Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện
“Chỉ sợ nhổ lên mang ra ngoài trồng rất khó sống sót, chúng ta chỉ có một thời gian ngắn để thu thập dược liệu.”
“Cũng chỉ có thể làm như vậy!”
Một bên là tiếp tục phiêu lưu, một bên là nguyên tố chín mươi vô cùng hiếm, bỏ bên nào cũng rất đáng tiếc.
“Thu thập xong chúng ta xuất phát! Tô Tiểu Bạch nhanh chóng khôi phục linh lực.”
Linh nhi ước chừng thời gian, hôm nay còn phải xuất phát nữa.
“Chúng ta còn chưa bàn bạc phải đi đâu mà?”
Sở Sở nói.
“Không thì đến ven sông lớn đi, bây giờ thực lực của chúng ta chắc là cao hơn phòng ngự vật lý của linh thú rồi, bên kia có một đàn linh thú, vừa hay có thể làm tọa kỵ đúng không?”
Tối hôm qua Tô Tiểu Bạch kể lại những chuyện mình trải qua, nhắc tới chuyện ven sông, Phong Bất Hoa lấp tức đề nghị, có vẻ rất quan tâm đến chuyện tọa kỵ.
“Ngươi đã có kỹ năng phi hành rất tốt rồi còn cần tọa kỵ làm gì?”
Sở Sở thấy khó hiểu, tuy rằng linh thú lớn làm tọa kỵ rất an toàn nhưng lại chạy rất chậm.
“Oai phong!”
Phong Bất Hoa cười nói.
“Chúng ta có thể dùng độc tố làm bọn chúng hôn mê, đúng không?”
Ngay cả cách đối phó cũng nghĩ xong rồi, rõ ràng nàng đã nghĩ xong kế hoạch từ hôm qua.
“Chúng ta đi đến ven sông lớn, trên đường thu thập dược liệu.”
Tô Tiểu Bạch đề nghị.
“Được, ta không có ý kiến!”
Linh nhi gật đầu, nàng không quen thuộc nơi này, không có đề nghị gì.
Tô Tiểu Bạch lại dùng một lọ thuốc tễ, lúc này mới khôi phục toàn bộ linh lực, tiểu đội bốn người nghỉ ngơi một lát, đến gần giữa trưa mới xuất phát.
Ra khỏi biên giới, Phong Bất Hoa với Tô Tiểu Bạch đi phía trước mở đường, Sở Sở với Linh nhi phụ trách phía sau, tiểu đội từ từ đi sâu vào nguy hiểm tầng thứ tư.
Đi ra ngoài một đoạn, Sở Sở đã phát hiện dược liệu.
“Tô Tiểu Bạch, đây có phải nguyên tố chín mươi không?”
Phong Bất Hoa cũng rất tò mò, chỉ có một loại dược liệu chứa nguyên tố đặc biệt này hay là rất nhiều dược liệu ở tầng thứ tư đều có.
“Ngươi dùng cái này nhỏ một giọt vào, nếu nóng lên thì có chứa!”
Tô Tiểu Bạch nghĩ ra cách trực tiếp dùng thuốc tễ số năm để thí nghiệm.
“Như vậy sao?”
Sở Sở cúi người, nhẹ nhàng nhỏ một giọt lên.
Tô Tiểu Bạch gật đầu, cùng nhóm đồng đội đi quan sát dược liệu trên mặt đất.
Rất nhanh đã có một làn khói trắng toát ra, lại nóng lên thật.
“Mau nhìn xem, được rồi phải không?”
Dược liệu này không phải là nấm hình người mà là một loại thuốc tễ hỗ trợ rất bình thường.
“Có phải tất cả cây cối ở đây đều chứa nguyên tố này không?”
Phong Bất Hoa nhìn đâu đâu cũng thấy cây cối, suy đoán, nếu như vậy thì cứ ở tầng thứ tư thu thập nguyên tố là tốt nhất.
“Thí nghiệm xong sẽ biết.”
Phân thuốc tễ cho đồng đội, bốn người liên tục thí nghiệm trên cây cối ở xung quanh.
Kết quả đã phá vỡ ảo tưởng của Phong Bất Hoa, thuốc tễ số năm không xảy ra phản ứng gì với cây cối xung quanh.
“Xem ra nguyên tố này chỉ có trong dược liệu.”
Phong Bất Hoa hơi tức giận, nếu cây cối cũng có nguyên tố này thì mình phát tài rồi, đến lúc đó không cần gia tộc ủng hộ nàng vẫn có thể vững vàng gia tăng thực lực.
“Như vậy đã tốt lắm rồi, mau đi tìm dược liệu đi.”
Linh nhi vỗ vỗ Phong Bất Hoa đang thất vọng, bốn người lại đi tiếp.
Đến giữa trưa, bọn họ đã đến ven sông lớn, vẫn là chỗ bãi đá kia.
Lúc trước thăng cấp vũ khí linh lực dao động đã dọa rất nhiều linh thú bỏ chạy, đều là những linh thú lớn, giữa đường tiểu đội chỉ gặp được một số linh thú nhỏ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...