Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện
Lúc này, Tô Tiểu Bạch càng đến gần đám yêu ma đó thì cũng thấy rõ được đám yêu ma đó đang cầm các loại binh khí trong tay, đang nhìn hắn chằm chằm.
Tô Tiểu Bạch không để ý đến bọn chúng, cũng không thèm nhìn thẳng vào bọn chúng.
Sở dĩ hắn làm như thế là vì Tô Tiểu Bạch xem thường đám yêu ma này, hoàn toàn không coi bọn chúng ra gì cả! Nếu vậy thì đâu cần phải nhìn bọn chúng làm gì! Hoàn toàn không cần phải làm như vậy.
Tô Tiểu Bạch có thể tru sát toàn bộ đám yêu mà này dễ như trở bàn tay.
Có thể nói là không cần tốn nhiều sức.
Chắc chắn là như vậy.
Chuyện này hoàn toàn không nằm ngoài dự tính.
Mà sở dĩ Tô Tiểu Bạch tự tin như thế là vì thực lực của hắn còn đó.
Hơn nữa, bản thân hắn cũng gặp qua nhiều tình huống phức tạp hơn như thế này nhiều rồi.
Không nói những cái khác, chỉ nói về lần trước Diệu Hoa Môn bị vây công.
Lần đó, bọn họ phải liên tục chiến đấu bảy ngày bảy đêm mới có thể đồ sát tất cả ma thú hầu như không còn!
Trận chiến lúc đó, có thể nói là kinh thiên động địa.
Lúc đó, Tô Tiểu Bạch bị đám ma thú nhiều hơn đám yêu quái này gấp mấy trăm lần vây công! Nhưng cho dù là như vậy thì hắn cũng không có bị đánh bại.
Thậm chí còn không có bao nhiêu ma thú có thể tới gần được Tô Tiểu Bạch! Mà chuyện này cũng bình thường thôi, đa số các pháp thuật của Tô Tiểu Bạch đều là pháp thuật công kích từ xa, lại có tính sát thương trên phạm vi lớn.
Uy lực vô tận.
Đám ma thú rất dễ bị trúng chiêu, sau đó bị giết chết.
Cứ như vậy thì làm sao bọn chúng có thể tới gần Tô Tiểu Bạch được chứ? Chắc chắn là không thể được rồi.
Có thể nói là độ khó của chuyện này đã vượt qua tưởng tượng! Thậm chí là còn không thể hình dung ra được.
Nếu có ma thú thành công đỡ được công kích của Tô Tiểu Bạch mà vọt tới trước mặt hắn, như vậy thì con ma thú này đã là vương giả trong số các ma thú.
Có thể nói, nó đã đạt tới cấp bậc như Tam Đầu Sư Hổ Thú! Đó là tồn tại đáng sợ tới cỡ nào! Trong mắt người bình thường thì có lẽ đám yêu ma hình người này là uy hiếp lớn.
Bởi vì có lẽ bọn họ cảm thấy những yêu ma này có thực lực mạnh mẽ, hoàn toàn không thể đối kháng được! Nhưng đối với Tô Tiểu Bạch thì hoàn toàn không phải là vậy!
Hắn cảm thấy nếu so sánh đám yêu ma cầm vũ khí cản đường này với bọn thổ phỉ cướp đường thì điều khác biệt duy nhất giữa cả hai chỉ là chủng tộc không giống nhau mà thôi.
Bởi vì Tô Tiểu Bạch quá mạnh mẽ.
Đối với người mạnh mẽ như hắn thì chuyện này không đáng kể chúc nào, thậm chí đối với hắn thì một thổ phỉ và một trăm thổ phỉ cũng không có gì khác nhau cả, dù sao thì cũng đều là một chiêu thì chết sạch thì có gì khác nhau chứ?
Không, hoàn toàn không có!
Thậm chí, trong mắt Tô Tiểu Bạch, lực sát thương của đám thổ phỉ này quá yếu, một người hay một trăm người gợp lại cũng không có gì khác nhau.
Thậm chí cho dù hắn đứng im không nhúc nhích, sau đó để cho đám thổ phỉ này cầm đao tùy tiện chặt mình, cho dù có một trăm người tới chém thì kết quả cũng giống như nhau.
Chém cho đã rồi cuối cùng bọn chúng đều sẽ rơi vào tình trạng kiệt sức, cánh tay cầm đao sẽ bị phản lực chấn tê, hoàn toàn không thể làm cho Tô Tiểu Bạch bị thương dù chỉ là một sợi lông.
Không thể không nói, chuyện này hoàn toàn vượt ra khỏi sức tưởng tượng của người thường, nhưng tại sao lực phòng ngự của Tô Tiểu Bạch lại mạnh mẽ như thế?
Dĩ nhiên là vì hắn có tự nhiên chi lực, có thể tự động bảo vệ thân thể.
Cho nên khả năng chịu đòn của hắn mới cao như vậy.
Có thể nói là thân thể Kim Cương Bất Hoại, còn mạnh mẽ hơn cả Đầu Đồng Thiết Tí! Tuyệt đối là tồn tại khiến cho người bình thường vừa mới đối mặt với hắn thì đã cảm thấy tuyệt vọng.
Thậm chí, Tô Tiểu Bạch còn có thể khởi động năng lực phản chấn ngược lại của tự nhiên chi lực.
Nói cách khác, địch nhân chặt một đao tới, Tô Tiểu Bạch không hề hấn gì cả mà bản thân địch nhân lại bị lực lượng của mình đánh ra phản chấn lại, trọng thương chết bất đắc kỳ tử!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...