Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện
Như vậy, nếu như phải chọn một trong hai thì nên chọn người nào đây?
Tô Tiểu Bạch cảm thấy vấn đề này không thể chọn.
Bởi vì Kha Sương Kha Tuyết là hai người khác nhau.
Cho dù là đặt trên cùng một hạng tuyển chọn, hắn cũng không muốn chọn.
Bởi vì, tại sao không thể lấy được cả hai?
Nếu ai bắt Tô Tiểu Bạch chọn, hắn chỉ có thể chọn một chiêu giết chết kẻ đó.
Bởi vì một bên là lão bà của hắn, một bên là sủng vật của hắn.
Ai có tư cách làm cho hắn phải chọn một người? Hắn xứng sao?
Ngông cuồng như vậy đương nhiên Tô Tiểu Bạch phải thử xem rốt cuộc kiếm của hắn sắc bén hay là cổ của đối phương cứng rắn.
Kha Sương Kha Tuyết với Huyễn Linh Long đều là đồng đội mà hắn rất xem trọng.
Sau này, hắn chắc chắn phải ở chung họ trong một khoảng thời gian.
Bọn họ sẽ cùng sóng vai chiến đấu hăng hái một thời gian dài.
Thật ra, trước đó trong cuộc chiến bảo vệ núi Diệu Hoa Môn, Tô Tiểu Bạch cũng không quá coi trọng năng lực chiến đấu của Huyễn Linh Long.
Sau này mới bắt đầu coi trọng.
Như vậy rốt cuộc là nhân tố gì làm cho hắn bắt đầu coi trọng năng lực của nó?
Rất đơn giản.
Chính là lúc ấy Huyễn Linh Long thể hiện ra năng lực trợ giúp không gian với năng lực giải độc chữa bệnh.
Có thể nói năng lực giải độc chữa bệnh của Huyễn Linh Long vô cùng kỳ diệu.
Điều này làm cho kẻ khác thấy rất ấn tượng.
Tô Tiểu Bạch thấy khả năng giải độc của Huyễn Linh Long hầu hết linh thú trên thế gian đều không có.
Thậm chí không chỉ linh thú mà cho dù nhóm người tu tiên cũng không có bao nhiêu người mạnh được như Huyễn Linh Long.
Điều này cũng là hiển nhiên.
Bởi vì Huyễn Linh Long chính là linh thú mà Tô Tiểu Bạch hắn coi trọng! Cho tới bây giờ, Tô Tiểu Bạch chỉ nhận một con linh sủng này.
Bởi vì hắn rất coi trọng tiềm lực của Huyễn Linh Long, hơn nữa cảm thấy diện mạo của nó rất đẹp.
Sự thật chứng minh ánh mắt Tô Tiểu Bạch rất xắc ảo.
Hắn rất có năng lực khai quật cường giả.
Mà người bình thường không có năng lực mạnh mẽ này.
Chỉ có Tô tiểu Bạch mới có thể làm tốt như vậy.
Điều này là đương nhiên.
Bởi vì, tục ngữ có câu, Thiên Lý mã thường có, mà Bá Nhạc không thường có***.
***Thiên Lý mã vốn là tên gọi của loại ngựa tốt và quý nhất trong các giống ngựa, nhưng rất ít người biết, còn Bá Nhạc là một bậc thầy am hiểu về ngựa qua vóc dáng, ngoại hình có thể tìm kiếm và biết được đâu là Thiên Lý mã.
Câu này muốn mượn truyền thuyết về Bá Nhạc để nói những người giỏi trong thiên hạ đã ít nhưng người có thể nhìn ra được tài năng của họ lại lại càng ít hơn.
Nếu như thế gian ai cũng có ánh mắt như này thì sẽ không có nhân tài nào bị mai một.
Tô Tiểu Bạch thấy, người thật sự biết nhìn hàng không đến một phần mười.
Không chỉ vậy.
Bởi vì tỉ lệ thật còn nhỏ hơn rất nhiều lần so với một phần mười.
Sở dĩ như thế đương nhiên là bởi vì muốn có được năng lực này còn khó hơn tu tiên.
Tô Tiểu Bạch biết lần này đường xá xa xôi.
Vì thế không cần phải đi quá nhanh.
Theo lý thuyết bọn họ sử dụng khinh công chạy sẽ nhanh nhất, nhưng như vậy sẽ rất mệt mỏi.
Hiện giờ, cần phải chú trọng vào tu dưỡng bản thân.
Bởi vì như vậy sẽ giúp hai người giữ gìn đủ thể lực để đối phó với uy hiếp sắp nổ ra ở Ma Vực.
Điều này rất quan trọng.
Bởi vì một khi bước vào Ma Vực thì có thể sẽ phải đối mặt với cuộc chiến cực kỳ thảm thiết.
Đến lúc đó sẽ không có nhiều thời gian để bọn họ nghỉ ngơi.
Khả năng cao họ sẽ phải đối mặt với những vòng đối chiến liên tiếp với cường độ cao, cho dù có được nghỉ ngơi thì cũng không đủ thời gian để nghỉ ngơi tốt.
Đến lúc đó, uy hiếp khắp nơi, bốn bề là địch.
Đương nhiên là như vậy.
Bởi vì trong Ma Vực cũng không có đồng đội nào.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...