Kha Sương đột nhiên hạ quyết tâm, nàng xoay đầu lớn tiếng gọi Kha Tuyết:" Nếu hai người chúng ta có thể tiêu hao tu vi của mình, thoát khỏi chúng nó, thì cũng được xem là một cách hay! "
"Nói như vậy, Tô Tiểu Bạch không phải lo lắng cho hai chúng ta.
"
Kha Tuyết không ngờ rằng nàng sẽ nói như vậy, nhưng rất nhanh cũng hạ quyết tâm, hiện tại thì đây là cách tốt nhất đói với bọn họ rồi.
Hai người bắt đầu trong miệng lẩm bẩm, tô tiểu dư quang nhìn thấy hai người hành động khi, hắn vội vàng hướng các nàng hô:" hai người các ngươi đây là tính toán làm cái gì, mau cho ta dừng tay! "
Hai người bắt đầu niệm trong miệng, khi ánh mắt Tô Tiểu Bạch nhìn thấy hành động của hai người, liền vội vàng quát mắng: "Hai người các ngươi định làm gì, dừng lại cho ta!"
"Ta nhất định sẽ đi cứu hai người các ngươi, hai người các ngươi chỉ cần kiên trì thêm một chút nữa.
"
Tô Tiểu Bạch nói xong, đánh về phía con rắn lớn, thân hình của nó trực tiếp bị Tô Tiểu Bạch đánh bay.
Con rắn không ngờ rằng Tô Tiểu Bạch còn có sức mà chống đối lại nó, hắn có chút khó tin mà mở to hai mắt nhìn chằm chằm.
Tô Tiểu Bạch nhân cơ hội này xông đến trước ngực nó, không chút do dự xuất chiêu ‘hắc hổ đào tâm’ trực tiếp đâm xuyên qua da của nó.
Trực tiếp tấn công vào nơi chứa trái tim của nó, cú nghĩ rằng trái tim của nó sắp bị Tô Tiểu Bạch tóm lấy.
Nhưng dù như thế nào thì Tô Tiểu Bạch đều không thể ngờ được, hắn lại sờ vào một nơi trống rỗng, nơi đó vốn là không có trái tim!
Hắn cau mày không tin, khi con rắn nhìn thấy Tô Tiểu Bạch với vẻ mặt như vậy thì vô cùng tức giận, nó dựng thẳng đuôi lao vào tấn công Tô Tiểu Bạch một cách nhanh nhất.
Tô Tiểu Bạch không ngờ nó lại kiêu ngạo ương ngạnh như vậy, hắn nhíu mày thật chặt nó, vô cùng không kiên nhẫn, nhưng còn chưa đợi Tô Tiểu Bạch bình tĩnh lại.
Lại nhìn thấy nó tiếp tục tấn công về phía mình.
Khi Tô Tiểu Bạch nhìn thấy cảnh tượng như vậy, không tự chủ được nhíu mày, sự ương ngạnh của nó đã vượt quá sức tưởng tượng của Tô Tiểu Bạch.
Tô Tiểu Bạch cau mày, nhìn con rắn với suy nghĩ bất chấp tất cả, hành vi của nó đã khiến cho Tô Tiểu Bạch cảm thấy không thể tha thứ.
Vốn tưởng rằng những gì mình làm vừa rồi chắc chắn sẽ khiến con rắn lớn này phải trả giá rất lớn, nhưng không ngờ con rắn lớn này lại xảo quyệt như vậy.
Trái tim của nó không nằm ở bên phải, Tô Tiểu Bạch nhìn về phía bên trái lòng ngực của nó, bất kể như thế nào, nhất định phải bắt lấy trái tim này !
Chỉ có cách này mới khiến cho hắn hoàn toàn không thể động đậy, chỉ có cách này hắn mới có thể giải cứu hai người phụ nữ được hai nàng
Kha Sương nhìn thấy Tô Tiểu Bạch rõ ràng đang lo lắng, liền lớn tiếng gọi Tô Tiểu Bạch: "Đừng lo lắng cho chúng ta, hai người chúng ta không có chuyện gì, chỉ cần ngươi tự lo cho mình là được.
"
"Ngươi ngàn vạn lần đừng vội vàng! "
Nàng rất lo lắng cho Tô Tiểu Bạch, không khỏi lớn tiếng nhắc nhở Tô Tiểu Bạch, nếu Tô Tiểu Bạch vội vàng, nhất định sẽ ảnh hưởng không tốt?
Bất kể như thế nào, nàng cũng không muốn vì chuyện của mình mà khiến cho hắn quá lo lắng sốt ruột, Tô Tiểu Bạch nghe xong lời nói của nàng, vẻ mặt cũng trở nên bình tĩnh.
Vào lúc này, Kha Tuyết nghĩ ra một ý tưởng, và nàng hét thẳng vào mặt con thụ yêu đang trói lấy mình.
Con thụ yêu bàng hoàng quay đầu về phía Kha Tuyết, và đột nhiên trong miệng Kha Tuyết phun ra một đốm lửa, trực tiếp đốt cháy nó, con thụ yêu chịu không nổi và nới lỏng những cành cây đang trói nàng ra.
Mà sau khi Kha Tuyết được cứu ra, lập tức chạy về phía của Kha Sương.
Nàng lại dùng lại trò cũ, dùng phương pháp này mà cứu Kha Sương.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...