Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện
Thực ra thì Tô Tiểu Bạch đã biết trong lòng hai tỷ muội đang tự trách mình, bởi vậy hắn lên tiếng an ủi hai người.
"Kha Sương, Kha Tuyết.
Đừng có tự trách.
Lúc ấy các ngươi hiện thân ngăn lại Ám Dạ Ma Tôn cũng là bất đắc dĩ.
Chuyện này cũng không trách hai ngươi được.
Nếu không phải các ngươi kịp thời ngăn cản hắn đào tẩu thì chắc chắn mọi chuyện sẽ trở nên phiền toái hơn.
Bị người nhìn thấy chân thân cũng là không thể tránh khỏi."
"Ừm." Hai tỷ muội Thanh Khâu Hồ nghe vậy tâm trạng đang sa sút cũng ổn hơn.
Hai người cũng biết là như thế, nhưng trong lòng vẫn thấy không thoải mái.
Không nhịn được nghĩ nếu như lúc trước có cách khác thì tốt hơn rồi.
Nhưng mà, cách không phải muốn nghĩ là nghĩ ra được, làm như vậy cũng chỉ là luyện bình trên giấu thôi, hoàn toàn không có bao nhiêu khả năng thực hiện.
Bởi vì lực lượng của chân thân của hai người rất mạnh mẽ.
Dưới tình huống lúc ấy, nếu không hiện ra chân thân ngăn cản địch nhân thì sẽ không xong.
Chắc chắn sẽ gây ra nhiều phiền phức hơn, nhiều tới nỗi không thể đối kháng.
Mặc dù Ám Dạ Ma Tôn là cao thủ đầu tiên Tô Tiểu Bạch giết chết trong số sáu đại cao thủ của Ma Vực đến đây, nhưng thực tế thì hắn rất mạnh mẽ, mạnh hơn cả Hồng Thi Vương và Đồng Phát Ma Đạo Nhân nhiều.
Sở dĩ Ám Dạ Ma Tôn bị Tô Tiểu Bạch thuận lợi đánh giết mà không thoát đi được như Minh Hà Lão Tổ và Thiên Ảnh Ma Tôn là vì có Kha Sương và Kha Tuyết dùng chân thân, lực lượng của Pháp Tướng trấn áp hắn lại.
Không có một chiêu này, chắc chắn lúc ấy Ám Dạ Ma Tôn sẽ đào tẩu được.
Hắn muốn đánh thì tuyệt đối đánh không lại Tô Tiểu Bạch, cái này cũng được kiểm chứng khi hắn chiến đấu với Tô Tiểu Bạch.
Nhưng nếu hắn một lòng muốn chạy trốn thì Tô Tiểu Bạch hoàn toàn không thể ngăn được.
Lúc ấy suýt chút nữa là Tô Tiểu Bạch để hắn chạy trốn.
Có vài người, tuy thực lực yếu nhưng mà chạy nhanh.
Khả năng chạy trốn cũng được tính là một phần của thực lực.
Dù sao, núi xanh còn đó lo gì thiếu củi đun.
Nhiều khi tạm thời rút lui đều có thể đổi được kỳ ngộ tốt hơn.
Có thể tạm thời bảo tồn thực lực, sau đó tái chiến cũng không muộn.
Cưỡng ép liều mạng đến chết cũng không là cử chỉ sáng suốt.
Một người thực mạnh mẽ nhưng khi chiến đấu mà rơi vào thế yếu thì không biết rút lui thì thường sẽ không làm nên được chuyện gì, không bằng người có thực lực yếu nhưng biết thời thế, biết rút lui.
Chuyện này, Tô Tiểu Bạch hiểu rất rõ.
Có thể nói rút lui không đáng xấu hổ.
Có thể rút lui nhưng không thể thành công rút lui mới mất mặt.
Cho đến nay, Tô Tiểu Bạch cũng trải qua mấy lần cần phải vừa đánh vừa lui.
Hắn, hiểu mình nên làm gì, khi nào làm.
Hắn biết, làm cái gì mới là chính xác nhất.
Phương thức tư duy như thế này là một trong những điều kiện không thể thiếu để trở thành cường giả.
Bởi vì, không ai chỉ gặp kẻ địch mà mình đối phó được, chắc chắn sẽ có chút đối thủ là mình hoàn toàn không thể chiến thắng.
Dưới tình huống này, nên xử lý như thế nào là hợp lý nhất mới là vấn đề quan trọng nhất.
Nếu như không thể giải quyết vấn đề này thì con đường tu tiên sẽ không lâu dài, sớm muộn gì cũng chết trong tay một cường giả nào đó.
Tô Tiểu Bạch cho rằng, rất nhiều chuyện đều là không như ý muốn, bọn họ không thể ảnh hưởng đến nó, chỉ có thể làm hết sức, làm tốt nhất.
Thường nói, những chuyện trong cuộc sống có tám chính phần mười là chuyện không như ý.
Mà gặp được kẻ địch mà mình phải hiện ra nguyên hình mới đối phó được cũng là ý trời.
Đây là kiếp nạn mà bọn họ và Thanh Khâu Hồ Tộc nhất định sẽ gặp.
Đây là lịch luyện, cũng là khảo nghiệm!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...