tô Tiểu Bạch rất cảm động.

Hắn nhớ lúc mình vừa xuyên đến đây đã gặp rất nhiều độc trùng, làm hắn rất áp lực.

Nhưng mà thói quen thật đáng sợ, nó có thể biến người ta thành bộ dạng mà trước đây mình nghĩ cũng không dám nghĩ.

Lúc Tô Tiểu Bạch xuyên qua rất sợ nhện.
Nhìn thấy nhện là cảm thấy run rẩy cả người.
Còn bò cạp?
Cung không khác mấy.
Đều làm hắn cảm thấy da đầu run lên.

Bởi vì những thứ độc trùng này.

Đều đánh vào một loại sợ hãi từ sinh lý của hắn.

Là sợ hãi nguyên thủy gắn vào DNA của mỗi người, phản ứng này rất tự nhiên.

Gen cảm thấy sợ hãi mấy thứ thiên nhiên thì mới biết né tránh chúng.
Còn về những người không có gen này đều bị đào thải.

Bởi vì bọn họ không biết sợ những thứ nên sợ hãi, như vậy sẽ không chủ động tránh né độc vật, rất dễ bị độc tố của chúng hại chết.
Gen tự nhiên không lưu truyền.

Chỉ có thể nói là chọn lọc của tự nhiên.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui