Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện
Chính là chỗ này sao? Kha Sương nhìn vào chỗ hơi nhô lên đó, nghĩ chắc cơ quan là cục gạch này.
Bởi vậy, nàng ôm mong đợi và hưng phấn duỗi tay ra, nhẹ nhàng nhấn xuống.
Kết quả, cảnh tượng mà nàng đang mong đợi cũng không xuất hiện.
Vốn Kha Sương cho là mình có thể nhấn cục gạch đó xuống, sau đó có thể mở được cửa ngầm ở đây, nhưng nàng nghĩ sai rồi.
Cửa ngầm cũng không có mở ra.
Thậm chí cục gạch này cũng không có lún xuống.
Nó chỉ hơi nhô lên thôi, khiến cho người ta lầm tưởng, thậm chí rất có thể nó là mồi nhử khiến cho người ngoài nghĩ sai.
Có ý gì?
Đó là nếu có người đang tìm mật đạo, kết quả thấy được vật này thì chắc chắn sẽ cảm thấy nó chính là cơ quan.
Thế là, sẽ nhấn xuống.
Kết quả lại không thể khởi động được thì chắc chắn sẽ khiến cho người đó thất vọng, thậm chí bắt đầu bị dao động.
Có thể người đó sẽ nghi ngờ bản thân, ví dụ như người đó sẽ cảm thấy không biết có phải là mình nhớ lầm hay không! Sẽ cảm thấy chỗ này vốn không có mật dạo gì cả! Tất cả chỉ do mình đa nghi, sinh ra vọng tưởng mà thôi! Người đó chắc chắn sẽ bị đả kích nghiêm trọng.
Thậm chí người không đủ tự tin còn sẽ từ bỏ chuyện tìm kiếm mật đạo mà bắt đầu suy nghĩ tới những khả năng khác, ví dụ như đi chỗ khác truy kích thôn dân.
Đương nhiên, Kha Sương biết chỗ này có mật đạo thật, cục gạch nhô lên này là tự nhiên thôi.
Tường gạch có nhiều chỗ không bằng phẳng là chuyện rất bình thường.
Đó cũng là nguyên nhân vì sao rất nhiều mật đạo có thể ẩn giấu chốt mở được, nếu là một bức tường bằng phẳn mà có một chỗ nhô lên thì sẽ không thể ẩn giấu chốt mở mật đạo.
Nhưng cho dù như thế thì Kha Sương cũng rất mất hứng, nàng vốn nghĩ là mình có thể thành công mở nó ra, sau sau đó đi vào mật dạo thăm dò tình huống, nhưng mà mọi chuyện không xảy ra đúng như nàng mong muốn.
Rơi vào đường cùng, Kha Sương không thể không cẩn thận nhớ lại xem hồi bé đã xảy ra chuyện gì.
Rốt cuộc lần đoa nàng đã làm gì? Sao trong lúc vô tình nàng lại khởi động cơ quan? Kha Sương rơi vào trầm tư.
Nàng bắt đầu nhớ tới ngày đó, mình và Kha Tuyết như thế nào, tại sao lại chạy tới chỗ này chơi…
A...
Nhớ rồi!
Kha Sương suy nghĩ kỹ một hồi.
Sau đó, nàng mới nhớ được lúc đó đã xảy ra chuyện gì! Ngày hôm đó, sở dĩ mình sẽ tới đây với Kha Tuyết là vì hai người đang chơi trốn tìm.
Lúc ấy, Kha Sương và Kha Tuyết đều là người trốn.
Mà người đi bắt là một người bạn nhỏ khác, hai tỷ muội quyết định trốn ở một chỗ vô cùng bí ẩn, cũng chính là từ đường mà bình thường người lớn không cho bọn họ đi vào trong.
Bọn họ cảm thấy, người đi bắt sẽ không phát hiện ra được hai người.
Kể từ đó, chắc chắn hai người có thể thắng! Dù sao, trốn ở chỗ không cho vào thì sao người đó có thể tìm được hai người? Chỉ cần chờ đến lúc, hai người ra ngoài nghênh đón thắng lợi là được! Thế là, Kha Sương và Kha Tuyết liền chạy về phía từ đường, kết quả phát hiện cửa sổ đều bị khóa lại, không thể mở ra từ bên ngoài.
Hai người cũng sẽ không biết loại pháp thuật có thể bỏ qua trở ngại địa hình như Xuyên Tường Thuật, mà tường vách của từ đường này đều có kết giới bảo hộ, không thể sử dụng loại pháp thuật đó để chui vào.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...