Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện


Hình như là có linh thú nào đó đang đánh nhau, hoặc là nhân loại, Tô Tiểu Bạch ngừng một lúc, vẫn không nghe rõ lắm, đành phải từ bỏ, bị ngăn cách bởi sông lớn, bình thường kẻ dịch tới gần chỗ hắn rất dễ phát hiện ra.
Trong rừng cây hắn cũng chuẩn bị mấy cái bẫy, nếu bẫy ở bãi đá không đủ để giải quyết linh thú có thực lực thì có thể dùng nó.
Một lúc sau, đối diện sông lớn yên lặng trở lại, có một con Ma Tượng (voi) tiêu sái từ trong rừng cây đi ra, dừng lại ở bờ bên đối diện bãi đá của Tô Tiểu Bạch.
Tô Tiểu Bạch nhanh chóng che giấu khí tức, con linh thú kia lớn hơn Thủy Ngưu Thú rất nhiều, cách mấy trăm thước, hắn vẫn cảm nhận được linh lực dao động của đối phương rất lớn, hơn nữa còn nhìn thấy trên người nó có mấy vết thương nhỏ, xem ra tiếng động vừa rồi là do nó làm ra.
Có lẽ không phát hiện có gì uy hiếp nên nó gầm lên một tiếng, rừng cây bên cạnh bãi đá rung rung.

Ngay sau đó lại có một nhóm Ma Tượng đi ra từ rừng cây, có con to cũng có con nhỏ, xem ra là một bày đàn.
“Nhiều quá!”
Tô Tiểu Bạch sợ hãi than nhẹ, lần đầu tiên hắn nhìn thấy nhiều linh thú tụ tập thành đàn như vậy, đương nhiên là không tính Lang Tuyết Vực lần trước, thực lực của chúng nó còn kém xa Ma Tượng.
Sợ là một con Ma Tượng cũng có thể xử lý một đám Lang Tuyết Vực kia, dịch người về phía thân cây giấu mình, hắn sợ đánh động đến chúng nó, nói không chừng tới để bơi lội, nếu lại gần đây thì kế hoạch của mình xong đời.
“Chẳng lẽ là tới uống nước?”

Tô Tiểu Bạch nhìn bãi đá ở đối diện, quả nhiên hơn mười con Ma Tượng lớn nhỏ khác nhau đang từ từ đi về phía bờ sông.
Con đầu lĩnh bị một chút vết thương nhẹ không uống nước ngay mà quay mặt về phía rừng cây, nhìn dáng vẻ như đang đề phòng gì đó.
Những Ma Tượng khác tranh thủ uống nước, khác với những gì Tô Tiểu Bạch nhìn thấy trong sách, Ma Tượng bình thưởng ở bên ngoài đều có hai cái răng nanh trắng noãn rất dài.
Răng nanh của những Ma Tượng này có màu đỏ nhạt, xem ra cũng giống như tinh thạch màu đỏ đều bị trọng lực ảnh hưởng.
Tô Tiểu Bạch chú ý tới Ma Tượng đầu lĩnh, ánh mắt nó từ đàn Ma Tượng đang uống nước chuyển đến rừng rậm ở đối diện, nhưng do mình không dám thả ra linh thức nên không phát hiện ra.
“Chắc là phải có gì đó!”
Tuy rằng tiếng đánh nhau vừa rồi truyền đến từ rất xa nhưng nhìn thương thế của Ma Tượng thì cũng không quá kịch liệt.

Phần lớn Ma Tượng đều đã uống nước xong, đi về phía trung tâm bãi đá, lúc này con Ma Tượng đầu lĩnh to lớn mới đi về phía bờ sông.
Có con Ma Tượng rất nhỏ vẫn đang uống nước, Ma Tượng đầu lĩnh hét lên một tiếng, sau đó dùng cái mũi lớn đẩy đẩy tiểu Ma Tượng rời khỏi bờ sông.


Chắc là rất thích uống nước nên tiểu Ma Tượng mới cố có xát một lúc lâu mới theo đàn đi về phía rừng cây khác vị trí lúc ban đầu.

Đàn Ma Tượng rời khỏi bờ sông đi về một đầu khác của bãi đá.

Lúc con cuối cùng biến mất trong rừng rậm, rừng cây lại bắt đầu rung rung.
“Có cái gì đó sắp đi ra!”
Tô Tiểu Bạch nhìn về phía bờ bên kia, không biết còn có thứ gì nữa.

Qủa nhiên, cây cối bị gạt sang, một con Linh Tê Thú (tê giác) từ từ chẫm rãi đi ra.
“Chắc đây là con vừa đánh nhau với Ma Tượng.”
Trên người Linh Tê Thú cũng bị thương, nhiều hơn Ma Tượng một chút, có thể thấy trận đánh vừa rồi nó không chiếm được lợi thế.
“Rống!”
Linh Tê Thú đi đến trung tâm bãi đá, gầm lên, giống như phát tiết bất mãn của mình.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui