Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện
"Kha Tuyết, thế nào, cảm thấy có mạnh lên không?"
Kha Sương ân cần hỏi muội muội mình.
"Ừm, cảm giác căn cơ trở nên mạnh hơn, vững chắc rất nhiều!"
Kha Tuyết vui vẻ trả lời.
Mà Kha Sương cũng vui mừng gật đầu một cái.
"Như vậy là tốt rồi, sau này ngươi sẽ dễ dàng tăng cao tu vi hơn."
"Phải cảm ơn Tiểu Bạch đã quan tâm ta như vậy!" Kha Tuyết cảm thán, nhìn Tô Tiểu Bạch đang suy tư.
"Ừm, cảm ơn thì không cần." Tô Tiểu Bạch lấy lại tinh thần, cười cười, nói: "Được rồi, chúng ta đi thôi.
Mau về Thanh Khâu."
"Hẳn là tới hoàng hôn buông xuống mới về tới." Kha Sương nhìn về hướng cố hương nơi xa, khẽ nhíu mày.
Lúc này, nàng như nghĩ tới gì đó.
Nhưng mà há miệng rồi lại không thể nói ra, đành ngậm miệng lại.
Tô Tiểu Bạch có thể đoán được nàng muốn nói cái gì.
Chính là muốn hỏi mọi người có cảm nhận được Thanh Khâu đã xảy ra chuyện hay không, nhưng mà, hắn không có vạch trần.
Bởi vì lo lắng của mọi người đều giống như nhau.
Trong lòng mọi người đều có dự cảm không tốt.
Mơ hồ cảm nhận được chắc chắn Thanh Khâu đã xảy ra chuyện! Bây giờ mọi người chỉ không biết là vấn đề sẽ nghiêm trọng cỡ nào và rốt cuộc có khả năng cứu vãn nữa hay không thôi.
Mặc dù trong lòng thì nghĩ như vậy nhưng bọn họ không thể nói ra, bởi vì nói ra thì sẽ rất xui xẻo, cảm giác như là chuyện mình nói sẽ thành hiện thực.
Miệng quạ đen cũng là chỉ tình huống như vậy.
Tất cả mọi người giấu nỗi lo lắng trong lòng.
Cảm giác lo lắng này đã kéo dài chừng bảy ngày bảy đêm.
Trước đây quá bận rộn đối chiến với bầy ma thú, còn có thể miễn cưỡng áp chế loại cảm giác bất an này.
Nhưng bây giờ, cuối cùng bọn họ cũng được giải phóng, lại càng cảm thấy bất an hơn.
Cũng không còn bận rộng nữa nên toàn bộ những lo lắng, bất an trước đó đều ập tới như hồng thủy vỡ đê.
Đúng là chỉ nghĩ tới thôi thì đã khiến cho người ta cảm thấy bối rối.
Cảm giác bất an không tập trung được giống như là có gì đó đang nhảy trong lòng.
Không thể nào làm cho nó yên tĩnh.
Bởi vì, nó đến từ tâm ma.
Là ác mộng.
Chỉ có tận mắt xác nhận tình huống ở Thanh Khâu thì bọn họ mới có thoát khỏi cảm giác bất an này.
Đến lúc đó, ác mộng có thể sẽ trở thành sự thật, toàn bộ lo lắng của bọn họ đều sẽ trở thành hiện thực.
Nhưng cũng có thể là sẽ không có chuyện gì xảy ra cả, bọn họ kịp thời trở về.
Tình huống này là tốt nhất, cũng là tính huống mà bọn họ đang hi vọng.
Nhưng mà, cho dù như thế nào đi nữa thì lo lắng của bọn họ cũng không phải là vô căn cứ, đó là chuyện không thể nào.
Bởi vì, người trong Ma Vực tàn nhẫn hung bạo, khát máu vô độ.
Lòng trả thù của bọn họ cũng cực kỳ mạnh, kẻ địch như vậy sao có thể bị thiệt thòi, bị ép rút lui lại mà không làm gì được chứ?
Chắc chắn bọn họ sẽ trả thù!
Không hạ được Diệu Hoa Môn thì bọn họ có thể đi đánh những chỗ khác.
Nơi có khả năng nhất dĩ nhiên là Thanh Khâu.
Dù sao, trước đó Kha Sương và Kha Tuyết từng hiện ra nguyên hình, chắc chắn là đã bị người trong Ma Vực nhận ra.
Thanh Khâu Hồ có dáng vẻ cực kỳ đặc thù.
Linh lực cũng rất đặc biệt.
Không lý nào kẻ địch lại không nhận ra thân phận thật của hai người được.
Cho nên chắc chắn bọn chúng có thể tìm tới quê quán và tộc nhân của hai người.
Chắc chắn bọn chúng sẽ triển khai một màn trả thù vô cùng tàn nhẫn máu tanh!
Hai tỷ muội rất hối hận, hai người hối hận vì đã hiện ra nguyên hình!.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...