Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện


"Đây là?"
Tô Tiểu Bạch cúi đầu nhìn thứ mà hắn đưa cho mình, hỏi.
"Đây là pháp bảo trấn phái của bản môn: Hộ Tâm Liên."
Thôi Trường Phong vừa nói vừa mở cái hộp nhỏ đó ra.

Lập tức, một luồng ánh sáng kỳ lạ từ trong đó phát ra!
Quả là thế.

Tô Tiểu Bạch vừa nhìn thì biết ngay tại sao nó được gọi là pháp bảo trấn phái! Chỉ với ánh sáng như thế nào thì người trong nghề nhìn một cái là có thể biết cấp bậc của nó là thượng thừa.

Tuyệt đối là một loại pháp bảo mà sau khi dùng nó thì có thể đem lại sức mạnh mạnh mẽ!
Ánh sáng này không bình thường, nó không phải là một vật biết phát sáng, thứ này khó lường, bởi vì nó là Hộ Tâm Liên.
Hơn nữa Tô Tiểu Bạch còn nhìn ra được, nó ít nhất cũng đã ngàn năm!
Pháp bảo hệ thực vật ngàn năm, phải nói là thế gian hiếm gặp.

Bởi vì trong quá trình sinh trưởng thì thường bọn chúng sẽ bị ăn mất hoặc bị hư hỏng, hoặc là sau khi ngắt lấy không lâu thì sẽ bị người ta dùng để luyện công tăng cao tu vi! Cái Thiên Niên Hộ Tâm Liên này là một loại cực kỳ hi hãn.

Không phải có tiền là có thể mua được.
Thiên Niên Hộ Tâm Liên hiếm thấy tới nổi có rất nhiều tu tiên giả cả đời cũng chỉ nghe nói chứ chưa từng gặ.

Cho dù là những cường giả có quyền có thế cũng chưa chắc đã tận mắt nhìn thấy thứ này! Diệu Hoa Môn có thể có được một gốc Thiên Niên Hộ Tâm Liên thì tuyệt đối có thể tự hào xem nó như là pháp bảo trấn phái! Bây giờ, Thôi Trường Phong chịu lấy nó ra tặng cho Tô Tiểu Bạch, có thể thể nói đây là thành ý lớn nhất rồi.

Các đệ tử và trưởng lão xung quanh nhìn thấy Hộ Tâm Liên thì cũng hết hồn.
Không ai cảm thấy đau lòng, cũng không ai cảm thấy tông chủ tặng pháp bảo tặng cho người ngoài thì có gì không đúng! Dù sao, Tô Tiểu Bạch là người mới cứu vớt Diệu Hoa Môn.

Nếu như không có hắn thì môn phái của bọn họ đã bị diệt sạch! Nếu như đã bị diệt môn thì có giữ cái pháp bảo trấn phái này lại cũng đâu có ý nghĩ gì đâu.
Đến lúc đó, cũng sẽ bị đám ma đầu đó chiếm mất! Bây giờ, tặng pháp bảo này cho một người chính trực như vậy, có thể nói đây là kết quả tốt nhất rồi.

Bảo vật này cho dù tốt thì vẫn phải đưa cho đúng người mới được, cho người đó dùng nó để tăng cao tu vi, bước thêm một bước trên con đường tu tiên.


Mà theo Thôi Trường Phong thì Tô Tiểu Bạch là một nhân tài.
Có lẽ hắn và hai vị thê tử của hắn sẽ có cơ hội phi thăng thành tiên! Nếu như mình muốn giúp cái gì đó thì chỉ có thể giúp ngay lúc này! Hắn hi vọng, Tô Tiểu Bạch có thể đón nhận tâm ý của hắn.

Cho dù sau này có như thế nào đi nữa thì hắn cũng đã cố gắng hết sức, không oán trách, không hối hận.
Tô Tiểu Bạch nhìn bảo vật mạnh mẽ như Hộ Tâm Liên hiện ra ở trước mặt mình thì trong lòng rung động không thôi.

Đương nhiên là hắn sẽ không từ chối.
Một phần là vì cái Hộ Tâm Liên này có tác dụng với hắn thật.
Một phần là vì nó là tấm lòng của mấy người Thôi Trường Phong, là món quà chứa đầy thành ý dùng để cảm ơn hắn đã ra tay tương trợ.
Nếu như bây giờ mình từ chối thì sẽ phụ lòng tốt của bọn họ.

Nhận lấy nó mới là kết quả tốt nhất mà bọn họ muốn thấy.
Có thể nói là tất cả đều vui vẻ!
Cho nên, Tô Tiểu Bạch vẻ mặt trang trọng, gật đầu nói.
“Cảm ơn, vật này ta xin nhận lấy!”
"Ha ha, quá tốt rồi! Vậy thì sẽ giao nó cho ngươi! Bảo phật thì phải đi đôi với anh hùng mới đúng!" Thôi Trường Phong thấy hắn đồng ý nhận lấy thì cười gật đầu một cái, trịnh trọng đưa cái hộp nhỏ cho Tô Tiểu Bạch!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận