Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện


Bởi vì Kha Sương rất có lý trí, bình thường, nàng thường xuyên nhìn thấy hai người Tô Tiểu Bạch cùng Kha Tuyết vui đùa với nhau.
Sau khi nhìn thấy cách hai người bọn họ ở chung với nhau, nàng vô cùng hâm mộ.
Nhưng nàng cũng không thể bắt chước được dáng vẻ nghịch ngợm đáng yêu của Kha Tuyết được, nàng cũng chỉ có thể yên lặng tránh ở một bên, cảm thấy Tô Tiểu Bạch không phải rất thích mình.
Nhưng hôm nay sau khi nghe được lời của Tô Tiểu Bạch, trong lòng nàng đột nhiên bừng lên một tia hy vọng, chẳng lẽ Tô Tiểu Bạch cảm thấy nàng thật sự xinh đẹp sao.
Tô Tiểu Bạch nhìn thấy vẻ mặt của hai người bọn họ, cười sờ sờ đầu của hai người bọn họ, nói với hai người bọn họ:
"Ta cảm thấy hai người các ngươi đều đẹp.

"
Nghe thấy lời nói của Tô Tiểu Bạch, khiến cho hai người cảm thấy như mình được ăn mật ngọt vậy, trong lòng ngọt ngào, các nàng cảm thấy địa vị của mình đã được xác lập, Tô Tiểu Bạch thích bọn họ, ánh mắt các nàng nhìn Tô Tiểu Bạch tràn ngập vui mừng.
Mà lúc này Tô Tiểu Bạch cảm thấy bên trong cổ mộ có điều gì đó kỳ lạ.
Dã thú ùn ùn kéo tới không dứt, hơn nữa mỗi một con đều giống như là trường sinh bất lão, vĩnh viễn sẽ không chết đi.
Nếu như Tô Tiểu Bạch không phát hiện ra được bí mật của bọn họ, bây giờ bí mật, thì e là nhữn con vật đó đều là vĩnh viễn bất diệt.

Nghĩ đến đây, Tô Tiểu Bạch nhíu mày.
Nhìn thấy vẻ mặt như vậy của Tô Tiểu Bạch, trên mặt hai nàng đều lộ ra vẻ lo lắng, bọn họ vội vàng hỏi
"Tô Tiểu Bạch, ngươi làm sao vậy? Phải chăng cảm thấy chỗ nào có gì đó kỳ lạ? "
Tô Tiểu Bạch đồng tình gật đầu, nói với hai người bọn họ:
"Hai người các ngươi nói không sai, nơi này đúng thật là quái dị, chúng ta cần phải nghĩ cách nhanh chóng rời khỏi đây, bằng không nếu như cứ ở đây thì sẽ xảy ra những chuyện mà chúng ta không thể tưởng tượng được đâu.

"
Khi nghe thấy những lời này, vẻ mặt của mọi người đều trở nên ngạc nhiên sợ hãi, bọn họ không tự chủ được mở miệng nói: “Vậy thì phải làm gì bây giờ, khi nào thì chúng ta mới có thể rời khỏi đây, nếu có thể rời khỏi nơi này ngay lập tức thì quá tốt rồi, chúng ta thật sự rất muốn rời khỏi nơi này.
Khi nhìn thấy dáng vẻ lo lắng của các nàng như thế, Tiểu Bạch mỉn cười, nói với hai người các nàng:
"Hai người các ngươi không cần quá lo lắng, ta đã nghĩ ra cách rồi, chúng ta cứ đi men theo con đường này tiến về phía trước xem thử xem.

"
Tô Tiểu Bạch chỉ con đường phía trước, tuy rằng trong lòng các nàng cũng đầy vẻ không chắc chắn, nhưng các nàng bây giờ không có biện pháp tốt hơn, cũng chỉ có thể dựa vào biện pháp mà Tô Tiểu Bạch nói đi về phía trước thử xem sao.

Vì thế bọn họ không ngừng tiến về phía trước dọc theo con đường này, Tô Tiểu Bạch nhìn thấy dáng vẻ của các nàng, thì không ngừng ở một bên an ủi các nàng:
"Các ngươi cũng không cần quá lo lắng, ta tin là sẽ không sao đâu.

"
Lúc này, Kha Tuyết kéo tay lại Tô Tiểu Bạch, nàng lặng lẽ chớp chớp mắt với Tô Tiểu Bạch, Tô Tiểu Bạch bất động thanh sắc thả chậm bước chân nhìn nàng nói:
"Ngươi có chuyện gì muốn nói với ta sao? "
Kha Tuyết gật gật đầu, nàng vội vàng ghé vào bên lỗ tai nói với Tô Tiểu Bạch:
"Tô Tiểu Bạch ca ca, ngươi yên tâm đi, ta không hề sợ hãi chút nào, chỉ cần có thể làm bạn bên cạnh ngươi, ta không sợ gì cả.

"
Khi Tô Tiểu Bạch nghe thấy những lời này, trên mặt hiện ra nụ cười bất đắc dĩ, nói với nàng:" Ngươi thật sự không sợ hãi chút nào sao, nhưng ta cảm thấy có chút không giống.

"
Dường như để chứng minh bản thân mình, Kha Tuyết gắt gao nắm chặc tay, trên mặt nàng hiện lên vẻ khẳng định, lớn tiếng khẳng định với Tô Tiểu Bạch:" Ta tuyệt đối không hề sợ hãi, nếu những con quái vật kia xuất hiện, ta sẽ đánh đuổi bọn chúng.

"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui