Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện
Khi Tô Tiểu Bạch nhảy lên thì đã sử dụng khinh công để cho cơ thể mình nhẹ như cánh ve, bây giờ lại được luồng khí xoáy gia trì, trong nháy mắt, hắn bay vọt lên trên cao vạn trượng!
Sở dĩ hắn muốn cho mình lên cao như vậy là vì Tô Tiểu Bạch định quan sát tình huống toàn bộ chiến trường từ trên cao trước.
Sau đó thuận tay sử dụng pháp thuật oanh tạc mục tiêu từ trên bầu trời xuống một chút!
Tô Tiểu Bạch đứng trên không trung, nhìn một đám ma thú lít nha lít nhít dưới mặt đất, lập tức ngưng tụ pháp lực, tập trung tinh thần.
Sau đó hắn dùng tự nhiên chi lực ngưng tụ thành một đạo trường mâu rực rỡ, ném mạnh tới khu vực có mục tiêu của mình, đồng thời hắn cũng lao nhanh xuống.
Trường mâu thô to rực rỡ bỗng nhiên nổ tung trong đám ma thú, khi rơi xuống đất thì đâm xuyên qua một con ma thú, đánh cho nó vỡ nát ra.
Mà khi trường mâu cắm xuống mặt đất thì bạo phát ra một vụ nổ cực kỳ khủng khiếp! dùng thế lôi đình vạn quân, bộc phát ra vô số lôi điện bảy màu, đánh nát một lượng lớn ma thú.
Tia lửa điện bắn ra khiến cho không khí cũng nổ đùng đùng, đánh chết thêm không ít ma thú quanh đó.
Ngay sau đó, Tô Tiểu Bạch phi tốc rơi xuống đất, liên tiếp vung mạnh song quyền, thả ra từng đợt sóng chấn động.
Chấn động này bức lui bầy ma thú đồng thời hắn rút trường kiếm ra, liên tiếp chém ra hơn mười đạo kiếm khí, phải nói là như chém dưa thái rau, cắt nát vô số ma thú! Nếu đổi thành quân đội của người thương mà bị thương vong như thế nào thì chắc chắn bọn họ sẽ bị dọa sợ tới lập tức rút lui.
Dù sao một khi chiến hữu bên cạnh bỏ mình, chết không có chút ý nghĩa nào thì ai cũng sẽ không nhịn được mà chân cẳng như nhũn ra, lo lắng không biết nếu tiếp tục lao tới nữa thì người chết có phải sẽ là mình hay không! Lúc này, cho dù bọn họ cởi giáp quy hàng thì cũng không có gì phải kỳ quái!
Cho dù là yêu thú bình thường gặp được thực lực như thế này thì cũng hiếm khi không chịu lùi bước.
Căn cứ theo kinh nghiệm của Tô Tiểu Bạch thì khi yêu thú nhìn thấy động đội của mình tử thương vượt quá một phần ba ở trong phạm vi nhất định thì bọn chúng sẽ tan tác như chim muông, chạy trối chết.
Các yêu thú chỉ khác với con người ở chỗ bọn họ chúng không có sợ chết như con người mà thôi.
Bọn chúng cũng sẽ sợ hãi, đồng thời bọn chúng cũng sẽ suy nghĩ xem mình có thể thắng được mục tiêu trước mắt hay không.
Nhưng khổ cái cái đám này lại là ma thú, đã là ma thú thì đương nhiên là sẽ không bình thường rồi, đều rất điên cuồng!
Giống như là người trong ma đạo, người nhập ma và ma tộc.
Sự điên cuồng của ma thú là đã ăn sâu vào trong máu.
Sự điên cuồng của bọn nó khiến cho bất cứ một loại sinh vật bình thường nào cũng khó mà hiểu được.
Nguyên nhân của sự điên cuồng này có liên quan tới hoàn cảnh sinh trưởng của bọn chúng.
Hệ sinh thái của yêu thú và động vật bình thường không khác nhau là mấy.
Bọn chúng sinh tồn sinh sôi ở trong giới tự nhiên, có ăn cỏ có thịt, đương nhiên cũng có ăn tạp.
Ngoài tu luyện ra thì những yêu thú này cũng đi săn mồi, chỉ có thế thôi.
Cho nên yêu thú cũng có những cảm xúc bình thường như các sinh vật khác, cũng biết sợ hãi.
Mà ma thú thì không giống tây.
Bọn chúng vừa ra đời không bao lâu thì đã lao vào giết chóc không ngừng nghĩ, động tí là chiến đấu, không khéo còn kéo bầy kéo đàn chiến đấu.
Nói tóm lại là cho dù như thế nào đi nữa thì cũng phải không ngừng chiến đấu, tính công kích và tính xâm lược cực cao.
Không thể tạo thành núi thây biển máu thì sẽ trở thành một phần tử trong núi thây biển máu! Trời sinh tính tình điên cuồng, lại phối hợp thêm hoàn cảnh sinh trưởng ác liệt mới làm cho tất cả ma thú đều mà một cỗ máy giết chóc trời sinh! Bọn chúng, không biết sợ hãi.
Nhưng cũng không hẳn là không có cách khiến cho bọn chúng rút lui, chỉ cần khiến cho bọn chúng cảm thấy hoàn toàn không có phần thắng là được!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...