Người bình thường sợ là đã chết từ lâu rồi.
“Không có!”
Tô Tiểu Bạch thoải mái đáp.
“Là như vậy, buổi tối trong rừng rất nguy hiểm nên ta quyết định đêm nay sẽ qua đêm ở bên này, ngày mai trở về!”
Nghe thấy Tô Tiểu Bạch không trở về, Kha Sương càng lo lắng hơn, nhất thời không đáp lại.
Phong Bất Hoa nhân cơ hội hỏi.
“Tô Tiểu Bạch, chuyện trọng lực có tiến triển không?”
“Vẫn không có, nhưng vừa rồi gặp được một linh thú không bị trọng lực ảnh hưởng, hôm nay chưa kiểm tra được xác, chỉ có thể chờ ngày mai!”
Nghe thấy có linh thú như vậy, Kha Tuyết với Phong Bất Hoa lập tức nghĩ đến, chắc phải có thứ gì đó làm cho linh thú không trọng lực kéo xuống, chỉ cần tìm được bí mật đó, có thể tìm hiểu trong nước tiểu.
“Được rồi, chúng ta không đi ra ngoài được, chỉ có thể dựa vào huynh! Chúng ta thu gom được rất nhiều thức ăn ở trong ranh giới, đủ chống đỡ trong nửa tháng, đều để trong không gian của Kha Sương!”
Bởi vì Tô Tiểu Bạch phải làm chuyện mạo hiểm nên Kha Tuyết thấy hơi áy náy, đành phải cùng đồng dội đi thu thập vật tư.
“Nhưng mà, chúng ta còn rất ít nước, nếu ngươi nhìn thấy nguồn nước hãy thu thập một ít về!”
Phong Bất Hoa đột nhiên nói một câu, sau khi ba người thu thập vật tư ở gần cửa ra vào xong, đã không nhịn được tắm rửa, dùng một một lượng nước lớn!
“Tốt, vừa hay ở bên này có một con sông lớn, gói vào ít nhất có thể lấy được hơn mười bọc nước!”
Tô Tiểu Bạch nhìn thoáng qua sông lớn, ở đó cũng không có linh lực dao động, nước sông giống như bên ngoài, không có gì khác thường.
“Tốt quá! Ngươi trở về sớm một chút!”
Có nguồn nước, sau đó giải quyết vấn đề trọng lực, đưa cho Kha Sương là có thể thu thập một lượng lớn, đến lúc đó có thể giải quyết triệt để vấn đề nước.
Trò chuyện thêm một lát, cuối cùng Kha Sương nói.
“Vậy, huynh cẩn thận một chút, muốn nói gì hãy dùng tinh thạch mạo phao gọi cho ta.
”
Tô Tiểu Bạch đồng ý, hắn muốn chạy nhanh trở về từ lâu rồi, mới rời đi một ngày đã rất nhớ nhóm đồng đội.
Trên cây đại thụ có mấy trái cây, lúc ăn cơm Tô Tiểu Bạch có hái một ít, nhưng kết quả rất chua, xem ra chỉ có trong ranh giới mới có thứ ăn được, muốn tìm được đồ ăn ở bên ngoài rất khó.
Trong bóng đêm, rất nhiều linh thú phát ra âm thanh kỳ quái, cũng không biết đang nói gì, Tô Tiểu Bạch trốn trên cây ngủ ngon lành.
Buổi sáng Tô Tiểu Bạch leo xuống, đi đến chỗ xác của Thủy Ngưu Thú.
Qủa nhiên bởi vì độc tố nên không có linh thú nào lại đây ăn xác, xung quanh chỉ có chút dấu chân.
“Xem ra đám linh thú cũng không ngốc! Biết được độc tố lợi hại!”
Tô Tiểu Bạch kiểm tra một chút, phát hiện độc tố không bị tản đi, đành phải gói nước về trước rồi tính sau.
Sông rất rộng, quang cảnh đối diện không có gì khác thường, thỉnh thoảng có linh thú qua lại, nhưng sông lớn đối diện bãi đá chỗ Tô Tểu Bạch lại không có động tĩnh.
Linh thú rất cẩn thận, lại càng đề phòng với ngoại nhân như hắn.
Tô Tiểu Bạch đi đến bờ sông, nước sông chảy rất xiết, cũng rất trong, có thể nhìn thấy rong với mấy con cá ở dưới đáy, tối hôm qua thương thế của hắn đã khôi phục rất tốt, nhìn thấy cá trong nước muốn thử bắt mấy con.
Nhưng mà phải gói nước lại đã, bọc không gian ngoại trừ đồ vật sống ra thì cái gì cũng có thể cất vào, đương nhiên nước không cần phải nói.
Rất nhanh hắn đã đổ đầy mấy bọc, tuy rằng rất nhiều nước nhưng không làmgia tăng sức nặng, đây cũng là khả năng đặc thù của cái bọc.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...