Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện


Thăng cấp vũ khí xong Tô Tiểu Bạch mới nghỉ ngơi, một đêm yên bình.

Ngày hôm sau, ba người ăn điểm tâm xong bắt đầu lên đường, đường hầm có xu thế dần dần đi xuống dưới, không biết thay đổi theo đáy biển hay bắt đầu kéo dài xuống phía dưới.

Trên đường Tô Tiểu Bạch hỏi Sở Sở.

“Ta có cảm giác tối hôm qua ngươi lại thăng cấp?”
“Đúng vậy, là ẩn thân!”
Sở Sở vẻ mặt kiêu ngạo, Linh nhi cười khẽ, nếu không có thuốc tễ thì ba người không thể thăng cấp nhanh như vậy.

“Linh nhi, ngươi thì sao?”
“Chữa trị, cái này có thể truyền linh lực lên người các ngươi, hiệu quả hơn rất nhiều!”
Ba người tác chiến phối hợp rất tốt, chủ yếu là do hiểu rõ lẫn nhau.

“Bây giờ chỉ có ba người chúng ta, lúc gặp nguy hiểm ta vẫn lên trước, Sở Sở đầu tiên ngươi cứ ẩn thân.


Tô Tiểu Bạch vừa đi vừa dặn, không có Phong Bất Hoa, vẫn có chút không thích ứng được, muốn an toàn phải nhanh chóng thay đổi sách lược có Phong Bất Hoa lúc trước.

“Vậy mà lúc nàng muốn đi huynh cũng không cản lại!”
Tuy rằng lúc trước có ít hiểu lầm nhưng Sở Sở vẫn rất thích đối phương, vừa mới chia tay một thời gian đã thấy hơi nhớ.

“A, có lẽ ba nhánh chia ra cuối cùng lại hợp lại, có thể đều là đi đến Long Cung, nhưng mà gặp cản trở khác nhau.


Tô Tiểu Bạch cũng không nói vì sao mình không ngăn cản Phong Bất Hoa rời đi, chỉ nói ra phán đoán của mình.


“Nhưng nàng đi một mình rất nguy hiểm.


Linh nhi hơi lo lắng, không có đồng đội chăm sóc, một mình mạo hiểm không an toàn.

“Tàm tạm.


Mặc dù Tô Tiểu Bạch hơi lo lắng nhưng vẫn nói.

“Hoa Hoa có kỹ năng kết giới, còn có ưu thế về tốc độ, cho dù gặp phải linh thú lớn, đánh không lại vẫn có thể chạy trốn quay trở lại lối rẽ kia, rất nhanh sẽ đuổi theo chúng ta.

” Tô Tiểu Bạch thuận miệng nói, nhưng trong lòng hắn biết Phong Bất Hoa sẽ không như vậy.

“Ừ!”
Không biết tin lời nói của Tô Tiểu Bạch hay là từ bỏ truy hỏi, Sở Sở không nhắc lại nữa, Linh nhi cũng lắc đầu.

“Sở Sở, gặp kẻ địch, ngươi phải lập tức ẩn thân, hơn nữa chú ý công kích của kẻ địch.


“Được! Dù sao vẫn còn có ngươi mà.


Sở Sở nghe Tô Tiểu Bạch dặn dò, không chú ý lắm.

Tô Tiểu Bạch đột nhiên vỗ vỗ đầu nàng.


“Làm gì vậy, tóc rối hết rồi.


Tuy không đau nhưng Sở Sở thấy Linh nhi đang nhịn cười thì tức giận nói.

Tô Tiểu Bạch lại giống như không có việc gì, đi tiếp, Sở Sở đành phải đi theo phía sau khua khua nắm tay, không biết đánh ai.

Trên đường hầm thỉnh thoảng lại xuất hiện ít dược liệu, Sở Sở đều thu thập lại, sau khi Tô Tiểu Bạch thí nghiệm phát hiện hàm lượng nguyên tố chín mươi càng ngày càng cao.

Hắn thu thập một ít cây non mới mọc, bên trên còn dính cả bùn đất, cẩn thận đặt vào trong chai có linh lực che chắn.

“Những dược liệu này có hơi kỳ quái, rõ ràng rất bình thường mà lại chứa nhiều nguyên tố chín mươi như vậy.


Linh nhi cầm dược liệu lên nhìn chằm chằm thầm suy đoán.

“Chắc là có liên quan đến Long Cung.


Tô Tiểu Bạch nói xong, đứng dậy, nhìn về phía trước.

“Chúng ta đi thôi!”
Sở Sở đã thu thập dược liệu ổn thỏa.

“Đi thôi.


Linh nhi đuổi theo, ba người tiếp tục đi.

Càng đi vào sâu, không chỉ dược liệu có nhiều nguyên tố chín mươi mà đường hầm cũng càng ngày càng ngoằn nghèo, càng ngày càng rộng.

“Phía sau sẽ không có linh thú to lớn gì đó chứ?”
Độ rộng của đường hầm đã vượt qua con linh thú Cự Vương lúc trước, Linh nhi nhìn vách đá cao cao ở trên đỉnh đầu, hơi lo lắng.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui